Thiên Đế Đọa Lạc Đô Thị
Chương 45 : Linh nguyên ở Ngưng Linh Cảnh
Ngày đăng: 01:53 27/06/20
Sau khi thâu tóm công ty Vũ Nhân thành công, tập đoàn Chu Thăng ngoài việc thưởng lương cho nhân viên, Chu Nhược Băng giao trợ lý Mao mở tiệc chiêu đãi ăn mừng chiến thắng cho nhân viên công ty nàng ở khách sạn Huyền Kim. Về phần tiệc dùng cơm với Nam Cung gia, nàng tranh thủ thời gian nói Triều Cát đưa nàng trở về căn biệt thự thay đổi y phục mới.
Ngồi trong xe nàng nhìn qua Nam Cung Họa Yến đang mặc cái váy đỏ cũng không còn sạch sẽ, cần có một bộ quần áo mới mặc để đi cùng Chu Nhược Băng dùng cơm tối ở Yến Kinh, mỉm cười nói:
“Họa Yến mặc size gì hả em để chị gọi điện nói quản gia chuẩn bị cho một bộ mới nè!”
Nam Cung Họa Yến cười hì hì nói: “không cần đâu chị, trong nhẫn linh giới em có nhiều bộ lắm chút về nhà chị cho em tắm ké là được rồi ạ!”
Chu Nhược Băng cười gật đầu, nàng nói: “đặt hai vé đi Yến Kinh nhưng đến 9h sáng mới có chuyến bay về Đông Hải đó, em dự tính thế nào?”
Nam Cung Họa Yến thấy vé máy bay cứ hồi về lúc 9h sáng đối với nàng không có khó khăn gì mỉm cười nói: “9h sáng trở về Đông Hải vậy tối chị ngủ ở nhà em nha!”
Chu Nhược Băng cũng lâu chưa có về Yến Kinh thăm Mộ Dung gia, sẵn dịp này ghé thăm ông ngoại của nàng một chút, mỉm cười nói: “chị cảm ơn ý tốt của em, nhân dịp này chị về thăm ông ngoại một chút nên sẽ ghé qua nhà Mộ Dung gia ngủ lại đó một đêm, sáng 8h chị trở lại đón em đến sân bay trở về Đông Hải nhé!”
Triều Cát chạy về căn biệt thự của Chu Nhược Băng, hắn ngồi trong phòng khách đợi hai nàng vệ sinh thân thể thay một bộ đồ mới, sau 30 phút chờ đợi Chu Nhược Băng đi xuống lầu mặc một cái áo liền váy màu xanh da trời viền ren hoa, Nam Cung Họa Yến thì mặc áo liền váy màu trắng với những đường viền hoa văn màu tím làm điểm nổi, cả hai nàng đều đi đôi giày cao gót 7 phân màu trắng trong đôi tất lưới màu da, hai nàng đã rất xinh lại make up nhẹ nhàng quyến rũ phối đồ mặc vào thì đẹp không còn gì để chê làm dục hỏa của hắn lại nổi lên muốn đè các nàng nhất là Chu Nhược Băng ra mà làm vài phát nhưng nhìn vào đồng hồ sắp tới giờ chở hai nàng lên máy bay, hắn cố kìm nén dục họa lại cười nói:
“hai mỹ nhân của anh ăn mặc lộng lẫy thế này đi Yến Kinh có gặp nam nhân có lòng xấu tán tỉnh hai em thì anh biết làm sao đây hả!!”
Hai nàng cười vui vẻ trong lòng nam nhân của nàng cũng biết ghen đấy, Chu Nhược Băng đắc ý nói:
“hôm sau, đi bên cạnh xã có nam nhân khác nhìn em sẽ nháy mắt lại chút xíu cho anh có thêm vị ghen chút haha”
Nam Cung Họa Yến cười hì nhìn mặt hắn đã có mấy phần bực bội thêm bị Chu Nhược Băng trêu, lần đầu Triều Cát biểu hiện cơn ghen như vậy rất là dễ thương, nhìn ngắm hắn cười nói:
“chồng yêu, vợ nói nè nam nhân khác có ngắm có nhìn thì mặt kệ bọn họ cho chúng nhìn thèm chảy nước bọt luôn haha!, nữ nhân có nam nhân rồi thì sẽ không để tâm tới nam nhân khác, vì thế sẽ không có chuyện thả thính được đậu nè! Hì, nhìn chồng yêu ghen dễ thương quá à!”
Nam Cung Họa Yến nói có vài phần hợp lý nhìn vẻ mặt hắn không còn ảm đạm như lúc này mà bây giờ hắn cười thỏa thích đi tới Chu Nhược Băng nói vào tai nàng: “dám nháy mắt nam nhân khác chọc anh ghen hử, tư tưởng như vậy phải dùng gia quy đánh đòn vô mông phạt đó, haha!”
Chu Nhược Băng đưa ánh mắt tình tứ cười vui vẻ xoay mông về phía mặt Triều Cát, hắn dùng lực tay đủ đánh nhẹ vào mông nàng làm hai gò má nàng ửng hồng hưng phấn, xoay người lại Chu Nhược Băng nhìn đồng hồ sắp tới giờ ra sân bay đi Yến Kinh đưa mắt nhìn hắn sau đó nàng hôn lên môi hắn, tay nàng sờ vào mệnh căn của hắn ở phía dưới cười dâm nói:
“sắp tới giờ đi Yến Kinh không có thời gian để cái vật này phạt nên lần sau em bắt anh dùng cái này cho vào âm cung em phạt đấy nha! Hihi”
Nam Cung Họa Yến nghe Chu Nhược Băng nói cần phải dùng gia quy là dương căn của hắn phạt vào bên trong, nhớ hôm trước nàng làm hắn giận phải chịu đựng gia quy của hắn vào âm cung tới gần sáng, miệng cười hì tới nói nhỏ vào tai Chu Nhược Băng gì đó làm hai gò má càng ửng hồng cười thích thú đưa tình hắn nói:
“không nghĩ Họa Yến nếm mùi vị bị anh xã phạt thế nào mà kể em nghe hết rồi đó nha!”
Hôm trước, Triều Cát chỉ phạt nhẹ Nam Cung Họa Yến chứ đó chưa phải là gia quy chân chính, một khi nữ nhân của hắn vi phạm tội nghiêm trọng nhất là cho đầu hắn mọc vài cái sừng thì sẽ dùng gia quy rất nhẹ nhàng nhưng lại là tàn nhẫn nhất, thú tính nhất mà nhân loại ở địa cầu này không thể hình dung được, hắn cười tà nói:
“đừng có tò mò một khi gia quy anh phạt thì hai em sẽ không chịu nổi tới 10 tiếng đâu, sẽ sướng đến chết đó! Haha”
Hai nàng nhìn nhau hiểu nhầm ý của Triều Cát, hai gò má ửng đỏ hỏi hắn gia quy sướng tới 10 tiếng là thế nào!!, Triều Cát chẳng dấu diếm nói trước kia ở thiên cung có vài nữ nhân ở hạ giới là nữ nhân của hắn lén lút cắm vài cái sừng trên đầu hắn, thế là hình phát gia quy dùng tới khiến một nữ nhân phản bội bị bắt gian hai lần, Triều Cát đưa ra hình phạt rất nặng tạo ra một cái khôi lỗi quán triệt ý niệm cùng giao hợp với nữ nhân phản bội hắn cho đến khi nào sướng đến chết luôn.
