Thiên Đế Đọa Lạc Đô Thị
Chương 41 : Âm Dương Xuân Cung
Ngày đăng: 01:53 27/06/20
Chu Nhược Băng lắc đầu nhìn Nam Cung Họa Yến cười vui như thế này mất hình ảnh ca sĩ nổi tiếng, nàng ho một tiếng nhắc khéo Nam Cung Họa Yến dừng lại đừng vui quá.
Chiếc BMW chạy hơn 15 phút là chạy tới tập đoàn Chu Thăng của nàng, Chu Nhược Băng nhớ lịch trình hôm nay sẽ dẫn hắn đi làm thẻ ngân hàng và dẫn hắn đi xem một số địa điểm đã phá sản bị công ty nàng thu hồi, cải tạo mới cho hắn mở một cái nhà máy sản xuất đá quý. Triều Cát lái xe vào tầng hầm đậu xe trong tòa cao ốc, hắn dừng xe lại tháo dây gài an toàn xong nghe Chu Nhươc Băng nói:
“anh xã! Vào tòa nhà kế bên đi em dẫn anh đi làm thẻ ngân hàng Chuthabank nhé”
Nam Cung Họa Yến nghe Chu Nhược Băng dắt hắn đi làm thẻ ngân hàng nàng nhìn qua thì được cái nháy mắt của Chu Nhược Băng ý tứ rõ ràng, Nam Cung Họa Yến cười hì hì mở cửa xuống xe nói: “chị Nhược Băng cho em đi với, ở lại trong xe chán lắm!”
Chu Nhược Băng vui vẻ đồng ý, ba người không đi vào thang máy mà đi bộ qua tòa nhà kế bên tòa cao ốc tập đoàn Chu Thăng. Đi đến gần tòa nhà này cùng hai mỹ nữ xinh đẹp, hắn nhìn lên trên là dãy hàng chữ đề “Ngân hàng thương mại quốc tế - công thương Chuthabank”, Chu Nhược Băng nhìn qua hắn hơi ngơ ngác trước hàng chữ trên đó nàng mỉm cười tự hào nói:
“từ khi Hoa Hạ vừa thay đổi chế độ mới, Chu Thăng lúc đó nhanh chóng nắm bắt cơ hội thành lập ngân hàng thương mại đầu tiên ở Hoa Hạ, có tầm ảnh hưởng lớn không chỉ trong nước còn ở nước ngoài thuộc top 20 ngân hàng có uy tín trên thế giới, sau này em tiếp quản từ bà nội thành lập tập đoàn tài chính Chu Thăng vẫn giữ lại ngân hàng Chuthabank”
Nam Cung Họa Yến tán thưởng khen ngợi Chu Nhược Băng tài giỏi, quản lý ngân hàng thương mại không phải chuyện đơn giản, còn thành lập thêm công ty có số vốn đầu tư và sinh lợi nhuận đạt hiệu suất cao hơn cả Chuthabank thì không phải muốn là làm được mà cần phải có tầm nhìn cao, bản lĩnh vững chắc của một nhà lãnh đạo giỏi, ngay cả nam nhân chưa chắc đã làm được như Chu Nhược Băng đem cả cơ nghiệp phát triển thành một tập đoàn lớn tầm cỡ thế giới.
Triều Cát mỉm cười nắm tay Chu Nhược Băng đi vào, đầu tiên là nhìn hai người bảo vệ an ninh đứng ngoài cửa hắn cười chào hỏi, sau đó cùng hai nàng đi vào bên trong thì nhìn khung cảnh người thì đi vào đem tiền gửi hoặc thanh toán, người thì làm thủ tục rút tiền vào túi đựng vui vẻ rời đi, hắn nhìn các nhân viên ngân hàng này đều là nữ nhân nhưng sắc đẹp ở mức trung bình nên không có ai cho hắn để tâm đến. Chu Nhược Băng nhìn ánh mắt bất mãn của Triều Cát khi ngắm nhan sắc của những nữ nhân ở đây thì nàng vui vẻ mỉm cười dắt hắn và Nam Cung Họa Yến đi đến một lối rẽ để vào thang máy nhưng ở chỗ này lại bố trí nhân viên bảo vệ an ninh.
Người nhân viên bảo vệ này trông thấy ba người có ý định vào thang máy, vội vã chạy đến đưa tay ra ngăn cản nói: “thật xin lỗi, quý khách không thể bước vào nơi chỉ dành cho nhân sự cao cấp hoặc là khách hàng cao cấp”
Chu Nhược Băng nhìn nhân viên bảo vệ an ninh, nàng nở nụ cười quỷ dị nói: “anh có biết tôi là ai không mà cản không cho tôi lên thang máy?”
Người nhân viên bảo vệ quan sát ngoại hình Chu Nhược Băng và Nam Cùng Họa Yến lồi lõm cực phẩm cùng sắc đẹp tuyệt mỹ của hai nàng làm tên bảo vệ này có chút lúng túng, gã nhìn Chu Nhược Băng nói:
“trước giờ tôi làm ở đây chưa thấy cô đến không thể nào cô là nhân sự cao cấp, vì thế nếu cô là khách hàng vip đề nghị cô xuất thẻ ngân hàng để tôi xem kiểm tra”
Chu Nhược Băng khoanh tay lên ngực, mặt tỏ vẻ bực bội nói: “hai năm nay tôi không đến cái tòa building trụ sở này tất nhiên anh không biết tôi là ai, nếu như vậy tôi cho anh mười phút là cơ hội cuối đi báo giám đốc trên kia xuống đây gặp tôi, sau thời gian này tôi không thấy mặt giám đốc thì anh lặp tức cút khỏi đây đi!”
Người bảo vệ an ninh từng thấy mặt giám đốc điều hành ngân hàng Chuthabank là một nữ nhân thường chạy chiếc ô tô Mercedes Benz phiên bản C200 đời 2015, chứ không phải là Chu Nhược Băng đang đứng trước mặt, và không hề biết ngân hàng này là công ty con của tập đoàn Chu Thăng, tên bảo vệ lên giọng mắng:
“này tôi nói rõ ràng như thế mà cô còn cố chấp không hiểu đòi gặp giám đốc nữa à?, cô không xuất trình được thẻ ngân hàng vip thì người cút khỏi đây chính là ba người đấy!”
