Thiên Đế Đọa Lạc Đô Thị
Chương 61 : Giúp phu quân tạo dựng cơ nghiệp
Ngày đăng: 23:27 19/02/21
Bước ra khỏi ngân hàng Chuthabank, Chu Nhược Băng đang dự tính muốn đem số vàng hắn cho đi đến ngân hàng UBS, nghĩ tới cảnh tượng giám đốc chi nhánh của ngân hàng Thụy Sỹ chứng kiến nàng đem vàng từ trong chiếc nhẫn đem ra thì vị giám đốc này sẽ như thế nào!, chắc chắn sẽ rất kinh ngạc từ đó thông tin về chiếc nhẫn linh giới nàng đang đeo sẽ gây cho Chu Nhược Băng rất nhiều phiền phức, hiểu được vấn đề này cần phải giải quyết thật êm gọn, nàng nhìn qua Triều Cát hỏi:
“Anh yêu! Nếu đến chi nhánh UBS đem số vàng từ nhẫn linh giới ra như vậy em thấy không ổn nhỡ cả thế giới biết em có vật quý giá như vậy thật phiền lắm a!”
Triều Cát và Chu Nhược Băng đi về hướng nhà xe trong tập đoàn Chu Thăng, ngẫm nghĩ lời nàng vừa nói thấy có vài phần đạo lý, đối với hắn nhẫn linh giới chỉ là vật không có giá trị nhưng ở địa cầu là chuyện hoàn toàn khác, nơi đây đảm bảo chiếc nhẫn sẽ là một món đồ vô giá không thể đo lường được, dẫn đến lòng tham của kẻ xấu muốn sở hữu chiếc nhẫn mà đem đến tai họa cho các nữ nhân của hắn ở địa cầu thì rất đáng quan ngại. Tuy nhiên, một điểm lớn người địa cầu không biết đó là nhẫn linh giới khi chích máu nhận chủ là đã có khế ước về linh hồn, cho nên kẻ tham lam có lấy được chiếc nhẫn đi nữa thì cũng không thể làm nó hoạt động được cho dù có sử dụng đến công nghệ sinh học phân tử ADN đi nữa vẫn vô dụng.
Triều Cát phân tích toàn bộ điểm đặc thù của nhẫn linh giới, Chu Nhược Băng kinh ngạc không ngờ ngay cả công nghệ phân tử tế bào ADN mà cũng chịu thua không tác dụng gì cả, tiếp theo hắn cầm cánh tay của Chu Nhược Băng có đeo chiếc nhẫn lên cố vận sức lực mà cũng không thể nào tháo được, ngược lại hắn yêu cầu Chu Nhược Băng tháo chiếc nhẫn thì nàng chỉ dùng lực nhẹ như thể cầm một tờ giấy là nhẫn linh giới đã tách rời ngón tay rất dễ dàng, Triều Cát mỉm cười nói:
“nhẫn linh giới ngoài em ra thì không có người nào có thể lấy được nó rời khỏi ngón tay của em được đâu, trừ phi ngón tay em bị đứt”
Chu Nhược Băng có chút an tâm, nàng nghĩ tốt nhất không nên cho bên ngoài biết nàng có vật trân quý mặc dù giám đốc Doãn đã trông thấy chiếc nhẫn hoạt động rồi, nàng tin tưởng nữ giám đốc Doãn có tiết lộ thông tin của chiếc nhẫn đi nữa thì liệu toàn nhân loại địa cầu có tin hay không mới quan trọng.
Mặc dù Chu Nhược Băng đã yêu cầu Giám đốc Doãn thông cáo truyền thông về số vàng đã ký gửi ở ngân hàng Chuthabank, cộng thêm số lượng vàng chuẩn bị dự trữ ở Ngân hàng Thụy Sỹ thì thông tin này chắc chắn được lan truyền trên các kênh truyền thông trong và ngoài nước trong ở thời điểm sắp tới, mục đích thực sự của Chu Nhược Băng không cho bên ngoài biết thực hư nàng đã gửi trong Chuthabank bao nhiêu tấn vàng, còn chuyện đem đi dự trữ ở Ngân hàng Thụy Sỹ có số lượng 50 tấn thì phải thông báo cho bên ngoài biết Chủ tịch tập đoàn Chu Thăng có nguồn tài chính bền vững.