Hai nàng mắt lại nhìn nhau kinh sợ, không ngờ gia quy chân chính của hắn lại quá tàn độc, cái chuyện này mà nói cho các tỷ muội nghe thì sẽ thế nào, hạ giọng nịnh nọt hắn:
“chồng yêu! Chồng là duy nhất với vợ, sẽ không nam nhân khác ảnh hưởng tới chồng, vợ chỉ có chồng thôi đó!”
Triều Cát kể về chuyện xưa cho hai nàng, hắn có dụng ý riêng nói vậy để hai nàng hiểu được khi là nữ nhân của hắn thì chỉ có mình hắn, nếu có ngoại tình hắn biết kẻ này chắc chắn bị liệt dương vì tinh hoa của nam nhân bình thường vào âm cung của nữ nhân tồn tại chỉ được 5 ngày là tử vong, còn tinh hoa của hắn vào trong âm cung sẽ sống sót 10 năm thời gian. Trong đó một lượng nhỏ tinh binh được phân bổ nơi sát cửa hang động, kẻ nào xâm nhập thì những tinh binh này sẽ tiến vào bên trong dương căn của kẻ lạ phá hủy hệ thống tạo tinh hoa, đồng thời phá bỏ đường gân mạch giữa bộ não truyền xuống khiến dương căn của gã đó sẽ không còn cương dương được nữa, do vậy chuyện nữ nhân hắn có ngoại tình đi nữa hắn không lo ngại, nhưng nếu tái phạm thì hắn sẽ trừng trị không nhân nhượng.
Triều Cát nhìn hai nàng vui vẻ mỉm cười nói:
“hai em yên tâm đi lỗi nhẹ anh sẽ dùng dương căng phạt còn phạm lỗi rất nghiêm trọng như chuyện anh vừa tâm sự thì hình thức phạt anh sẽ dùng khôi lỗi phạt nè! Haha”
Triều Cát nói xong xem sắc mặt của hai nàng từ kinh sợ chuyển sang đỏ ửng, thầm nghĩ bản thân có làm gì đâu mà lần nào gặp mỹ nữ sao ai cũng đều có độ dâm phẩm chất xếp loại đại dâm nữ cực phẩm, lắc đầu than thở phải chăng bản thân quá ưu tú điển trai cũng thật là phiền quá a!.
Chu Nhược Băng hai gò má đã trở lại bình thường mỉm cười nhìn hắn nói: “30 phút nữa là bay rồi ở đây mà nói chuyện với anh xã là trễ giờ, mau ra ngoài chở em với Họa Yến đến sân bay đi”
Sân bay quốc tế Hải Trường Thiên Ca nằm tọa lạc chếch từ trung tâm thành phố khoảng 30km, có đường cao tốc dành riêng cho xe ô tô chạy khoảng 25 phút là đến. Sau 20 phút chạy xe, chiếc BMW màu xanh dừng trước sân bay, cánh cửa sau chiếc xe mở là hai nữ nhân đeo mắt kính gọng to màu đen ăn diện rất sang trọng, thời trang đi ra vẫy tay chào tạm biệt người tài xế có gương mặt rất điển trai. Hai nữ nhân vào sân bay làm thủ tục lên máy bay, từ xa có một cô bé chưa đến tám tuổi chạy lại nắm tay Nam Cung Họa Yến nũng nịu lí nhí nói:
“chị Họa Yến em rất thích chị hát, chị hát cho em nghe đi!”
Nam Cung Họa Yến giật nảy mình, nàng đeo mắt kính gọng to như vậy dụng ý là tránh người hâm mộ nhận ra nàng là minh tinh đang rất hot hiện nay, không ngờ một cô bé mũm mĩm đáng yêu lại nhận ra nàng làm Nam Cung Họa Yến bối rối không biết xử lý tình huống này thế nào, suy nghĩ thật nhanh phương án đối phó nàng ngồi xuống, tay nựng vào má cô bé nở nụ cười thật đẹp nói:
“bé cưng, chị xin lỗi chị không thể hát lúc này cho bé nghe được nếu không mọi người sẽ nhận ra chị mất, nói chị nghe nhà bé ở đâu đi có dịp chị sẽ bí mật đến hát cho bé nghe nhé!”
Nam Cung Họa Yến dứt lời người đứng đằng sau nàng là một nam nhân chừng 20 tuổi, tướng mạo đẹp trai ăn mặc quần áo lại chọn tông màu có chút nữ tính, tên này nghe cô bé con nói nữ nhân trước mặt giống tên của nữ ca sĩ đang nổi tiếng hiện nay, gã nhìn dáng vóc nữ nhân đứng trước mặt này hao hao giống, mặt thì vô cùng kinh ngạc hô to:
“trời ui!, ca sĩ Họa Yến đây nè mọi người ơi...!!”
Trong lúc bốn hướng dòng người như nước đổ tràn về phía Nam Cung Họa Yến hớn hở vui mừng khiến nàng không phản ứng kịp thì tên nam nhân ẻo lả đi tới nắm tay nàng mỉm cười nói:
“em là Duy Nhẫn Ninh em là fan hâm mộ của chị đó, trùi ui chị thật là xinh đẹp, ngoài hâm mộ giọng hát em còn rất hâm mộ body chuẩn như người mẫu của chị nhất là vòng 1 và 3, hì hì em có đủ tiền nhất định sẽ qua bên Thái chỉnh lại sẽ rất giống chị đó!”
Chu Nhược Băng làm xong thủ tục lên máy bay nàng nhìn qua thì thấy tên nam nhân ẻo lả nói xong lời, phì cười ngước nhìn nhiều người chạy tới Nam Cung Họa Yến nào là xin chữ ký, xin chụp hình chung,... đối phó rất vất vả xem ra nàng phải tìm cách ứng cứu Nam Cung Họa Yến ngay, đi tới nắm tay Nam Cung Họa Yến dẫn đi chẳng cần để tâm đến sự dòm ngó của mọi người xung quanh.
Một nam nhân mặc mũi ưa nhìn từ nãi gã đã cầm điện thoại lên chụp rất nhiều bức ảnh của Nam Cung Họa Yến, trong đó có bức ảnh Chu Nhược Băng nắm tay Nam Cung Họa Yến rời khỏi đám đông bước vào trong máy bay là đắc ý nhất, cười vui vẻ lẩm bẩm: “tin này mai đăng trên báo sẽ rất hot đây! Haha”
Một gương mặt có mấy phần xinh đẹp đứng bên cạnh gã nhìn qua bức ảnh có hình của Chu Nhược Băng, đột nhiên mí mắt bên trái của nữ nhân này giật nhẹ linh cảm về nữ nhân trong bức ảnh sẽ gây tai họa tới người nam nhân đứng bên cạnh, nữ nhân này dùng giọng quan tâm nói:
“anh yêu à! Anh làm phóng viên nhiều năm của tờ báo mạng chuyên viết tin lá cải, nó chưa có bị dẹp là chưa chạm vào thế lực người không nên đụng tới , bức ảnh anh chụp có nữ nhân nắm tay ca sĩ Họa Yến em có linh cảm xấu, em nghĩ tốt nhất anh đừng có đăng bức ảnh này kẻo mang họa vào thân thì sự nghiệp của anh xem như chấm hết đó! Tin em đi, đừng có đăng anh nhé!”