Triều Cát nhìn mặt Chu Nhược Băng đã tức giận lên, hắn cười đi lại tên bảo vệ nhẹ nhàng nói: “anh bảo vệ ơi, anh chọc giận ổ kiến rồi đấy tôi khuyên anh mau đi báo giám đốc ngay đi!, tôi nghĩ ở đây công việc của anh tuy là bảo vệ nhưng chế độ thưởng hàng năm rất tốt đúng không, đừng để mất việc làm thì hối hận không kịp đâu nhá!”
Chu Nhược Băng nhìn người bảo vệ an ninh nghe Triều Cát khuyên bảo nhưng nét mặt của gã cho thấy chưa nuốt được cục tức bị Chu Nhược Băng mắng, gã kiên quyết không cho ba người đi vào còn dùng hành động mời ba người đi ra khỏi tòa cao ốc. Chu Nhược Băng thấy tình hình ngày càng tệ đi, cầm điện thoại trong túi xách nàng hay mang đi làm ra quây một dãy số vài giây sau người nghe là thư ký Đỗ, nàng nói:
“tôi đang đứng tại ngân hàng Chuthabank, cô gọi giám đốc Doãn phụ trách ở đây xuống gặp tôi ngay nhé!”
Chu Nhược Băng dứt lời nhấn phím ảo tắt cuộc gọi, nàng cười nhìn tên bảo vệ lạnh lùng đi tới nói ngắn gọn: “anh đã bị đuổi, cút!”
Người bảo vệ không kìm chế được nữa, gã đưa tay lên lôi Chu Nhược Băng kéo ra ngoài thì ngay lúc này cửa thang máy mở, đi ra là một nữ nhân tướng mạo cũng xinh đẹp mặc đồ công sở tuổi ước chừng 28 tuổi, nữ nhân này chính là giám đốc Doãn phụ trách quản lý cái tòa cao ốc ngân hàng này, nhìn cảnh tưởng nhân viên bảo vệ kéo một nữ nhân xinh đẹp lôi ra ngoài hoảng hốt đi nhanh lại quát:
“Buông bàn tay thối của anh ra ngay, anh phạm phải lỗi lớn rồi! Tôi sẽ ký quyết định sa thải anh!!”
Người bảo vệ nghe nữ nhân trong thang máy đi tới nói sa thải gã, mặt trắng bệch không còn giọt máu lắp bắp hỏi nguyên nhân, nữ nhân này nhìn người bảo vệ an ninh lạnh lùng nói:
“nữ nhân bị anh kéo là chủ nhân cái tòa cao ốc 79 tầng bên kia đấy, ngân hàng Chuthabank này là công ty con của tập đoàn Chu Thăng nói cách khác nữ nhân này là chủ sở hữu ngân hàng này đấy!”
Người bảo vệ an ninh hoàn toàn cứng đơ, gã nhìn Chu Nhược Băng quỳ xuống van xin: “tôi xin lỗi, tôi không biết cô là chủ ngân hàng, xin cô đừng đuổi việc, tôi còn có con nhỏ và nuôi người mẹ già yếu, xin cô rủ lòng thương bỏ qua cho tôi cơ hội sửa đổi!”
Chu Nhược Băng hừ lạnh, nàng nhìn tên bảo vệ nói: “đừng có diễn trò lố bịch trước mặt tôi, anh không biết nắm bắt cơ hội là do anh ngu xuẩn, giờ anh đi khỏi đây được rồi, cút!”
Triều Cát cười lạnh nhìn tên bảo vệ ngu đần đi qua, nắm tay Nam Cung Họa Yến cùng Chu Nhược Băng đi vào thang máy. Trong thang máy, giám đốc Doãn hơi lo lắng không biết lý do hôm nay Chu Nhược Băng đến đây, nữ giám đốc dùng lời nói trầm ấm hỏi: “thưa chủ tịch, hôm nay cô đến đây làm chuyện gì vậy?”
Chu Nhược Băng cười vui vẻ nhìn Triều Cát, nói: “tôi cần làm một cái thẻ ngân hàng vip cho người nam nhân đứng cạnh tôi, có liền ngay nhé!”
Nữ giám đốc nhìn qua nam nhân đang đứng bên cạnh Chu Nhược Băng từ nãy giờ mới để ý người nam nhân này khiến hai gò má nữ giám đốc ửng hồng lên, nàng không ngờ lại có nam nhân đẹp trai đến nỗi muốn nhào vô cưỡng hiếp hắn. Nữ giám đốc tinh ý nhìn Chu Nhược Băng hiểu ra cái gì đó, cười hì hì bấm thang máy lên tầng 53 nói lấy thủ tục làm thẻ ngân hàng vip cho Triều Cát, Chu Nhược Băng cười vui vẻ nói hắn đem thẻ căn cước đưa cho nữ giám đốc đi làm thẻ ngân hàng, nữ giám đốc cười e thẹn nhận lấy thẻ căn cước của Triều Cát nói:
“chủ tịch Chu và tiên sinh cùng vị tiểu thư đây lên tầng 77 ngồi đợi chút xíu nhé!”
Thang máy dừng lại tầng 53, Chu Nhược Băng nhìn nữ giám đốc đi ra mỉm cười vui vẻ nhấn phím đi lên thang máy đóng lại tiếp tục chạy lên tầng 77. Trên tầng 77 này hoàn toàn không phải là nơi làm việc của nữ giám đốc vừa rồi, Triều Cát và Nam Cung Họa Yến đi ra nhìn vào một căn phòng lớn ở trên cánh cửa đề tên “tổng giám đốc CEO Chu Nhược Băng“, Nam Cung Họa Yến cười hì hì tinh ý nói:
“em hiểu rồi, chị Nhược Băng luôn dành một tầng cao nhất là nơi làm việc của mình đúng không nè!”
Chu Nhược Băng nhìn biểu hiện nghi hoặc của Triều Cát nàng gật đầu nói: “đúng vậy, cả ba tòa cao ốc tầng cao nhất đều là nơi làm việc của chị, lúc chưa thành lập tập đoàn Chu Thăng chị làm việc ở đây lưu giữ rất nhiều hoài niệm!”