Chu Nhược Băng thỏa mãn kế hoạch mỉm cười nhìn Triều Cát đi vào tầng hầm để xe trong tập đoàn Chu Thăng chạy về hướng chi nhánh của ngân hàng Thụy Sỹ cách công ty của Chu Nhược Băng khoảng 10 km, tổng thể kiến trúc chi nhánh ngân hàng Thụy Sỹ khá đơn giản không có điểm gì nổi bật với diện tích ước chừng khoảng 200m vuông, đặc biệt là chỗ này không có bãi đậu xe nên hắn lái chiếc BMW dừng trước cửa chính diện.
Bước xuống xe, Triều Cát và Chu Nhược Băng điều trông thấy đội bảo vệ đứng bên ngoài làm nhiệm vụ bảo an, khi nhìn thấy hai người thì dùng động tác chào sau đó mở cửa mời hai vị khách vào bên trong sảnh đường. Khung cảnh giao dịch ở đây chỉ có khoảng bốn năm người ở bên trong, những người này điều mặc những bộ đồ sang trọng cho người khác thấy là họ có rất nhiều USD vào UBS mở tài khoản ký gửi, thể hiện bản thân thuộc về tầng lớp thượng lưu và có địa vị trong xã hội.
Chu Nhược Băng cùng với Triều Cát đi đến một quầy giao dịch chưa có khách, hắn nhìn người nhân viên ngân hàng này là một nữ nhân tóc màu vàng, da trắng và có đôi mắt màu xanh trông rất xinh đẹp, rõ ràng nữ nhân này không phải xuất xứ ở Hoa Hạ chính là người ngoại quốc, trên ngực áo của nữ nhân mắt xanh có dòng chữ không phải chữ viết Hoa Hạ là ngôn ngữ Tây phương tên Jessica Hopkins.
Nữ nhân Tây phương nở nụ cười thân thiện trước mặt Chu Nhược Băng rồi nhìn sang Triều Cát một nam nhân anh tuấn, đẹp trai quá có đôi mắt rất thu hút làm Jessica có chút bối rối e thẹn, vui vẻ dùng ngôn ngữ thông dụng trên địa cầu là tiếng Anh nói chuyện với Chu Nhược Băng:
“tôi là Jessica hân hạnh được phục vụ quý khách đến ngân hàng Thụy Sỹ chi nhánh Hoa Hạ, ở ngân hàng chúng tôi có các dịch vụ gửi tất cả các loại tiền tệ trên thế giới, những vật quý giá có giá trị đặc biệt được quy đổi bằng đồng USD, không biết hai người đến đây mục đích làm gì ạ!?”
Chu Nhược Băng đặt túi xách trên đùi, cầm ra cái ví tiền lấy ra cái thẻ ngân hàng màu vàng ở trên thẻ in hình logo UBS to đùng, phía dưới thẻ là tên người sở hữu, Chu Nhược Băng vui vẻ cầm thẻ ngân hàng đưa cho Jessica. Nữ nhân viên ngân hàng nhìn màu sắc của chiếc thẻ này biết ngay cái thẻ này là thẻ VIP, khách hàng sở hữu loại thẻ UBS màu vàng luôn có khối tài sản được ký gửi ở đây được tính con số hàng tỷ USD, Jessica nhận chiếc thẻ màu vàng của Chu Nhược Băng tra cứu thông tin biết vị khách này chính là chủ tịch của tập đoàn Chu Thăng có tiếng tăm lớn không chỉ ở Hoa Hạ mà còn nổi tiếng ở châu Á – Thái Bình Dương và cả bên Tây phương nữa cơ.
Sau khi xác thực chủ sở hữu cái thẻ màu vàng chính thực là Chu Nhược Băng, Jessica hỏi nàng đến ngân hàng này ý định rút tiền hay là gửi tiền, Chu Nhược Băng mỉm cười dùng tiếng Anh nói đến đây gửi 50 tấn vàng vào UBS dùng để dự trữ đảm bảo lưu thông tài chính khiến nữ nhân viên ngân hàng vô cùng kinh ngạc về số lượng vàng, nhưng nhìn từ trên xuống thân thể của Chu Nhược Băng không thấy đem gì đến đây ngạc nhiên hỏi:
“Thưa cô, UBS chúng tôi sẵn sàng ký gửi số lượng vàng của quý khách nhưng tôi không thấy cô Chu đem gì đến đây gửi, trừ cái túi xách cô đang đeo không lẽ vàng ở trong đó!?”