Nam nhân này nhìn qua bạn gái của gã cười vui vẻ đắc ý:
“nữ ca sĩ Họa Yến là người có cuộc sống rất khép kín gần như các phóng viên săn ảnh như anh rất muốn có thật nhiều bức ảnh của cô ấy nhưng đều thất bại, lần này có ảnh chụp đi chung với một nữ nhân hình như rất xinh đẹp mà đăng bài này lên thì tin sẽ rất hot, nhiều minh tinh bị thế này 100% tìm đến người chụp ảnh gốc, lúc đó tự nhiên bung tiền mua lại bức ảnh này không hề rẻ đâu a, em yêu không thích anh kiếm nhiều tiền sao hả?”
Nữ nhân này còn nhớ như in hai năm trước có độc một bài báo viết về nữ ca sĩ Họa Yến được một đại gia giàu có theo đuổi, không hiểu lý do tại sao gã đại gia này theo đuổi nàng chỉ một tháng thời gian là không thấy tờ báo này đăng bài nữa, linh tính mạch bảo nói lời khuyên can bạn trai nhưng gã này cố tính không nghe, tức giận quát:
“hừ! Hai năm qua tôi chụp nhiều ảnh như thế này đều có tiền nuôi cô đấy giờ tính dạy khôn tôi sao, còn nói nữa cô cút xéo khỏi mắt tôi ngay!”....
Vào cuối giờ chiều, trong lúc Thượng Quan Thục Nữ đang làm việc thì nàng nhận được tin báo cáo của cấp dưới về một vụ án giết nhiều người có tính chất rất nghiêm trọng, người báo tin là công nhân xây dựng công trường đang thi công nền nhà thì phát hiện điện báo án cho cảnh sát, đích thân nữ cục trưởng ra chỉ thị cấp dưới là đội pháp y cảnh sát cùng nàng đi xuống hiện trường vụ án, cách sở cảnh sát 50km về hướng nam. Hơn một giờ đồng hồ chạy xe xuống sắc trời cũng đã chuyển về màn đêm, hiện trường vụ án là những thi thể đã chết khô chỉ còn lại da bọc xương rất man rợ, lần đầu nhìn những bộ xương thi thể này mặt nữ cục trưởng từ hồng hào chuyển sang tái xanh không còn chút hồng cầu nào cả, có lúc nữ cục trưởng không kìm chế nổi đành phải nôn mửa ra cho dễ chịu, nữ cục trưởng đành trở lại xe ngồi đợi các pháp y cảnh sát nghiệm thu xong, báo cáo kết quả thì không khỏi khiếp sợ về những thi thể này đều là nam nhân có tất cả 10 người chết, tử vong do không còn máu đặc biệt trên đỉnh đầu của những nạn nhân đều có điểm chung là từ đỉnh đầu có 5 cái lỗ xuyên vào bên trong.
Đang đọc báo cáo kết quả của đội pháp y, chuông điện thoại vang lên nữ cục trưởng mở máy nhìn vào màn hình là số của chồng yêu, Triều Cát nói:
“đã hơn bảy giờ em yêu còn làm chưa tan sở về sao? Anh qua đón cưng đi ăn tối nhé!”
Thượng Quan Thục Nữ phì cười trả lời hắn, nũng nịu nói: “chồng iu!, vợ hôm nay tăng ca không về sớm như mọi ngày được chồng, có một vụ án rất phức tạp mức độ thì man rợ lắm!, lần đầu vợ thấy muốn té xỉu luôn á, chồng ơi! Vợ sợ....”
Triều Cát nghe tiếng nhõng nhẽo của nữ cục trưởng, hắn cười to trêu: “nữ cục trưởng mà cũng biết sợ nữa à, hehe!”
Thượng Quan Thục Nữ nghe hắn trêu nàng cười nói: “vợ cũng là con người chứ đâu phải thánh nhân đâu mà không biết sợ, vợ cần chồng đến ôm vợ một chút nè chồng yêu!”
Triều Cát vui vẻ tắt điện thoại chạy xe đến hiện trường vụ án theo chỉ dẫn của nàng, đi xuống xe hắn nhìn đội pháp y vẫn còn đang kiểm tra sinh hóa, hắn đi tới chiếc xe cảnh sát nhìn nữ cục trưởng đang cầm tờ giấy nhíu mày suy tư chưa hề biết hắn đã tới, Triều Cát nhanh tay chụp tờ giấy trên tay nữ cục trưởng làm nàng hoảng hồn nhìn hắn, hừ lạnh nói:
“chồng, đến lúc nào vậy còn hù chết vợ hừ!!!...”
Triều Cát cầm tờ giấy lướt qua nhanh nội dung xong trả lại nữ cục trưởng, hắn nói: “10 người chết xem ra vụ án này rất khó phá án đúng không em yêu!?”
Thượng Quan Thục Nữ gật đầu nói từ trước khi thành lập quốc gia cho đến ngày nay chưa hề có vụ án nào như thế này, thi thể toàn là nam nhân chưa xác định được danh tính, đặc biệt nhất là thời gian tử vong và dấu vân tay của hung thủ bên pháp y không nghiệm thu được gì, vụ án này hoàn toàn không có một chút manh mối để điều tra phá án gây nhiều khó khăn, nữ cục trưởng quyết tâm nói nếu bắt được hung thủ gây án thì đây là sẽ là một vụ án được liệt vào kỳ án lớn nhất của Hoa Hạ.
Thượng Quan Thục Nữ đột nhiên nghĩ tới hắn là một người không hề bình thường, với trí tuệ của hắn có thể tìm ra được manh mối có thể giúp nàng phá được vụ kỳ án này, nữ cục trường mở cửa xe đi xuống nắm tay hắn kéo đến hiện trường vụ án, nói:
“chồng!, hì hì giúp vợ một chút xem thi thể này có gì mà đội pháp y cảnh sát không tìm ra được?”
Triều Cát quan sát những cái xác chết này được miêu tả rất giống trên tờ báo cáo pháp y, hắn nhìn trên đỉnh đầu hộp sọ của những thi thể nhíu mày suy tư, Triều Cát đi lại một cái xác chết bắt mạch xem thế nào thì mắt hắn tỏ vẻ kinh ngạc liếc nhìn đồng tử của xác chết. Hắn nhớ lại trước kia ở giới tu tiên có một tông môn cửu phẩm tên m Cốt môn, có một nữ trưởng lão thu nhận một nữ đệ tử truyền dạy công pháp tên là m Cốt Tà Huyết Công, loại công pháp này có đặc điểm cần rất nhiều máu của nam nhân trẻ tuổi dưới 20 để luyện công, nữ trưởng lão này xuống nhân giới bắt cóc nam nhân đem về cho để tử của cô ả luyện.
Lúc đó, Triều Cát đang ở tu vi Ngưng Linh cảnh tầng tám là đệ tử hạch tâm của Kiếm Thần Tông, sáu tháng đều phải đi làm nhiệm vụ một lần của tông môn giao phó để rèn luyện kỹ năng chiến đấu, hắn cùng một sư huynh tu vi Ngưng Linh Cảnh tầng 8 tên là Dạ Lang Vĩnh và một nữ sư tỷ tu vi Ngưng Linh Cảnh tầng 9 tên là Đỗ Lan Thùy, nhận chung một nhiệm vụ cùng làm chung là đi tìm Ngân Liên Thảo.
Liên Sơn Hoành Mạch, nơi này có nhiều ma thú cư ngụ con nguy hiểm nhất có tu vi tương đương với cảnh giới Trúc Cơ hậu kỳ. Nhẹ nhõm ba người không có gặp ma thú cấp Trúc Cơ, chỉ chiến đấu với một con ma thú canh giữ Ngân Liên Thảo là Ngân Giác Xà Yêu cấp bậc tương đương tu vi Ngưng Linh Cảnh tầng 9 viên mãn, canh giữ Ngân Linh Thảo nở hoa để nó hấp thụ tiến cấp Trúc Cơ nhưng chiến đấu rất vất vả mới giết được con Ngân Giác Xà Yêu hoàn thành đem Ngân Linh Thảo về sư môn trả nhiệm vụ.