Chu Nhược Băng nắm tay Triều Cát đi tới cánh cửa mở ra đi vào bên trong, bố trí phòng làm việc lúc xưa của nàng vẫn không khác gì nhiều căn phòng ở tòa cao ốc kế bên nhưng ở đây lại có một căn phòng ở bên trong là nơi nghỉ trưa lúc xưa nàng còn ở đây làm việc. Ba người đi tới ghế sopha ngồi trò chuyện một lúc thì nữ giám đốc đi lên gõ cửa, Chu Nhược Băng lên tiếng cho vào nhìn trên tay nữ giám đốc cầm một tờ giấy nói:
“thẻ của anh Cát đang được bộ phận làm thẻ in tên khoảng 30 phút nữa là hoàn thành, trong lúc chờ đợi tôi đem giấy làm thẻ ngân hàng đã ghi rõ thông tin của anh, điều khoản sử dụng đã xong hết, giờ mời anh Cát ký vào các ô để lấy chữ ký mẫu và ký xác nhận nhé!”
Triều Cát mỉm cười nhận lại thẻ căn cước, tay hắn cầm bút chạm nhẹ trên tay nữ giám đốc như có luồng điện chạy vào tim làm gò má nàng ửng hồng, lúng túng rút nhanh tay về quay mặt đi hướng khác tránh hai nữ nhân kia trông thấy. Chu Nhược Băng nhìn hắn ký tên xong, cầm tờ giấy vui vẻ đứng lên cười hì hì nói hắn ở đây đợi nàng, nhìn qua nữ giám đốc Doãn nói: “sẵn tiện đem tờ giấy này xuống, tôi cũng đi tham quan một chút nhân viên ở đây làm việc có chăm chỉ không?”
Chu Nhược Băng và nữ giám đốc đi vào thang máy để mặc Triều Cát và Nam Cung Họa Yến ở lại chờ nàng. Cầm tờ giấy làm thẻ của Triều Cát, Chu Nhược Băng nhìn vào đọc mỉm cười hài lòng, nói:
“thẻ của nam nhân đi cùng tôi mọi chi phí sinh hoạt phát sinh đều do tôi chi trả hết cho nên tôi yêu cầu cô hoạch định tài khoản này vào loại đặc biệt giống thẻ của tôi nhé!”
Nữ giám đốc cầm tờ giấy hiểu ý tứ trong lời của Chu Nhược Băng, cười nịnh nọt nói: “tôi biết rồi, tôi sẽ làm như lời chủ tịch Chu, hi.. Nam nhân của chủ tịch Chu đẹp trai quá đúng là rất xứng đôi với chủ tịch!”
Chu Nhược Băng được vuốt mông ngựa, cười tươi như hoa nhìn nữ giám đốc, thấy nữ giám đốc rất hợp nhãn vừa ý, nàng cười nói: “cô cũng giỏi nin nọt nhĩ! Nếu cô có bạn trai tôi khuyên cô đừng tư tưởng nam nhân của tôi sẽ làm khổ bạn trai của cô đấy, còn chưa có tôi cũng không can dự việc cô quen nam nhân của tôi, ài nam nhân của tôi rất háo sắc nữ nhân đang trên đó là minh tinh ca sĩ Họa Yến cũng là nữ nhân của nam nhân tôi nhé!”
Nữ giám đốc Doãn nghe Chu Nhược Băng nói ngơ ngác không tin lỗ tai có nghe nhầm không, lúng túng hỏi Chu Nhược Băng xác nhận lại lời nói, Chu Nhược Băng phì cười gật đầu: “tôi biết là cô hơi bất ngờ, nam nhân của tôi rất thích nữ nhân xinh đẹp giỏi chuyện chăn gối, nếu cô thích ăn nam nhân của tôi thì xin mời tôi không ngăn cản đâu”
Nữ giám đốc mồ hôi túa ra, hung danh của Chu Nhược Băng vang dội như vậy ai mà dám đụng vào nam nhân của chủ tịch Chu chứ, lỡ như buồn chán cắt chức cô thì sao!, ai biết lời nói của Chu Nhược Băng là thật hay giã tốt nhất không nên đụng vào tên nam nhân đẹp trai đang ngồi trên kia, nữ giám đốc gượng cười từ chối ý tốt của Chu Nhược Băng, nàng nhìn gương mặt giám đốc Doãn che miệng cười vui vẻ thầm nghĩ “tôi chỉ tung vài chiêu nhẹ nhàng mà đã như thế thì cô dám đụng nam nhân của tôi sao haha!”
Triều Cát ngồi trên lầu không hề biết chủ ý của Chu Nhược Băng đi với nữ giám đốc Doãn là gì, hắn vẫn cười vui vẻ nói chuyện với Nam Cung Họa Yến gần 30 phút thì cửa thang máy mở, đi ra là Chu Nhược Băng cầm trên tay là một cái thẻ ngân hàng nhìn Triều Cát mỉm cười đưa cho hắn. Cầm thẻ ngân hàng có tên hắn và dãy số seri và số tài khoản bên cạnh có dòng “Business on Special Profession”
Chu Nhược Băng cười hì hì nháy mắt Nam Cung Họa Yến, nhìn hắn nói: “làm thẻ ngân hàng xong rồi giờ đi qua bên tòa nhà nơi em làm việc một chút nhé, sau đó em sẽ dẫn anh đi tìm địa điểm phù hợp để mở xưởng sản xuất đá quý!”
Triều Cát cầm thẻ ngân hàng nhíu mày hỏi nàng tiền trong thẻ như thế nào, Chu Nhược Băng nói hắn xài thẻ thanh toán đến đâu trả đến đó, đến kỳ hạn là ngân hàng khấu trừ tiền kinh doanh lợi nhuận của hắn vào tiền sinh hoạt một phần, phần còn lại sẽ chuyển vào chi phí hoạt động công ty của Triều Cát như nhân công, bảo dưỡng, v.v... Triều Cát đã hiểu hắn mỉm cười vứt cái thẻ vào nhẫn linh giới, cùng hai nàng đi vào thang máy chạy xuống lầu đi qua trụ sở chính tập đoàn Chu Thăng.
