Thiên Băng Đừng Lạnh Lùng Nữa

Chương 67 :

Ngày đăng: 23:13 21/04/20


Chị giảm bớt đi nha_ zin khuôn mặt mếu máo nói.



Vậy trong phòng lạnh 3 ngày, dọn dẹp 3 ngày, chạy 50 dòng sân nhà_ Nó nhìn Zin khuôn mặt ko biểu cảm.



50 dòng_ Zin há hốc mồm.



Chỉ có 50 dòng?_ cậu hỏi.



Chạy 10 dòng sân này hết mấy tiếng đó_ Zin than thở.



Có phải... Phải hình phạt hơi nặng ko Ice_ Cô lấp bắp hỏi.



Muốn thì làm chung luôn đi_ Nó nói lại.



Ko cần chúng tớ lên phòng đây_ Nhỏ xua tay. 



Zin tự lo nhá_ Anh an ủi Zin. 



Ngày hôm sau. 



Ken cậu có thể ra cong viên Ngôi sao ko tớ có chuyện muốn nói_ Đầu dây bên kia nói 



Được_ Hắn tl. 



Thì ra đầu dây bên kia là Cô ta Mộng Điệp.



Có chuyện gì?_ Hắn hỏi cô ta. 



Em yêu anh, anh cho em một cơ hội được ko_ Cô ta dùng hết sức nói lớn.



Tôi..._ Hắn bất ngờ ko biết nói sao. 



Em biết anh yêu Thiên Băng nhưng xin anh cho em một cơ hội_ Cô ta nắm tay hắn nói.



Được tôi đồng ý_ Hắn tl. 



Nhưng ko biết đã có người thấy hết cảnh này. Là nó đó nó đi ngang thì thấy cảnh này lòng nó đau như cắt.



Nó lặng lẽ đi về. 



Nhà này thật đẹp_ Cô ta ôm tay hắn hết lòng khen ngôi nhà nay. 



Chúng ta vào_ Hắn mở cổng bước vào cô ta cũng đi theo. 
Cô lợi dụng lúc tôi đi vào nhà vệ sinh mà lục đồ trong túi xách của tôi???__nó lên án cô ta. 



Vậy là cô khẳng định mình bị bệnh rồi sao???__cô ta nhìn nó hỏi. Nó trầm lặng không nói gì khiến cho cô ta càng khẳng định mình nói đúng.



Đúng lúc này chuông điện thoại của cô ta reo có người gọi tới. Cô ta nhìn nó rồi lại bắt máy: 



Alô, em nghe anh Ken__hóa ra là hắn gọi. 



"....."__không biết đầu dây bên kia nói gì, nó chỉ nghe cô ta nói: 



Vâng em đợi anh ở quán cafe sáng, đường xx nhé__cô ta nói vậy thì nó cũng đã biết được một điều rằng bọn họ chuẩn bị gặp nhau, tuy rằng nó quyết định rời xa hắn nhưng khi thấy hắn đi với người khác nó vẫn cảm thấy đau lòng như bây giờ chẳng hạn. Đợ cô ta cúp điện thoại nó mới nói: 



Hình như cô sắp có hẹn, tôi cũng không muốn làm phiền nữa, tôi đi trước__nói rồi nó đẩy ghế đứng dậy, khi đi được vài bước nó dừng lại lưng quay về phía cô ta nói: 



Tôi hy vọng chuyện này cô không nói với ai hết, và.....__nó nói giữa chừng thì lại dừng lại không nói nhưng chỉ được vài giây sau nó nói: 



--Và...nhất định phải làm anh ấy hạnh phúc__nói rồi nó ra khỏi quán không để cô ta kịp tiêu hóa những gì nó nói. Đến lúc cô ta hiểu được những gì nó nói thì nó đã đi xa khỏi quán không còn thấy bóng dáng rồi. Đúng lúc này lại có một nhóm thanh niên ưu tú bước vào quán, nhìn quanh như tìm người, đến khi xác định được mục tiêu bọn họ bước lại gần một cái bàn đang có người ngồi, mà cái bàn đó lại là bàn của cô ta. Vậy là chắc ai cũng biết nhóm người thanh niên vừa bước vào nhỉ. 



--Anh Ken, anh đến rồi__cô ta đứng dậy nhìn hắn nói. Hắn gật đầu rồi nhìn bọn bạn nói: 



Các cậu chọn bàn khác ngồi đợi tớ một lát, tớ có chuyện muốn nói với Điệp. 



Bọn bạn đồng ý chọn một cái bàn nằm ở góc quán ngồi, bây giờ ở cái bàn cô ta chỉ còn lại hắn và cô ta. 



Hình như em vừa có bạn ngồi cùng__hắn nói vì ở trên bàn phía hắn ngồi còn có một ly nước cam vắt mới uống được một ít. 



--Haha...bạn em có việc vừa mới rời khỏi__cô tacười nhẹ nói. 



--Ừkm.... anh có chuyện muốn nói với em__hắn gật đầu 



Anh nói đi em nghe__cô ta nói, tay nắm chặt ly nước ép dâu của mình trên bàn như kiểu hắn sắp nói ra chuyện gì đó tày đình khiến cô ta phải sợ hãi. 



Trong 3 ngày quen nhau anh nhận ra rằng anh ko có cảm giác vs em người anh yêu là Băng chứ ko phải em, anh xin lỗi đã cho em hy vọng rồi thất vọng_ Hắn dừng lại nói tiếp.. 



Ý anh nói là anh không yêu em đúng không???__cô ta nhìn hắn hỏi, linh cảm của cô ta đã mách bảo đúng, chuyện hắn nói ra không tốt chút nào cả



Anh xin lỗi_ Hắn ôn tồn nói.



--Chuyện này quá đột ngột, em cần suy nghĩ, ba ngày, cho em thời gian ba ngày, sau ba ngày em sẽ trả lời anh__cô ta nói, hắn chần chừ một chút nhưng cũng gật đầu đồng ý, dù sao đây cũng là một chuyện khó khăn đối với cô ta, cô ta cần thời gian để suy nghĩ mọi chuyện. 



Em xin phép, em đi trước__nói rồi cô ta đứng dậy đẩy ghế ra về không đợi hắn đồng ý hay không. Cô ta đi trên vỉa hè suy nghĩ lại những gì hắn và nó nói. Cả hai người họ đều yêu nhau, cô ta phải làm sao đây. Cô ta không thể chen vào tình yêu của họ được nhưng nó đã nhờ cô ta, à không đây có phải là nhờ không nhỉ. Nhưng là nó muốn cô ta làm cho hắn hạnh phúc khi không còn nó bên cạnh hắn, cô ta thật sự không biết làm sao??? Làm sao mới tốt cho cả ba đây???.....