Khi rời khỏi Liên Sơn Hoành Mạch, ba người đi được 10 dặm nhìn thấy một nữ nhân tu vi Trúc Cơ sơ kỳ đang đứng cười nhìn hắn và vị sư huynh của hắn nói: “tìm phàm nhân cũng tốt nhưng không bằng hai ngươi, tư chất tốt đặc biệt là cốt xương rất chuẩn thích hợp để đệ tử ta luyện công, ngoan theo ta về m Cốt môn. Haha”
Ba người nhìn nhau lo lắng không biết phải ứng phó chuyện này thế nào, cảnh giới Trúc Cơ sử dụng linh nguyên khi tung đòn đánh uy lực sát thương hoàn toàn khác với Ngưng Linh Cảnh sử dụng linh lực, Đỗ Lan Thùy nhìn qua Triều Cát hỏi hắn:
“tỷ nghe sư phụ nói, sư bá rất xem trọng tư chất của đệ đi xin sư tôn công pháp thích hợp cho Ngưng Linh Cảnh tu luyện là Thái Huyền Nhất Nguyên Công, sư phụ của tỷ cũng nói sơ về công pháp này rất khó tu luyện phải có tư chất kinh người tu luyện viên mãn thì kết hợp với linh lực tạo ra một ngụm linh nguyên đấu một đòn ngang ngửa với Trúc Cơ sơ kỳ!, đệ luyện đến tầng mấy rồi?”
Triều Cát nói: “nếu như cho để một khoảng thời gian chừng nữa nén nhang đột phá lên Ngưng Linh Cảnh tầng 9 thì đệ sẽ thi triển một tia linh nguyên ra đấu với ả không thành vấn đề!”
Dạ Lang Vĩnh và Đỗ Lan Thùy vẻ mặt khiếp sợ nhìn Triều Cát không thể tin nổi hắn mới Ngưng Linh cảnh tầng 8 tu luyện công pháp đã viên mãn, cái khó ở đây là đột phá lên tầng 9 trong khoảng thời gian chỉ có nửa nén nhang sẽ thi triển ra điểm độc đáo của công pháp Thái Huyền Nhất Nguyên Công, Đỗ Lan Thùy cười ha hả nói:
“tốt! Tỷ và Dạ sư đệ trong khoảng thời gian nữa nén nhang cố gắng hết sức lực kìm chế ả, đệ mau đột phá tu vi Ngưng Linh cảnh tầng 9, giờ chỉ có trông cậy ở đệ thôi đó!”
Nữ nhân này có lợi thế tu vi Trúc Cơ sơ kỳ nên lúc chiến đấu thế thượng phong rõ ràng nghiên về ả, còn phe bên hắn hai người đồng môn đã uống hai viên đan dược để bổ sung lại linh lực chống đỡ vô cùng vất vả. Ngoài Đỗ Lan Thùy, tu vi đang ở tầng 9 sử dụng linh lực để ứng phó cố gắng mới không để bại sớm, về phía Dạ Lang Vĩnh hình như đã tiêu hao hết linh lực không còn sức chống đỡ bị một chiêu thức tàn ác của nữ nhân này đánh trúng ngay vào đầu, cơ thể Dạ Lang Vĩnh liền khô lại chỉ còn da bọc xương, đồng tử chuyển thành màu trắng đục tử vong.
Ngay khi Dạ Lang Vĩnh chết, một bảng ngọc nức ra làm đôi rơi xuống ngay trước mặt của một nam tử trung niên ngồi trong một tòa chỉ dành cho chưởng môn, mặt người nam tử trung niên trắng bệch, lập tức dùng tu vi Thiên Nhân cảnh biến mất tại chỗ.
Sau khi nhìn Dạ Lang Vĩnh chết, Đỗ Lan Thùy chú ý đến Triều Cát sắp tiến lên tầng 9 Ngưng Linh Cảnh, nở nụ cười nhìn ả ta nói: “người đã giết người không nên giết, cả m Cốt tông của ngươi sẽ bị diệt vong!”
Nữ nhân này cười khinh bỉ, nói: “ba con kiến hôi chết một con rồi ở đó mà lý sự, tiếp theo là ngươi đấy và cuối cùng là tên ngồi đằng kia!”
Đỗ Lan Thùy nhìn ả thi triển sát chiêu, nàng liếc qua trông thấy hắn đã đột phá tầng 9, quát:
“Triều sư đệ, đột phá tầng 9 thì mau tung đòn đi còn đợi đến bao giờ nữa hả!!!”
Nữ nhân nghe tiếng quát của Đỗ Lan Thùy, mắt liếc qua nhìn hắn đột phá thành công Ngưng Linh Cảnh tầng 9, tay hắn cầm ba viên đang dược bỏ hết vào trong miệng, lấy ra một thanh trường kiếm dài 1m2 màu xanh viền đen thi triển chiêu thức phối hợp với một tia linh nguyên đánh toàn lực về phía nữ nhân, gây cho ả bất ngờ không kịp chở tay trúng đòn làm tay ả chảy máu, giảm bớt lực đạo về phía Đỗ Lan Thùy.
Đỗ Lan Thùy biết rõ chiêu thức của nữ nhân này đánh về phía nàng rõ ràng 9 phần là tử vong, may mắn nhờ có Triều Cát cứu nên chỉ bị nội thương phun đầy máu ra ngoài, lấy ra một viên đan dược bỏ vào trong miệng nuốt tiếp tục ngó xem trận chiến.
Triều Cát nuốt viên đan dược thứ hai bổ sung lại toàn bộ linh lực, thi triển ra một sát chiêu mà hắn hay sử dụng đến tên Nhất Kiếm Giang Sơn canh ngay trái tim của nữ nhân này, tung chiêu kiếm như sấm sét vũ bão ra một tia kiếm khí cuồng phong gào thét đánh về ả ta.
Nữ nhân này trúng chiêu đầu tiên của Triều Cát thì khiếp sợ, ả ta không thể ngờ được chỉ ở tu vi Ngưng Linh cảnh mà tên nam nhân này lại ra đòn có ẩn chứa linh nguyên, nhìn hắn thi triển ra chiêu thứ hai mạnh mẽ hơn chiêu đầu vội dùng linh nguyên ứng phó chống đỡ, tuy không bị mất mạng nhưng nội thương làm ả chảy máu ở khóe miệng, ả dùng ngón tay chùi sạch máu, nói:
“đánh khá hay đấy! Xem ngươi đỡ chiêu này của ta như thế nào, haha!”
Triều Cát mặt không hoảng sợ, hắn bình tĩnh quan sát từng cử động của nữ nhân này thấy ả xuất ra một đòn hiểm ác về phía hắn, ngay cả Đỗ Lan Thùy cảm nhận chiêu này của ả rất mạnh hơn nhiều chiêu lúc nãy đánh trúng. Triều Cát nuốt viên đan dược thứ ba, hắn bay lên đưa tay thi triển một đòn mạnh nhất ít khi sử dụng tạo ra một trận kiếm kết hợp với một thứ mà dân trong nghề gọi là Kiếm ý, cảnh giới vô ngã thiên địa nhân hòa ý cảnh của Kiếm hòa làm một, kết hợp với linh nguyên hắn hô to:
“Thiên Địa Cửu Trận Kiếm khai!”