Thang máy chở ba người lên tầng 79 là nơi làm việc thường ngày của Chu Nhược Băng, ba người đi ra nhìn thư ký Đỗ đang soạn thảo công văn nhìn Chu Nhược Băng mỉm cười nói nàng có cuộc họp lúc 10h tại tầng lầu 78, Chu Nhược Băng nhìn đồng hồ gần tới giờ nói:
“chuyển cuộc hợp này dời lại 14 giờ, cô soạn ra một bảng báo cáo biểu đồ của công ty Vũ Nhân, lập thêm một bảng dự thảo thu mua công ty này chuyển đến tất cả các phòng ban nhanh nhất nhé”
Thư ký Đỗ mặt kinh ngạc nói: “chủ tịch Đỗ công ty Vũ Nhân nghe nói có nhiều gia tộc lớn đầu tư vào, chủ tịch thật sự muốn nhúng tay vào thu mua sao!”
Chu Nhược Băng mỉm cười nói: “cô cứ làm những gì tôi yêu cầu, chuyện thu mua hay không do tôi quyết định, cô hiểu chứ!”
Thư ký Đỗ gật đầu lập tức ngưng việc dang dở đang làm, chuyển qua lập bảng dự thảo về công ty Vũ Nhân. Chu Nhược Băng nhìn thư ký Đỗ không thắc mắc gì nữa đã chuyên tâm soạn ra kế hoạch cho cuộc họp lúc 2 giờ chiều, nàng nhìn qua Triều Cát nói: “anh xã! Đi tìm nhà xưởng thôi, 2 giờ quay lại em họp xong là sẽ tiến hành thu mua toàn bộ sản nghiệp của Vũ Nhân gia ngay hôm nay”
Trong lúc chờ hắn lái xe chở đến những nhà xưởng bị tập đoàn Chu Thăng siết nợ thì Nam Cung Họa Yến nhìn qua Chu Nhược Băng nói: “chị Nhược Băng có chơi wechat hoặc facebook không vậy?”
Chu Nhược Băng mỉm cười nói: “chị không có bạn bè nên không có chơi wechat em à!”
Nam Cung Họa Yến cười hì hì nói: “em và chị Thục Nữ hay chat trên đây á!... Hay là giờ tụi mình lập thành nhóm chat riêng đi có em có chị Nhược Băng, chị Thục Nữ, chị Quỳnh Trang và một người rất quan trọng nhất, đó là nam nhân kia kìa haha!”
Triều Cát nghe Nam Cung Họa Yến nhắc tới hắn thì tò mò hỏi nàng về cái wechat, Nam Cung Họa Yến giải thích nói cho hắn, Triều Cát cảm thấy ý tưởng này rất hay cười ha hả nói nàng nhanh lập cái wechat.
Chu Nhược Băng thấy hắn hớn hở, nàng nhíu mày nhớ năm trước vụ facebook bị kiện làm rò rỉ thông tin khách hàng, lo lắng cái wechat này có an toàn bảo mật không?. Chu Nhược Băng suy tư, vào năm trước nàng nhớ có góp vốn vào một cái start-up để làm một ứng dụng trò chuyện giống facebook, mỉm cười gọi cho thư ký Đỗ hỏi: “tôi nhớ có góp vốn vào một ứng dụng trò chuyện trên di động, nó hoạt động thế nào nhĩ?!”
Thư ký Đỗ nghe chủ tịch Chu hỏi cái ứng dụng nàng đã góp vốn hiện giờ đang làm mưa làm gió được giới trẻ yêu thích sử dụng rất nhiều mà còn không biết, thư ký Đỗ nhớ rõ ràng trước đây có báo cáo lên, mặt ngạc nhiên trả lời cho Chu Nhược Băng biết tình hình hoạt động của cái ứng dụng trò chuyện này cực kỳ tốt. Chu Nhược Băng nghe được tin tốt, tiếp tục hỏi về tính bảo mật của cái wechat với cái ứng dụng mà nàng đã đầu tư, thư ký Đỗ vui vẻ nói tiếp tin tốt, Chu Nhược Băng cười hài lòng tắt máy nói:
“anh xã ơi, em hỏi thư ký Đỗ nói wechat bảo mật không cao dễ làm lộ thông tin á! Công ty em có góp vốn vào cái ứng dụng như facebook, độ an toàn bảo mật cao tải cái đó về dùng nha anh!”
Nam Cung Họa Yến mặt ngạc nhiên nhìn qua Chu Nhược Băng, không thể tin được cái ứng dụng nàng hay chat với đồng nghiệp chính là cái ứng dụng FriendTalk rất hot hiện nay, cười ý tứ nói:
“em bái phục chị rồi đó chị Nhược Băng, sau này em có tiếp quản sản nghiệp nhất định phải theo chị học thêm vài năm để có kinh nghiệm kinh doanh a!”
Chu Nhược Băng cười ha hả đưa tay xoa đầu Nam Cung Họa Yến nói: “em mà theo chị học thì Nam Cung Thanh Hải rất thích đấy!”
Triều Cát nhìn hai nữ nhân cười vui vẻ, hắn móc điện thoại ra đưa cho Nam Cung Họa Yến tải FriendTalk về, đăng ký tài khoản xong liên kết danh bạ thì thấy các nàng cũng đang xài cái FriendTalk bằng số điện thoại. Nam Cung Họa Yến tạo ra một nhóm chát gửi link vào nhóm cho các nàng, vài phút sau nhóm chat đã đầy đủ người vào nhóm có cả Chu Nhược Băng cũng vừa tạo nick chat xong.
Nam Cung Họa Yến đưa lại điện thoại cho hắn, vừa lái xe vừa xem điện thoại thì thấy tên nhóm chat chưa có tên, hắn suy nghĩ không biết nên đặt cái tên gì đây chợt trong đầu hắn nghĩ đến một cái tên, hắn nhìn vào gương chiếu hình dáng hai nàng ngồi phía sau cười hắc hắc, tay bấm vài cái trong điện thoại xong xác nhận đặt tên nhóm chat.
