Thị Tỉnh
Chương 21 :
Ngày đăng: 02:46 20/04/20
Edit: Dờ
Vốn đang định buông Thu Thu ra, vừa được cậu hôn, Tần Sấm lại bổ nhào tới ấn Thu Thu xuống, "Lại hôn cái nữa."
Làm mẫu ban đầu rồi, Thu Thu cũng đã thực hiện, cậu hoàn toàn hiểu được ý của Tần Sấm. Hôn xong cái nữa, Tần Sấm vẫn không chịu buông Thu Thu ra, kéo cậu đòi hôn cái thứ hai rồi thứ ba.
Thu Thu lén nhìn qua khe hở rèm che, đang giữa trưa, bên ngoài vô cùng im lặng. Rất nhiều tài xế đều về xe ngủ, thỉnh thoảng lại có tiếng vật liệu thép rơi uỳnh xuống đất.
Không ai chú ý cậu và Tần Sấm đang trốn trong xe hôn hết cái này tới cái khác.
Tần Sấm mặt dày vô sỉ hôn Thu Thu, cậu bị hôn tới mức chào thua.
Hôn đủ rồi lại không chịu buông cậu ra, Thu Thu đẩy vai Tần Sấm, anh dứt khoát nằm xuống luôn, để Thu Thu nằm lên ngực anh.
"Thu Thu, rốt cuộc em có hiểu hay không?" Tần Sấm lấy hai tay làm gối đầu, ngẩng lên nhìn Thu Thu.
Cằm đặt trên ngực anh, chỉ cần Tần Sấm lên tiếng là Thu Thu sẽ cảm nhận được lồng ngực anh chấn động, khiến cậu tê dại toàn thân. Tần Sấm đối xử với cậu rất tốt, cực kỳ tốt, Thu Thu không rõ mình có cảm giác gì với anh, nhưng ít nhất, cậu không ghét.
"Vốn định mua cho em cái di động." Tần Sấm ngừng một lát, chỗ này rất hẻo lánh, không phải trung tâm thành phố ở Lào. Có lẽ Thu Thu cũng biết, nhưng hai người trao đổi khó khăn nên Tần Sấm sợ hỏng việc, "Thôi, chờ mấy ngày nữa về Vân Nam rồi mua."
Cho tới hiện tại, hình thức ở chung của hai người là Tần Sấm nói, Thu Thu nghe, bây giờ vẫn vậy.
Không có vợ thì không quan tâm ngoại hình mình ra sao, nhưng có Thu Thu rồi, Tần Sấm bắt đầu để ý tới vẻ ngoài, "Thu Thu, sao râu anh mọc nhanh thế nhỉ, trông như người rừng ấy."
Cũng thật là thiệt cho Thu Thu khi cậu nghe không hiểu, nếu hiểu được không chừng sẽ vật ra mà cười.
"Em sờ xem." Tần Sấm nắm tay Thu Thu áp lên cằm anh, râu cứng đâm vào ngón tay truyền ra một cảm giác tê tê, Tần Sấm cố ý cọ cằm vào tay cậu, "Đau đúng không."
Anh tò mò sờ cằm Thu Thu, ngạc nhiên nói: "Em dậy thì chưa đấy? Sao lại không thấy mọc râu?"
Cằm Tần Sấm làm tay cậu ngứa ngáy, Thu Thu đẩy tay anh ra. Tần Sấm càng nói càng hăng hái, một tay có thể cầm hết hai cổ tay Thu Thu, "Anh nhìn yết hầu của en còn không rõ, đừng bảo là con gái thật đấy nhé."
Tần Sấm mở miệng trêu đùa, cũng biết Thu Thu sợ ngứa giãy lên như cá mắc cạn nhưng vẫn không buông tha, "Để anh kiểm tra xem nào."
Yết hầu Thu Thu rất nhỏ, dùng ngón tay khẽ đặt lên phía trên là có thể phác họa ra hình dáng. Biết Tần Sấm rất nhây, càng trốn anh càng hăng, cậu không lay chuyển được anh đành để mặc cho anh sờ.
Người trong lòng không giãy giụa nữa, Tần Sấm cười, "Ngoan vậy luôn, anh muốn sờ là cho anh sờ?"
Tần Sấm không đùa tục với người khác bao giờ, với Thu Thu thì chẳng khi nào đứng đắn, lại ỷ vào việc Thu Thu không hiểu, quả thực là bộc lộ khí chất lưu manh từ trong xương.
Hai người quấn lấy nhau đùa giỡn, đột nhiên bên ngoài vang lên một tiếng "rầm" thật lớn.