Chiêu thức triển khai từ trên trời rơi xuống 8 cây kiếm bay xung quanh 8 gốc giam nữ nhân này, ở chính giữa trận kiếm lấy nữ nhân làm trung tâm bay xuống cây trọng kiếm to đùng, xuyên qua não hài của nữ nhân này chẻ người ả làm đôi tử vong tại chỗ.
Ngồi trong xe nàng nhìn qua Nam Cung Họa Yến đang mặc cái váy đỏ cũng không còn sạch sẽ, cần có một bộ quần áo mới mặc để đi cùng Chu Nhược Băng dùng cơm tối ở Yến Kinh, mỉm cười nói:
“Họa Yến mặc size gì hả em để chị gọi điện nói quản gia chuẩn bị cho một bộ mới nè!”
Nam Cung Họa Yến cười hì hì nói: “không cần đâu chị, trong nhẫn linh giới em có nhiều bộ lắm chút về nhà chị cho em tắm ké là được rồi ạ!”
Chu Nhược Băng cười gật đầu, nàng nói: “đặt hai vé đi Yến Kinh nhưng đến 9h sáng mới có chuyến bay về Đông Hải đó, em dự tính thế nào?”
Nam Cung Họa Yến thấy vé máy bay cứ hồi về lúc 9h sáng đối với nàng không có khó khăn gì mỉm cười nói: “9h sáng trở về Đông Hải vậy tối chị ngủ ở nhà em nha!”
Chu Nhược Băng cũng lâu chưa có về Yến Kinh thăm Mộ Dung gia, sẵn dịp này ghé thăm ông ngoại của nàng một chút, mỉm cười nói: “chị cảm ơn ý tốt của em, nhân dịp này chị về thăm ông ngoại một chút nên sẽ ghé qua nhà Mộ Dung gia ngủ lại đó một đêm, sáng 8h chị trở lại đón em đến sân bay trở về Đông Hải nhé!”
Triều Cát chạy về căn biệt thự của Chu Nhược Băng, hắn ngồi trong phòng khách đợi hai nàng vệ sinh thân thể thay một bộ đồ mới, sau 30 phút chờ đợi Chu Nhược Băng đi xuống lầu mặc một cái áo liền váy màu xanh da trời viền ren hoa, Nam Cung Họa Yến thì mặc áo liền váy màu trắng với những đường viền hoa văn màu tím làm điểm nổi, cả hai nàng đều đi đôi giày cao gót 7 phân màu trắng trong đôi tất lưới màu da, hai nàng đã rất xinh lại make up nhẹ nhàng quyến rũ phối đồ mặc vào thì đẹp không còn gì để chê làm dục hỏa của hắn lại nổi lên muốn đè các nàng nhất là Chu Nhược Băng ra mà làm vài phát nhưng nhìn vào đồng hồ sắp tới giờ chở hai nàng lên máy bay, hắn cố kìm nén dục họa lại cười nói:
“hai mỹ nhân của anh ăn mặc lộng lẫy thế này đi Yến Kinh có gặp nam nhân có lòng xấu tán tỉnh hai em thì anh biết làm sao đây hả!!”
Hai nàng cười vui vẻ trong lòng nam nhân của nàng cũng biết ghen đấy, Chu Nhược Băng đắc ý nói:
“hôm sau, đi bên cạnh xã có nam nhân khác nhìn em sẽ nháy mắt lại chút xíu cho anh có thêm vị ghen chút haha”
Nam Cung Họa Yến cười hì nhìn mặt hắn đã có mấy phần bực bội thêm bị Chu Nhược Băng trêu, lần đầu Triều Cát biểu hiện cơn ghen như vậy rất là dễ thương, nhìn ngắm hắn cười nói:
“chồng yêu, vợ nói nè nam nhân khác có ngắm có nhìn thì mặt kệ bọn họ cho chúng nhìn thèm chảy nước bọt luôn haha!, nữ nhân có nam nhân rồi thì sẽ không để tâm tới nam nhân khác, vì thế sẽ không có chuyện thả thính được đậu nè! Hì, nhìn chồng yêu ghen dễ thương quá à!”
Nam Cung Họa Yến nói có vài phần hợp lý nhìn vẻ mặt hắn không còn ảm đạm như lúc này mà bây giờ hắn cười thỏa thích đi tới Chu Nhược Băng nói vào tai nàng: “dám nháy mắt nam nhân khác chọc anh ghen hử, tư tưởng như vậy phải dùng gia quy đánh đòn vô mông phạt đó, haha!”
Chu Nhược Băng đưa ánh mắt tình tứ cười vui vẻ xoay mông về phía mặt Triều Cát, hắn dùng lực tay đủ đánh nhẹ vào mông nàng làm hai gò má nàng ửng hồng hưng phấn, xoay người lại Chu Nhược Băng nhìn đồng hồ sắp tới giờ ra sân bay đi Yến Kinh đưa mắt nhìn hắn sau đó nàng hôn lên môi hắn, tay nàng sờ vào mệnh căn của hắn ở phía dưới cười dâm nói:
“sắp tới giờ đi Yến Kinh không có thời gian để cái vật này phạt nên lần sau em bắt anh dùng cái này cho vào âm cung em phạt đấy nha! Hihi”
Nam Cung Họa Yến nghe Chu Nhược Băng nói cần phải dùng gia quy là dương căn của hắn phạt vào bên trong, nhớ hôm trước nàng làm hắn giận phải chịu đựng gia quy của hắn vào âm cung tới gần sáng, miệng cười hì tới nói nhỏ vào tai Chu Nhược Băng gì đó làm hai gò má càng ửng hồng cười thích thú đưa tình hắn nói:
“không nghĩ Họa Yến nếm mùi vị bị anh xã phạt thế nào mà kể em nghe hết rồi đó nha!”
Hôm trước, Triều Cát chỉ phạt nhẹ Nam Cung Họa Yến chứ đó chưa phải là gia quy chân chính, một khi nữ nhân của hắn vi phạm tội nghiêm trọng nhất là cho đầu hắn mọc vài cái sừng thì sẽ dùng gia quy rất nhẹ nhàng nhưng lại là tàn nhẫn nhất, thú tính nhất mà nhân loại ở địa cầu này không thể hình dung được, hắn cười tà nói:
“đừng có tò mò một khi gia quy anh phạt thì hai em sẽ không chịu nổi tới 10 tiếng đâu, sẽ sướng đến chết đó! Haha”
Hai nàng nhìn nhau hiểu nhầm ý của Triều Cát, hai gò má ửng đỏ hỏi hắn gia quy sướng tới 10 tiếng là thế nào!!, Triều Cát chẳng dấu diếm nói trước kia ở thiên cung có vài nữ nhân ở hạ giới là nữ nhân của hắn lén lút cắm vài cái sừng trên đầu hắn, thế là hình phát gia quy dùng tới khiến một nữ nhân phản bội bị bắt gian hai lần, Triều Cát đưa ra hình phạt rất nặng tạo ra một cái khôi lỗi quán triệt ý niệm cùng giao hợp với nữ nhân phản bội hắn cho đến khi nào sướng đến chết luôn.
Hai nàng mắt lại nhìn nhau kinh sợ, không ngờ gia quy chân chính của hắn lại quá tàn độc, cái chuyện này mà nói cho các tỷ muội nghe thì sẽ thế nào, hạ giọng nịnh nọt hắn:
“chồng yêu! Chồng là duy nhất với vợ, sẽ không nam nhân khác ảnh hưởng tới chồng, vợ chỉ có chồng thôi đó!”