Hai nàng ngồi dưới đang chát nói chuyện với nhau thì tên nhóm hiện lên là “ m Dương Xuân Cung” ý tứ quá rõ ràng làm hai má của hai nàng đỏ bừng lên lườm yêu hắn.
Chiếc BMW chạy hơn 15 phút là chạy tới tập đoàn Chu Thăng của nàng, Chu Nhược Băng nhớ lịch trình hôm nay sẽ dẫn hắn đi làm thẻ ngân hàng và dẫn hắn đi xem một số địa điểm đã phá sản bị công ty nàng thu hồi, cải tạo mới cho hắn mở một cái nhà máy sản xuất đá quý. Triều Cát lái xe vào tầng hầm đậu xe trong tòa cao ốc, hắn dừng xe lại tháo dây gài an toàn xong nghe Chu Nhươc Băng nói:
“anh xã! Vào tòa nhà kế bên đi em dẫn anh đi làm thẻ ngân hàng Chuthabank nhé”
Nam Cung Họa Yến nghe Chu Nhược Băng dắt hắn đi làm thẻ ngân hàng nàng nhìn qua thì được cái nháy mắt của Chu Nhược Băng ý tứ rõ ràng, Nam Cung Họa Yến cười hì hì mở cửa xuống xe nói: “chị Nhược Băng cho em đi với, ở lại trong xe chán lắm!”
Chu Nhược Băng vui vẻ đồng ý, ba người không đi vào thang máy mà đi bộ qua tòa nhà kế bên tòa cao ốc tập đoàn Chu Thăng. Đi đến gần tòa nhà này cùng hai mỹ nữ xinh đẹp, hắn nhìn lên trên là dãy hàng chữ đề “Ngân hàng thương mại quốc tế - công thương Chuthabank”, Chu Nhược Băng nhìn qua hắn hơi ngơ ngác trước hàng chữ trên đó nàng mỉm cười tự hào nói:
“từ khi Hoa Hạ vừa thay đổi chế độ mới, Chu Thăng lúc đó nhanh chóng nắm bắt cơ hội thành lập ngân hàng thương mại đầu tiên ở Hoa Hạ, có tầm ảnh hưởng lớn không chỉ trong nước còn ở nước ngoài thuộc top 20 ngân hàng có uy tín trên thế giới, sau này em tiếp quản từ bà nội thành lập tập đoàn tài chính Chu Thăng vẫn giữ lại ngân hàng Chuthabank”
Nam Cung Họa Yến tán thưởng khen ngợi Chu Nhược Băng tài giỏi, quản lý ngân hàng thương mại không phải chuyện đơn giản, còn thành lập thêm công ty có số vốn đầu tư và sinh lợi nhuận đạt hiệu suất cao hơn cả Chuthabank thì không phải muốn là làm được mà cần phải có tầm nhìn cao, bản lĩnh vững chắc của một nhà lãnh đạo giỏi, ngay cả nam nhân chưa chắc đã làm được như Chu Nhược Băng đem cả cơ nghiệp phát triển thành một tập đoàn lớn tầm cỡ thế giới.
Triều Cát mỉm cười nắm tay Chu Nhược Băng đi vào, đầu tiên là nhìn hai người bảo vệ an ninh đứng ngoài cửa hắn cười chào hỏi, sau đó cùng hai nàng đi vào bên trong thì nhìn khung cảnh người thì đi vào đem tiền gửi hoặc thanh toán, người thì làm thủ tục rút tiền vào túi đựng vui vẻ rời đi, hắn nhìn các nhân viên ngân hàng này đều là nữ nhân nhưng sắc đẹp ở mức trung bình nên không có ai cho hắn để tâm đến. Chu Nhược Băng nhìn ánh mắt bất mãn của Triều Cát khi ngắm nhan sắc của những nữ nhân ở đây thì nàng vui vẻ mỉm cười dắt hắn và Nam Cung Họa Yến đi đến một lối rẽ để vào thang máy nhưng ở chỗ này lại bố trí nhân viên bảo vệ an ninh.
Người nhân viên bảo vệ này trông thấy ba người có ý định vào thang máy, vội vã chạy đến đưa tay ra ngăn cản nói: “thật xin lỗi, quý khách không thể bước vào nơi chỉ dành cho nhân sự cao cấp hoặc là khách hàng cao cấp”
Chu Nhược Băng nhìn nhân viên bảo vệ an ninh, nàng nở nụ cười quỷ dị nói: “anh có biết tôi là ai không mà cản không cho tôi lên thang máy?”
Người nhân viên bảo vệ quan sát ngoại hình Chu Nhược Băng và Nam Cùng Họa Yến lồi lõm cực phẩm cùng sắc đẹp tuyệt mỹ của hai nàng làm tên bảo vệ này có chút lúng túng, gã nhìn Chu Nhược Băng nói:
“trước giờ tôi làm ở đây chưa thấy cô đến không thể nào cô là nhân sự cao cấp, vì thế nếu cô là khách hàng vip đề nghị cô xuất thẻ ngân hàng để tôi xem kiểm tra”
Chu Nhược Băng khoanh tay lên ngực, mặt tỏ vẻ bực bội nói: “hai năm nay tôi không đến cái tòa building trụ sở này tất nhiên anh không biết tôi là ai, nếu như vậy tôi cho anh mười phút là cơ hội cuối đi báo giám đốc trên kia xuống đây gặp tôi, sau thời gian này tôi không thấy mặt giám đốc thì anh lặp tức cút khỏi đây đi!”
Người bảo vệ an ninh từng thấy mặt giám đốc điều hành ngân hàng Chuthabank là một nữ nhân thường chạy chiếc ô tô Mercedes Benz phiên bản C200 đời 2015, chứ không phải là Chu Nhược Băng đang đứng trước mặt, và không hề biết ngân hàng này là công ty con của tập đoàn Chu Thăng, tên bảo vệ lên giọng mắng:
“này tôi nói rõ ràng như thế mà cô còn cố chấp không hiểu đòi gặp giám đốc nữa à?, cô không xuất trình được thẻ ngân hàng vip thì người cút khỏi đây chính là ba người đấy!”
