Thị Tỉnh
Chương 14 :
Ngày đăng: 02:46 20/04/20
Edit: Dờ
Mùi rượu khó ngửi phả ra, Thu Thu nhíu mày đẩy Tần Sấm, "Ưm!"
Càng giãy giụa thì Tần Sấm càng lấn tới, anh đè thắt lưng Thu Thu lại, vô sỉ hà hơi vào mặt cậu, "Rượu khó ngửi đến vậy sao?"
Thu Thu nhăn nhó khuôn mặt đỏ bừng, hai tay đánh lên ngực Tần Sấm, nói gì đó mà Tần Sấm nghe không hiểu.
Như một tên thủ lĩnh thổ phỉ đi cướp dâu, Tần Sấm mặt dày ôm lấy Thu Thu, cúi xuống đầu vai cậu.
"Nói tiếng gì nghe như chim, không hiểu." Tiếng cười vang lên bên tai cậu, nóng như lửa đốt.
Tần Sấm kỳ cục quá, nhưng Thu Thu cảm thấy cậu còn kỳ cục hơn, rõ ràng nên tức giận nhưng tại sao cậu lại thẹn thùng đến nóng cả người thế này.
Tần Sấm uống rượu xong thì thân thể cực nóng, đang mùa hè nóng chảy mỡ mà hai người còn ôm ấp nhau, nóng như hai cái lò.
Tần Sấm cởi trần, cơ bắp dẻo dai trói buộc Thu Thu. Đáng giận nhất là cậu càng trừng mắt với Tần Sấm thì anh càng cười một cách vô liêm sỉ.
Uống rượu xong sao lại thành ra thế này? Thu Thu bất đắc dĩ, nhẹ nhàng rụt vai gọi, "Sấm ca..."
"Hửm?" Tần Sấm nhướn mày, tuy không hiểu ngôn ngữ của cậu nhưng anh vẫn chờ mong nghe cậu nói.
Thu Thu muốn anh buông tay ra để về khách sạn ngủ, tầm này còn đứng giữa đường ôm ấp thì ra thể thống gì.
"Sấm ca..." Thu Thu phát hiện ra, chỉ cần cậu gọi Tần Sấm, anh sẽ ngẩn ngơ nhìn cậu, tay buông lỏng ra rất nhiều.
"Gọi tiếng nữa đi!" Tần Sấm cao giọng kéo Thu Thu về khách sạn.
Thu Thu gọi anh suốt dọc đường đi về, nếu Tần Sấm thấy cậu không gọi nữa thì sẽ quay đầu lại giục.
Tần Sấm uống nhiều thật nhưng chưa say lắm, chỉ là đầu óc lửng lơ bay bổng, bắt đầu rượu vào lời ra.
Anh vuốt ve khóe miệng cậu, "Lúc trước em gọi lão công rồi mà? Gọi lại nghe chút coi."
Nếu là người khác thì sẽ mắng vào mặt Tần Sấm là đồ vô lại, còn có khả năng sẽ bị ăn đánh.
Nhưng phản ứng của Thu Thu rất bình tĩnh, xem ra là không hiểu, nửa khuôn mặt núp trong chăn, chớp chớp mắt nhìn Tần Sấm.
"Lão công, gọi một tiếng đi." Tần Sấm bỏ chăn ra, anh muốn nhìn rõ mặt Thu Thu, "Lão công!"
Thấy Thu Thu vẫn mờ mịt, Tần Sấm chỉ vào anh, lặp lại, "Lão công..."
"Lão công..." Thu Thu chần chừ một lát mới nhẹ giọng gọi, giọng cậu rất khẽ, giống như là không tự tin.
Thỏa mãn ý đồ lưu manh, Tần Sấm được đằng chân lân đằng đầu, "Chuẩn rồi! Lão công! Gọi lại lần nữa, lão công!"
Ỷ vào việc Thu Thu không hiểu để chiếm hời, Thu Thu tỉnh tỉnh mê mê nhìn anh, thấy Tần Sấm liên tiếp lặp lại hai chữ này thì cũng đọc theo, "Lão công..."
Những chữ khác Thu Thu phát âm đều không tốt, ngay cả "Sấm ca" cũng gọi không rõ ràng, ấy thế mà hai chữ lão công thì phát âm vô cùng tiêu chuẩn.
Tần Sấm hơi buồn ngủ, nhưng cái thói rượu vào lời ra, lèm bèm rất nhiều, "Thu Thu... về sau cứ gọi như vậy đi, biết chưa?"
"Gọi rồi thì phải nhận trách nhiệm! Về sau cho em vào hộ khẩu! Phải..." Tần Sấm ngừng lại một chút, "Phải gọi là Tần Thu Thu! Đúng! Tần Thu Thu!"
"Bên Lào còn người thân hay không? Đến lúc đó kết hôn phải mời chứ nhỉ? Kết hôn xuyên quốc gia, chậc, lúc đó mở tiệc cưới ba ngày ba đêm, em nói xem vậy được không?"
Thu Thu bị Tần Sấm lải nhải đến hết cách, bèn đưa tay bịt miệng anh lại, ồn muốn chết.
- -------------
Chữ khác thì phát âm như shit, lão công thì phát âm chuẩn, Thu Thu, em với bé Lộc có liên quan gì đến nhau không? 🐧