Triều Cát kể về chuyện xưa cho hai nàng, hắn có dụng ý riêng nói vậy để hai nàng hiểu được khi là nữ nhân của hắn thì chỉ có mình hắn, nếu có ngoại tình hắn biết kẻ này chắc chắn bị liệt dương vì tinh hoa của nam nhân bình thường vào âm cung của nữ nhân tồn tại chỉ được 5 ngày là tử vong, còn tinh hoa của hắn vào trong âm cung sẽ sống sót 10 năm thời gian. Trong đó một lượng nhỏ tinh binh được phân bổ nơi sát cửa hang động, kẻ nào xâm nhập thì những tinh binh này sẽ tiến vào bên trong dương căn của kẻ lạ phá hủy hệ thống tạo tinh hoa, đồng thời phá bỏ đường gân mạch giữa bộ não truyền xuống khiến dương căn của gã đó sẽ không còn cương dương được nữa, do vậy chuyện nữ nhân hắn có ngoại tình đi nữa hắn không lo ngại, nhưng nếu tái phạm thì hắn sẽ trừng trị không nhân nhượng.
Triều Cát nhìn hai nàng vui vẻ mỉm cười nói:
“hai em yên tâm đi lỗi nhẹ anh sẽ dùng dương căng phạt còn phạm lỗi rất nghiêm trọng như chuyện anh vừa tâm sự thì hình thức phạt anh sẽ dùng khôi lỗi phạt nè! Haha”
Triều Cát nói xong xem sắc mặt của hai nàng từ kinh sợ chuyển sang đỏ ửng, thầm nghĩ bản thân có làm gì đâu mà lần nào gặp mỹ nữ sao ai cũng đều có độ dâm phẩm chất xếp loại đại dâm nữ cực phẩm, lắc đầu than thở phải chăng bản thân quá ưu tú điển trai cũng thật là phiền quá a!.
Chu Nhược Băng hai gò má đã trở lại bình thường mỉm cười nhìn hắn nói: “30 phút nữa là bay rồi ở đây mà nói chuyện với anh xã là trễ giờ, mau ra ngoài chở em với Họa Yến đến sân bay đi”
Sân bay quốc tế Hải Trường Thiên Ca nằm tọa lạc chếch từ trung tâm thành phố khoảng 30km, có đường cao tốc dành riêng cho xe ô tô chạy khoảng 25 phút là đến. Sau 20 phút chạy xe, chiếc BMW màu xanh dừng trước sân bay, cánh cửa sau chiếc xe mở là hai nữ nhân đeo mắt kính gọng to màu đen ăn diện rất sang trọng, thời trang đi ra vẫy tay chào tạm biệt người tài xế có gương mặt rất điển trai. Hai nữ nhân vào sân bay làm thủ tục lên máy bay, từ xa có một cô bé chưa đến tám tuổi chạy lại nắm tay Nam Cung Họa Yến nũng nịu lí nhí nói:
“chị Họa Yến em rất thích chị hát, chị hát cho em nghe đi!”
Nam Cung Họa Yến giật nảy mình, nàng đeo mắt kính gọng to như vậy dụng ý là tránh người hâm mộ nhận ra nàng là minh tinh đang rất hot hiện nay, không ngờ một cô bé mũm mĩm đáng yêu lại nhận ra nàng làm Nam Cung Họa Yến bối rối không biết xử lý tình huống này thế nào, suy nghĩ thật nhanh phương án đối phó nàng ngồi xuống, tay nựng vào má cô bé nở nụ cười thật đẹp nói:
“bé cưng, chị xin lỗi chị không thể hát lúc này cho bé nghe được nếu không mọi người sẽ nhận ra chị mất, nói chị nghe nhà bé ở đâu đi có dịp chị sẽ bí mật đến hát cho bé nghe nhé!”
Nam Cung Họa Yến dứt lời người đứng đằng sau nàng là một nam nhân chừng 20 tuổi, tướng mạo đẹp trai ăn mặc quần áo lại chọn tông màu có chút nữ tính, tên này nghe cô bé con nói nữ nhân trước mặt giống tên của nữ ca sĩ đang nổi tiếng hiện nay, gã nhìn dáng vóc nữ nhân đứng trước mặt này hao hao giống, mặt thì vô cùng kinh ngạc hô to:
“trời ui!, ca sĩ Họa Yến đây nè mọi người ơi...!!”
Trong lúc bốn hướng dòng người như nước đổ tràn về phía Nam Cung Họa Yến hớn hở vui mừng khiến nàng không phản ứng kịp thì tên nam nhân ẻo lả đi tới nắm tay nàng mỉm cười nói:
“em là Duy Nhẫn Ninh em là fan hâm mộ của chị đó, trùi ui chị thật là xinh đẹp, ngoài hâm mộ giọng hát em còn rất hâm mộ body chuẩn như người mẫu của chị nhất là vòng 1 và 3, hì hì em có đủ tiền nhất định sẽ qua bên Thái chỉnh lại sẽ rất giống chị đó!”
Chu Nhược Băng làm xong thủ tục lên máy bay nàng nhìn qua thì thấy tên nam nhân ẻo lả nói xong lời, phì cười ngước nhìn nhiều người chạy tới Nam Cung Họa Yến nào là xin chữ ký, xin chụp hình chung,... đối phó rất vất vả xem ra nàng phải tìm cách ứng cứu Nam Cung Họa Yến ngay, đi tới nắm tay Nam Cung Họa Yến dẫn đi chẳng cần để tâm đến sự dòm ngó của mọi người xung quanh.
Một nam nhân mặc mũi ưa nhìn từ nãi gã đã cầm điện thoại lên chụp rất nhiều bức ảnh của Nam Cung Họa Yến, trong đó có bức ảnh Chu Nhược Băng nắm tay Nam Cung Họa Yến rời khỏi đám đông bước vào trong máy bay là đắc ý nhất, cười vui vẻ lẩm bẩm: “tin này mai đăng trên báo sẽ rất hot đây! Haha”
Một gương mặt có mấy phần xinh đẹp đứng bên cạnh gã nhìn qua bức ảnh có hình của Chu Nhược Băng, đột nhiên mí mắt bên trái của nữ nhân này giật nhẹ linh cảm về nữ nhân trong bức ảnh sẽ gây tai họa tới người nam nhân đứng bên cạnh, nữ nhân này dùng giọng quan tâm nói:
“anh yêu à! Anh làm phóng viên nhiều năm của tờ báo mạng chuyên viết tin lá cải, nó chưa có bị dẹp là chưa chạm vào thế lực người không nên đụng tới , bức ảnh anh chụp có nữ nhân nắm tay ca sĩ Họa Yến em có linh cảm xấu, em nghĩ tốt nhất anh đừng có đăng bức ảnh này kẻo mang họa vào thân thì sự nghiệp của anh xem như chấm hết đó! Tin em đi, đừng có đăng anh nhé!”
Nam nhân này nhìn qua bạn gái của gã cười vui vẻ đắc ý:
“nữ ca sĩ Họa Yến là người có cuộc sống rất khép kín gần như các phóng viên săn ảnh như anh rất muốn có thật nhiều bức ảnh của cô ấy nhưng đều thất bại, lần này có ảnh chụp đi chung với một nữ nhân hình như rất xinh đẹp mà đăng bài này lên thì tin sẽ rất hot, nhiều minh tinh bị thế này 100% tìm đến người chụp ảnh gốc, lúc đó tự nhiên bung tiền mua lại bức ảnh này không hề rẻ đâu a, em yêu không thích anh kiếm nhiều tiền sao hả?”