Triều Cát nhìn mặt Chu Nhược Băng đã tức giận lên, hắn cười đi lại tên bảo vệ nhẹ nhàng nói: “anh bảo vệ ơi, anh chọc giận ổ kiến rồi đấy tôi khuyên anh mau đi báo giám đốc ngay đi!, tôi nghĩ ở đây công việc của anh tuy là bảo vệ nhưng chế độ thưởng hàng năm rất tốt đúng không, đừng để mất việc làm thì hối hận không kịp đâu nhá!”
Chu Nhược Băng nhìn người bảo vệ an ninh nghe Triều Cát khuyên bảo nhưng nét mặt của gã cho thấy chưa nuốt được cục tức bị Chu Nhược Băng mắng, gã kiên quyết không cho ba người đi vào còn dùng hành động mời ba người đi ra khỏi tòa cao ốc. Chu Nhược Băng thấy tình hình ngày càng tệ đi, cầm điện thoại trong túi xách nàng hay mang đi làm ra quây một dãy số vài giây sau người nghe là thư ký Đỗ, nàng nói:
“tôi đang đứng tại ngân hàng Chuthabank, cô gọi giám đốc Doãn phụ trách ở đây xuống gặp tôi ngay nhé!”
Chu Nhược Băng dứt lời nhấn phím ảo tắt cuộc gọi, nàng cười nhìn tên bảo vệ lạnh lùng đi tới nói ngắn gọn: “anh đã bị đuổi, cút!”
Người bảo vệ không kìm chế được nữa, gã đưa tay lên lôi Chu Nhược Băng kéo ra ngoài thì ngay lúc này cửa thang máy mở, đi ra là một nữ nhân tướng mạo cũng xinh đẹp mặc đồ công sở tuổi ước chừng 28 tuổi, nữ nhân này chính là giám đốc Doãn phụ trách quản lý cái tòa cao ốc ngân hàng này, nhìn cảnh tưởng nhân viên bảo vệ kéo một nữ nhân xinh đẹp lôi ra ngoài hoảng hốt đi nhanh lại quát:
“Buông bàn tay thối của anh ra ngay, anh phạm phải lỗi lớn rồi! Tôi sẽ ký quyết định sa thải anh!!”
Người bảo vệ nghe nữ nhân trong thang máy đi tới nói sa thải gã, mặt trắng bệch không còn giọt máu lắp bắp hỏi nguyên nhân, nữ nhân này nhìn người bảo vệ an ninh lạnh lùng nói:
“nữ nhân bị anh kéo là chủ nhân cái tòa cao ốc 79 tầng bên kia đấy, ngân hàng Chuthabank này là công ty con của tập đoàn Chu Thăng nói cách khác nữ nhân này là chủ sở hữu ngân hàng này đấy!”
Người bảo vệ an ninh hoàn toàn cứng đơ, gã nhìn Chu Nhược Băng quỳ xuống van xin: “tôi xin lỗi, tôi không biết cô là chủ ngân hàng, xin cô đừng đuổi việc, tôi còn có con nhỏ và nuôi người mẹ già yếu, xin cô rủ lòng thương bỏ qua cho tôi cơ hội sửa đổi!”
Chu Nhược Băng hừ lạnh, nàng nhìn tên bảo vệ nói: “đừng có diễn trò lố bịch trước mặt tôi, anh không biết nắm bắt cơ hội là do anh ngu xuẩn, giờ anh đi khỏi đây được rồi, cút!”
Triều Cát cười lạnh nhìn tên bảo vệ ngu đần đi qua, nắm tay Nam Cung Họa Yến cùng Chu Nhược Băng đi vào thang máy. Trong thang máy, giám đốc Doãn hơi lo lắng không biết lý do hôm nay Chu Nhược Băng đến đây, nữ giám đốc dùng lời nói trầm ấm hỏi: “thưa chủ tịch, hôm nay cô đến đây làm chuyện gì vậy?”
Chu Nhược Băng cười vui vẻ nhìn Triều Cát, nói: “tôi cần làm một cái thẻ ngân hàng vip cho người nam nhân đứng cạnh tôi, có liền ngay nhé!”
Nữ giám đốc nhìn qua nam nhân đang đứng bên cạnh Chu Nhược Băng từ nãy giờ mới để ý người nam nhân này khiến hai gò má nữ giám đốc ửng hồng lên, nàng không ngờ lại có nam nhân đẹp trai đến nỗi muốn nhào vô cưỡng hiếp hắn. Nữ giám đốc tinh ý nhìn Chu Nhược Băng hiểu ra cái gì đó, cười hì hì bấm thang máy lên tầng 53 nói lấy thủ tục làm thẻ ngân hàng vip cho Triều Cát, Chu Nhược Băng cười vui vẻ nói hắn đem thẻ căn cước đưa cho nữ giám đốc đi làm thẻ ngân hàng, nữ giám đốc cười e thẹn nhận lấy thẻ căn cước của Triều Cát nói:
“chủ tịch Chu và tiên sinh cùng vị tiểu thư đây lên tầng 77 ngồi đợi chút xíu nhé!”
Thang máy dừng lại tầng 53, Chu Nhược Băng nhìn nữ giám đốc đi ra mỉm cười vui vẻ nhấn phím đi lên thang máy đóng lại tiếp tục chạy lên tầng 77. Trên tầng 77 này hoàn toàn không phải là nơi làm việc của nữ giám đốc vừa rồi, Triều Cát và Nam Cung Họa Yến đi ra nhìn vào một căn phòng lớn ở trên cánh cửa đề tên “tổng giám đốc CEO Chu Nhược Băng“, Nam Cung Họa Yến cười hì hì tinh ý nói:
“em hiểu rồi, chị Nhược Băng luôn dành một tầng cao nhất là nơi làm việc của mình đúng không nè!”
Chu Nhược Băng nhìn biểu hiện nghi hoặc của Triều Cát nàng gật đầu nói: “đúng vậy, cả ba tòa cao ốc tầng cao nhất đều là nơi làm việc của chị, lúc chưa thành lập tập đoàn Chu Thăng chị làm việc ở đây lưu giữ rất nhiều hoài niệm!”
Chu Nhược Băng nắm tay Triều Cát đi tới cánh cửa mở ra đi vào bên trong, bố trí phòng làm việc lúc xưa của nàng vẫn không khác gì nhiều căn phòng ở tòa cao ốc kế bên nhưng ở đây lại có một căn phòng ở bên trong là nơi nghỉ trưa lúc xưa nàng còn ở đây làm việc. Ba người đi tới ghế sopha ngồi trò chuyện một lúc thì nữ giám đốc đi lên gõ cửa, Chu Nhược Băng lên tiếng cho vào nhìn trên tay nữ giám đốc cầm một tờ giấy nói:
“thẻ của anh Cát đang được bộ phận làm thẻ in tên khoảng 30 phút nữa là hoàn thành, trong lúc chờ đợi tôi đem giấy làm thẻ ngân hàng đã ghi rõ thông tin của anh, điều khoản sử dụng đã xong hết, giờ mời anh Cát ký vào các ô để lấy chữ ký mẫu và ký xác nhận nhé!”
Triều Cát mỉm cười nhận lại thẻ căn cước, tay hắn cầm bút chạm nhẹ trên tay nữ giám đốc như có luồng điện chạy vào tim làm gò má nàng ửng hồng, lúng túng rút nhanh tay về quay mặt đi hướng khác tránh hai nữ nhân kia trông thấy. Chu Nhược Băng nhìn hắn ký tên xong, cầm tờ giấy vui vẻ đứng lên cười hì hì nói hắn ở đây đợi nàng, nhìn qua nữ giám đốc Doãn nói: “sẵn tiện đem tờ giấy này xuống, tôi cũng đi tham quan một chút nhân viên ở đây làm việc có chăm chỉ không?”
Chu Nhược Băng và nữ giám đốc đi vào thang máy để mặc Triều Cát và Nam Cung Họa Yến ở lại chờ nàng. Cầm tờ giấy làm thẻ của Triều Cát, Chu Nhược Băng nhìn vào đọc mỉm cười hài lòng, nói:
“thẻ của nam nhân đi cùng tôi mọi chi phí sinh hoạt phát sinh đều do tôi chi trả hết cho nên tôi yêu cầu cô hoạch định tài khoản này vào loại đặc biệt giống thẻ của tôi nhé!”
Nữ giám đốc cầm tờ giấy hiểu ý tứ trong lời của Chu Nhược Băng, cười nịnh nọt nói: “tôi biết rồi, tôi sẽ làm như lời chủ tịch Chu, hi.. Nam nhân của chủ tịch Chu đẹp trai quá đúng là rất xứng đôi với chủ tịch!”
Chu Nhược Băng được vuốt mông ngựa, cười tươi như hoa nhìn nữ giám đốc, thấy nữ giám đốc rất hợp nhãn vừa ý, nàng cười nói: “cô cũng giỏi nin nọt nhĩ! Nếu cô có bạn trai tôi khuyên cô đừng tư tưởng nam nhân của tôi sẽ làm khổ bạn trai của cô đấy, còn chưa có tôi cũng không can dự việc cô quen nam nhân của tôi, ài nam nhân của tôi rất háo sắc nữ nhân đang trên đó là minh tinh ca sĩ Họa Yến cũng là nữ nhân của nam nhân tôi nhé!”
Nữ giám đốc Doãn nghe Chu Nhược Băng nói ngơ ngác không tin lỗ tai có nghe nhầm không, lúng túng hỏi Chu Nhược Băng xác nhận lại lời nói, Chu Nhược Băng phì cười gật đầu: “tôi biết là cô hơi bất ngờ, nam nhân của tôi rất thích nữ nhân xinh đẹp giỏi chuyện chăn gối, nếu cô thích ăn nam nhân của tôi thì xin mời tôi không ngăn cản đâu”
Nữ giám đốc mồ hôi túa ra, hung danh của Chu Nhược Băng vang dội như vậy ai mà dám đụng vào nam nhân của chủ tịch Chu chứ, lỡ như buồn chán cắt chức cô thì sao!, ai biết lời nói của Chu Nhược Băng là thật hay giã tốt nhất không nên đụng vào tên nam nhân đẹp trai đang ngồi trên kia, nữ giám đốc gượng cười từ chối ý tốt của Chu Nhược Băng, nàng nhìn gương mặt giám đốc Doãn che miệng cười vui vẻ thầm nghĩ “tôi chỉ tung vài chiêu nhẹ nhàng mà đã như thế thì cô dám đụng nam nhân của tôi sao haha!”
Triều Cát ngồi trên lầu không hề biết chủ ý của Chu Nhược Băng đi với nữ giám đốc Doãn là gì, hắn vẫn cười vui vẻ nói chuyện với Nam Cung Họa Yến gần 30 phút thì cửa thang máy mở, đi ra là Chu Nhược Băng cầm trên tay là một cái thẻ ngân hàng nhìn Triều Cát mỉm cười đưa cho hắn. Cầm thẻ ngân hàng có tên hắn và dãy số seri và số tài khoản bên cạnh có dòng “Business on Special Profession”
Chu Nhược Băng cười hì hì nháy mắt Nam Cung Họa Yến, nhìn hắn nói: “làm thẻ ngân hàng xong rồi giờ đi qua bên tòa nhà nơi em làm việc một chút nhé, sau đó em sẽ dẫn anh đi tìm địa điểm phù hợp để mở xưởng sản xuất đá quý!”
Triều Cát cầm thẻ ngân hàng nhíu mày hỏi nàng tiền trong thẻ như thế nào, Chu Nhược Băng nói hắn xài thẻ thanh toán đến đâu trả đến đó, đến kỳ hạn là ngân hàng khấu trừ tiền kinh doanh lợi nhuận của hắn vào tiền sinh hoạt một phần, phần còn lại sẽ chuyển vào chi phí hoạt động công ty của Triều Cát như nhân công, bảo dưỡng, v.v... Triều Cát đã hiểu hắn mỉm cười vứt cái thẻ vào nhẫn linh giới, cùng hai nàng đi vào thang máy chạy xuống lầu đi qua trụ sở chính tập đoàn Chu Thăng.