Nữ nhân này còn nhớ như in hai năm trước có độc một bài báo viết về nữ ca sĩ Họa Yến được một đại gia giàu có theo đuổi, không hiểu lý do tại sao gã đại gia này theo đuổi nàng chỉ một tháng thời gian là không thấy tờ báo này đăng bài nữa, linh tính mạch bảo nói lời khuyên can bạn trai nhưng gã này cố tính không nghe, tức giận quát:
“hừ! Hai năm qua tôi chụp nhiều ảnh như thế này đều có tiền nuôi cô đấy giờ tính dạy khôn tôi sao, còn nói nữa cô cút xéo khỏi mắt tôi ngay!”....
Vào cuối giờ chiều, trong lúc Thượng Quan Thục Nữ đang làm việc thì nàng nhận được tin báo cáo của cấp dưới về một vụ án giết nhiều người có tính chất rất nghiêm trọng, người báo tin là công nhân xây dựng công trường đang thi công nền nhà thì phát hiện điện báo án cho cảnh sát, đích thân nữ cục trưởng ra chỉ thị cấp dưới là đội pháp y cảnh sát cùng nàng đi xuống hiện trường vụ án, cách sở cảnh sát 50km về hướng nam. Hơn một giờ đồng hồ chạy xe xuống sắc trời cũng đã chuyển về màn đêm, hiện trường vụ án là những thi thể đã chết khô chỉ còn lại da bọc xương rất man rợ, lần đầu nhìn những bộ xương thi thể này mặt nữ cục trưởng từ hồng hào chuyển sang tái xanh không còn chút hồng cầu nào cả, có lúc nữ cục trưởng không kìm chế nổi đành phải nôn mửa ra cho dễ chịu, nữ cục trưởng đành trở lại xe ngồi đợi các pháp y cảnh sát nghiệm thu xong, báo cáo kết quả thì không khỏi khiếp sợ về những thi thể này đều là nam nhân có tất cả 10 người chết, tử vong do không còn máu đặc biệt trên đỉnh đầu của những nạn nhân đều có điểm chung là từ đỉnh đầu có 5 cái lỗ xuyên vào bên trong.
Đang đọc báo cáo kết quả của đội pháp y, chuông điện thoại vang lên nữ cục trưởng mở máy nhìn vào màn hình là số của chồng yêu, Triều Cát nói:
“đã hơn bảy giờ em yêu còn làm chưa tan sở về sao? Anh qua đón cưng đi ăn tối nhé!”
Thượng Quan Thục Nữ phì cười trả lời hắn, nũng nịu nói: “chồng iu!, vợ hôm nay tăng ca không về sớm như mọi ngày được chồng, có một vụ án rất phức tạp mức độ thì man rợ lắm!, lần đầu vợ thấy muốn té xỉu luôn á, chồng ơi! Vợ sợ....”
Triều Cát nghe tiếng nhõng nhẽo của nữ cục trưởng, hắn cười to trêu: “nữ cục trưởng mà cũng biết sợ nữa à, hehe!”
Thượng Quan Thục Nữ nghe hắn trêu nàng cười nói: “vợ cũng là con người chứ đâu phải thánh nhân đâu mà không biết sợ, vợ cần chồng đến ôm vợ một chút nè chồng yêu!”
Triều Cát vui vẻ tắt điện thoại chạy xe đến hiện trường vụ án theo chỉ dẫn của nàng, đi xuống xe hắn nhìn đội pháp y vẫn còn đang kiểm tra sinh hóa, hắn đi tới chiếc xe cảnh sát nhìn nữ cục trưởng đang cầm tờ giấy nhíu mày suy tư chưa hề biết hắn đã tới, Triều Cát nhanh tay chụp tờ giấy trên tay nữ cục trưởng làm nàng hoảng hồn nhìn hắn, hừ lạnh nói:
“chồng, đến lúc nào vậy còn hù chết vợ hừ!!!...”
Triều Cát cầm tờ giấy lướt qua nhanh nội dung xong trả lại nữ cục trưởng, hắn nói: “10 người chết xem ra vụ án này rất khó phá án đúng không em yêu!?”
Thượng Quan Thục Nữ gật đầu nói từ trước khi thành lập quốc gia cho đến ngày nay chưa hề có vụ án nào như thế này, thi thể toàn là nam nhân chưa xác định được danh tính, đặc biệt nhất là thời gian tử vong và dấu vân tay của hung thủ bên pháp y không nghiệm thu được gì, vụ án này hoàn toàn không có một chút manh mối để điều tra phá án gây nhiều khó khăn, nữ cục trưởng quyết tâm nói nếu bắt được hung thủ gây án thì đây là sẽ là một vụ án được liệt vào kỳ án lớn nhất của Hoa Hạ.
Thượng Quan Thục Nữ đột nhiên nghĩ tới hắn là một người không hề bình thường, với trí tuệ của hắn có thể tìm ra được manh mối có thể giúp nàng phá được vụ kỳ án này, nữ cục trường mở cửa xe đi xuống nắm tay hắn kéo đến hiện trường vụ án, nói:
“chồng!, hì hì giúp vợ một chút xem thi thể này có gì mà đội pháp y cảnh sát không tìm ra được?”
Triều Cát quan sát những cái xác chết này được miêu tả rất giống trên tờ báo cáo pháp y, hắn nhìn trên đỉnh đầu hộp sọ của những thi thể nhíu mày suy tư, Triều Cát đi lại một cái xác chết bắt mạch xem thế nào thì mắt hắn tỏ vẻ kinh ngạc liếc nhìn đồng tử của xác chết. Hắn nhớ lại trước kia ở giới tu tiên có một tông môn cửu phẩm tên m Cốt môn, có một nữ trưởng lão thu nhận một nữ đệ tử truyền dạy công pháp tên là m Cốt Tà Huyết Công, loại công pháp này có đặc điểm cần rất nhiều máu của nam nhân trẻ tuổi dưới 20 để luyện công, nữ trưởng lão này xuống nhân giới bắt cóc nam nhân đem về cho để tử của cô ả luyện.
Lúc đó, Triều Cát đang ở tu vi Ngưng Linh cảnh tầng tám là đệ tử hạch tâm của Kiếm Thần Tông, sáu tháng đều phải đi làm nhiệm vụ một lần của tông môn giao phó để rèn luyện kỹ năng chiến đấu, hắn cùng một sư huynh tu vi Ngưng Linh Cảnh tầng 8 tên là Dạ Lang Vĩnh và một nữ sư tỷ tu vi Ngưng Linh Cảnh tầng 9 tên là Đỗ Lan Thùy, nhận chung một nhiệm vụ cùng làm chung là đi tìm Ngân Liên Thảo.
Liên Sơn Hoành Mạch, nơi này có nhiều ma thú cư ngụ con nguy hiểm nhất có tu vi tương đương với cảnh giới Trúc Cơ hậu kỳ. Nhẹ nhõm ba người không có gặp ma thú cấp Trúc Cơ, chỉ chiến đấu với một con ma thú canh giữ Ngân Liên Thảo là Ngân Giác Xà Yêu cấp bậc tương đương tu vi Ngưng Linh Cảnh tầng 9 viên mãn, canh giữ Ngân Linh Thảo nở hoa để nó hấp thụ tiến cấp Trúc Cơ nhưng chiến đấu rất vất vả mới giết được con Ngân Giác Xà Yêu hoàn thành đem Ngân Linh Thảo về sư môn trả nhiệm vụ.
Khi rời khỏi Liên Sơn Hoành Mạch, ba người đi được 10 dặm nhìn thấy một nữ nhân tu vi Trúc Cơ sơ kỳ đang đứng cười nhìn hắn và vị sư huynh của hắn nói: “tìm phàm nhân cũng tốt nhưng không bằng hai ngươi, tư chất tốt đặc biệt là cốt xương rất chuẩn thích hợp để đệ tử ta luyện công, ngoan theo ta về m Cốt môn. Haha”
Ba người nhìn nhau lo lắng không biết phải ứng phó chuyện này thế nào, cảnh giới Trúc Cơ sử dụng linh nguyên khi tung đòn đánh uy lực sát thương hoàn toàn khác với Ngưng Linh Cảnh sử dụng linh lực, Đỗ Lan Thùy nhìn qua Triều Cát hỏi hắn:
“tỷ nghe sư phụ nói, sư bá rất xem trọng tư chất của đệ đi xin sư tôn công pháp thích hợp cho Ngưng Linh Cảnh tu luyện là Thái Huyền Nhất Nguyên Công, sư phụ của tỷ cũng nói sơ về công pháp này rất khó tu luyện phải có tư chất kinh người tu luyện viên mãn thì kết hợp với linh lực tạo ra một ngụm linh nguyên đấu một đòn ngang ngửa với Trúc Cơ sơ kỳ!, đệ luyện đến tầng mấy rồi?”
Triều Cát nói: “nếu như cho để một khoảng thời gian chừng nữa nén nhang đột phá lên Ngưng Linh Cảnh tầng 9 thì đệ sẽ thi triển một tia linh nguyên ra đấu với ả không thành vấn đề!”
Dạ Lang Vĩnh và Đỗ Lan Thùy vẻ mặt khiếp sợ nhìn Triều Cát không thể tin nổi hắn mới Ngưng Linh cảnh tầng 8 tu luyện công pháp đã viên mãn, cái khó ở đây là đột phá lên tầng 9 trong khoảng thời gian chỉ có nửa nén nhang sẽ thi triển ra điểm độc đáo của công pháp Thái Huyền Nhất Nguyên Công, Đỗ Lan Thùy cười ha hả nói:
“tốt! Tỷ và Dạ sư đệ trong khoảng thời gian nữa nén nhang cố gắng hết sức lực kìm chế ả, đệ mau đột phá tu vi Ngưng Linh cảnh tầng 9, giờ chỉ có trông cậy ở đệ thôi đó!”
Nữ nhân này có lợi thế tu vi Trúc Cơ sơ kỳ nên lúc chiến đấu thế thượng phong rõ ràng nghiên về ả, còn phe bên hắn hai người đồng môn đã uống hai viên đan dược để bổ sung lại linh lực chống đỡ vô cùng vất vả. Ngoài Đỗ Lan Thùy, tu vi đang ở tầng 9 sử dụng linh lực để ứng phó cố gắng mới không để bại sớm, về phía Dạ Lang Vĩnh hình như đã tiêu hao hết linh lực không còn sức chống đỡ bị một chiêu thức tàn ác của nữ nhân này đánh trúng ngay vào đầu, cơ thể Dạ Lang Vĩnh liền khô lại chỉ còn da bọc xương, đồng tử chuyển thành màu trắng đục tử vong.
Ngay khi Dạ Lang Vĩnh chết, một bảng ngọc nức ra làm đôi rơi xuống ngay trước mặt của một nam tử trung niên ngồi trong một tòa chỉ dành cho chưởng môn, mặt người nam tử trung niên trắng bệch, lập tức dùng tu vi Thiên Nhân cảnh biến mất tại chỗ.
Sau khi nhìn Dạ Lang Vĩnh chết, Đỗ Lan Thùy chú ý đến Triều Cát sắp tiến lên tầng 9 Ngưng Linh Cảnh, nở nụ cười nhìn ả ta nói: “người đã giết người không nên giết, cả m Cốt tông của ngươi sẽ bị diệt vong!”
Nữ nhân này cười khinh bỉ, nói: “ba con kiến hôi chết một con rồi ở đó mà lý sự, tiếp theo là ngươi đấy và cuối cùng là tên ngồi đằng kia!”
Đỗ Lan Thùy nhìn ả thi triển sát chiêu, nàng liếc qua trông thấy hắn đã đột phá tầng 9, quát:
“Triều sư đệ, đột phá tầng 9 thì mau tung đòn đi còn đợi đến bao giờ nữa hả!!!”
Nữ nhân nghe tiếng quát của Đỗ Lan Thùy, mắt liếc qua nhìn hắn đột phá thành công Ngưng Linh Cảnh tầng 9, tay hắn cầm ba viên đang dược bỏ hết vào trong miệng, lấy ra một thanh trường kiếm dài 1m2 màu xanh viền đen thi triển chiêu thức phối hợp với một tia linh nguyên đánh toàn lực về phía nữ nhân, gây cho ả bất ngờ không kịp chở tay trúng đòn làm tay ả chảy máu, giảm bớt lực đạo về phía Đỗ Lan Thùy.
Đỗ Lan Thùy biết rõ chiêu thức của nữ nhân này đánh về phía nàng rõ ràng 9 phần là tử vong, may mắn nhờ có Triều Cát cứu nên chỉ bị nội thương phun đầy máu ra ngoài, lấy ra một viên đan dược bỏ vào trong miệng nuốt tiếp tục ngó xem trận chiến.
Triều Cát nuốt viên đan dược thứ hai bổ sung lại toàn bộ linh lực, thi triển ra một sát chiêu mà hắn hay sử dụng đến tên Nhất Kiếm Giang Sơn canh ngay trái tim của nữ nhân này, tung chiêu kiếm như sấm sét vũ bão ra một tia kiếm khí cuồng phong gào thét đánh về ả ta.
Nữ nhân này trúng chiêu đầu tiên của Triều Cát thì khiếp sợ, ả ta không thể ngờ được chỉ ở tu vi Ngưng Linh cảnh mà tên nam nhân này lại ra đòn có ẩn chứa linh nguyên, nhìn hắn thi triển ra chiêu thứ hai mạnh mẽ hơn chiêu đầu vội dùng linh nguyên ứng phó chống đỡ, tuy không bị mất mạng nhưng nội thương làm ả chảy máu ở khóe miệng, ả dùng ngón tay chùi sạch máu, nói:
“đánh khá hay đấy! Xem ngươi đỡ chiêu này của ta như thế nào, haha!”
Triều Cát mặt không hoảng sợ, hắn bình tĩnh quan sát từng cử động của nữ nhân này thấy ả xuất ra một đòn hiểm ác về phía hắn, ngay cả Đỗ Lan Thùy cảm nhận chiêu này của ả rất mạnh hơn nhiều chiêu lúc nãy đánh trúng. Triều Cát nuốt viên đan dược thứ ba, hắn bay lên đưa tay thi triển một đòn mạnh nhất ít khi sử dụng tạo ra một trận kiếm kết hợp với một thứ mà dân trong nghề gọi là Kiếm ý, cảnh giới vô ngã thiên địa nhân hòa ý cảnh của Kiếm hòa làm một, kết hợp với linh nguyên hắn hô to:
“Thiên Địa Cửu Trận Kiếm khai!”
Chiêu thức triển khai từ trên trời rơi xuống 8 cây kiếm bay xung quanh 8 gốc giam nữ nhân này, ở chính giữa trận kiếm lấy nữ nhân làm trung tâm bay xuống cây trọng kiếm to đùng, xuyên qua não hài của nữ nhân này chẻ người ả làm đôi tử vong tại chỗ.