Thang máy chở ba người lên tầng 79 là nơi làm việc thường ngày của Chu Nhược Băng, ba người đi ra nhìn thư ký Đỗ đang soạn thảo công văn nhìn Chu Nhược Băng mỉm cười nói nàng có cuộc họp lúc 10h tại tầng lầu 78, Chu Nhược Băng nhìn đồng hồ gần tới giờ nói:
“chuyển cuộc hợp này dời lại 14 giờ, cô soạn ra một bảng báo cáo biểu đồ của công ty Vũ Nhân, lập thêm một bảng dự thảo thu mua công ty này chuyển đến tất cả các phòng ban nhanh nhất nhé”
Thư ký Đỗ mặt kinh ngạc nói: “chủ tịch Đỗ công ty Vũ Nhân nghe nói có nhiều gia tộc lớn đầu tư vào, chủ tịch thật sự muốn nhúng tay vào thu mua sao!”
Chu Nhược Băng mỉm cười nói: “cô cứ làm những gì tôi yêu cầu, chuyện thu mua hay không do tôi quyết định, cô hiểu chứ!”
Thư ký Đỗ gật đầu lập tức ngưng việc dang dở đang làm, chuyển qua lập bảng dự thảo về công ty Vũ Nhân. Chu Nhược Băng nhìn thư ký Đỗ không thắc mắc gì nữa đã chuyên tâm soạn ra kế hoạch cho cuộc họp lúc 2 giờ chiều, nàng nhìn qua Triều Cát nói: “anh xã! Đi tìm nhà xưởng thôi, 2 giờ quay lại em họp xong là sẽ tiến hành thu mua toàn bộ sản nghiệp của Vũ Nhân gia ngay hôm nay”
Trong lúc chờ hắn lái xe chở đến những nhà xưởng bị tập đoàn Chu Thăng siết nợ thì Nam Cung Họa Yến nhìn qua Chu Nhược Băng nói: “chị Nhược Băng có chơi wechat hoặc facebook không vậy?”
Chu Nhược Băng mỉm cười nói: “chị không có bạn bè nên không có chơi wechat em à!”
Nam Cung Họa Yến cười hì hì nói: “em và chị Thục Nữ hay chat trên đây á!... Hay là giờ tụi mình lập thành nhóm chat riêng đi có em có chị Nhược Băng, chị Thục Nữ, chị Quỳnh Trang và một người rất quan trọng nhất, đó là nam nhân kia kìa haha!”
Triều Cát nghe Nam Cung Họa Yến nhắc tới hắn thì tò mò hỏi nàng về cái wechat, Nam Cung Họa Yến giải thích nói cho hắn, Triều Cát cảm thấy ý tưởng này rất hay cười ha hả nói nàng nhanh lập cái wechat.
Chu Nhược Băng thấy hắn hớn hở, nàng nhíu mày nhớ năm trước vụ facebook bị kiện làm rò rỉ thông tin khách hàng, lo lắng cái wechat này có an toàn bảo mật không?. Chu Nhược Băng suy tư, vào năm trước nàng nhớ có góp vốn vào một cái start-up để làm một ứng dụng trò chuyện giống facebook, mỉm cười gọi cho thư ký Đỗ hỏi: “tôi nhớ có góp vốn vào một ứng dụng trò chuyện trên di động, nó hoạt động thế nào nhĩ?!”
Thư ký Đỗ nghe chủ tịch Chu hỏi cái ứng dụng nàng đã góp vốn hiện giờ đang làm mưa làm gió được giới trẻ yêu thích sử dụng rất nhiều mà còn không biết, thư ký Đỗ nhớ rõ ràng trước đây có báo cáo lên, mặt ngạc nhiên trả lời cho Chu Nhược Băng biết tình hình hoạt động của cái ứng dụng trò chuyện này cực kỳ tốt. Chu Nhược Băng nghe được tin tốt, tiếp tục hỏi về tính bảo mật của cái wechat với cái ứng dụng mà nàng đã đầu tư, thư ký Đỗ vui vẻ nói tiếp tin tốt, Chu Nhược Băng cười hài lòng tắt máy nói:
“anh xã ơi, em hỏi thư ký Đỗ nói wechat bảo mật không cao dễ làm lộ thông tin á! Công ty em có góp vốn vào cái ứng dụng như facebook, độ an toàn bảo mật cao tải cái đó về dùng nha anh!”
Nam Cung Họa Yến mặt ngạc nhiên nhìn qua Chu Nhược Băng, không thể tin được cái ứng dụng nàng hay chat với đồng nghiệp chính là cái ứng dụng FriendTalk rất hot hiện nay, cười ý tứ nói:
“em bái phục chị rồi đó chị Nhược Băng, sau này em có tiếp quản sản nghiệp nhất định phải theo chị học thêm vài năm để có kinh nghiệm kinh doanh a!”
Chu Nhược Băng cười ha hả đưa tay xoa đầu Nam Cung Họa Yến nói: “em mà theo chị học thì Nam Cung Thanh Hải rất thích đấy!”
Triều Cát nhìn hai nữ nhân cười vui vẻ, hắn móc điện thoại ra đưa cho Nam Cung Họa Yến tải FriendTalk về, đăng ký tài khoản xong liên kết danh bạ thì thấy các nàng cũng đang xài cái FriendTalk bằng số điện thoại. Nam Cung Họa Yến tạo ra một nhóm chát gửi link vào nhóm cho các nàng, vài phút sau nhóm chat đã đầy đủ người vào nhóm có cả Chu Nhược Băng cũng vừa tạo nick chat xong.
Nam Cung Họa Yến đưa lại điện thoại cho hắn, vừa lái xe vừa xem điện thoại thì thấy tên nhóm chat chưa có tên, hắn suy nghĩ không biết nên đặt cái tên gì đây chợt trong đầu hắn nghĩ đến một cái tên, hắn nhìn vào gương chiếu hình dáng hai nàng ngồi phía sau cười hắc hắc, tay bấm vài cái trong điện thoại xong xác nhận đặt tên nhóm chat.
Hai nàng ngồi dưới đang chát nói chuyện với nhau thì tên nhóm hiện lên là “ m Dương Xuân Cung” ý tứ quá rõ ràng làm hai má của hai nàng đỏ bừng lên lườm yêu hắn.