Chu Nhược Băng nghe như vậy hiểu ý của nữ nhân viên, nàng mỉm cười dùng tiếng Anh nói:
“tôi biết số vàng này rất nhiều tạm thời tôi không thể lấy số vàng đó ra được, phiền cô thông báo cho vị giảm đốc quản lý chi nhánh có thể gặp riêng không?”
Jessica nghe nàng nói ngẫm nghĩ số vàng Chu Nhược Băng muốn gửi vào đây quá lớn, vượt xa tầm kiểm định của nhân viên thông thường cần phải có quản lí cấp cao đảm nhận vụ giao dịch lớn này, nữ nhân viên mắt xanh cầm điện thoại thông tri với phòng giám đốc ngân hàng nói hết toàn bộ sự việc xảy ra ở quầy giao dịch, vài giây sau vị giám đốc đồng ý thông tri cho Jessica mời Chu Nhược Băng và Triều Cát đi lên tầng lầu để xử lý.
Trong phòng giám đốc ngân hàng, một người trung niên tuổi khoảng chừng 40 tóc màu nâu xoắn, mũi cao, đôi mắt màu xanh khá phong độ nhìn Chu Nhược Băng cũng phải thầm tán thưởng nữ nhân Hoa Hạ đều có nét đẹp đầm thắm say lòng người khác hẳn với nữ nhân Tây phương, còn chàng trai đi theo nữ nhân xinh đẹp cũng rất đẹp trai tuấn mỹ, nhìn hai người rất là đẹp đôi. Những người nổi tiếng trong giới nhà giàu, doanh nhân thành đạt ở Hoa Hạ nói chung, người giám đốc trung niên phương Tây điều hành chi nhánh UBS ở Hoa Hạ đều nắm rõ thông tin tài sản của họ thì chuyện Chu Nhược Băng đến đây gửi tài sản quí giá cũng là chuyện bình thường.
Người giám đốc trung niên này đã nắm rõ thông tin từ cấp dưới truyền lên nói ý định nữ nhân trước mặt đến là gửi dự trữ số lượng vàng với số lượng lớn, miệng nở nụ cười chào nhẹ, nói bằng tiếng Anh:
“Tôi tên Mike Shattucky, quản lý chi nhánh UBS rất hân hạnh diện kiện cô Chu, Chủ tịch tập đoàn Chu Thăng.. Nghe cấp dưới thông báo cô Chu dự định ký gửi 50 tấn vàng ở ngân hàng chúng tôi có thật không?”
Chu Nhược Băng vui vẻ gật đầu thừa nhận ý định tới UBS là để gửi dự trữ số vàng có số lượng 50 tấn, người nam nhân phương Tây đồng ý nhưng nhìn xung quanh người của Chu Nhược Băng chẳng thấy số vàng đâu, nghi ngờ hỏi dò xét:
“Cô Chu ngân hàng Thụy Sỹ chúng tôi rất có uy tín và phát triển hơn 200 năm rồi, bất cứ thứ gì có giá trị đều có thể ký gửi, cô Chu muốn gửi vàng ở đây thì tôi cần phải thấy nó mới giúp được cô Chu hoàn thành được việc này, cô Chu hiểu ý tôi chứ!?”
Chu Nhược Băng tươi cười, tiếp tục dùng ngôn ngữ phương Tây trả lời:
“đơn nhiên là tôi sẽ đem nó ra tại đây cho ông thấy nhưng trước tiên tôi có đề nghị phiền ông quay mặt đi một chút được không?”
Người giám đốc phương Tây nghi hoặc không hiểu Chu Nhược Băng có dụng ý gì, tôn trọng phái đẹp người trung niên làm theo quảnh mặt đi không lâu sau đó nghe tiếng của Chu Nhược Băng nói:
“mời ông quay mặt lại nhìn xem thứ tôi cần gửi nè!”
Quay mặt lại nhìn, người nam nhân trung niên hoảng hồn lấy tay dụi mắt vài cái để có thể tin rằng đây là hiện thực trước mắt, một thứ kim loại màu vàng dạng thỏi đẹp lóng lánh như những vầng sao trên bầu trời. Chu Nhược Băng cười đắc ý nhìn người giám đốc đang thất thần trước đóng vàng nàng đem ra trước mặt, miệng cười nói:
“đây chỉ là 10 tấn nó đều là vàng cả đấy, mời ông kiểm tra nghiệm thu xem có phải là vàng thật hay vàng giả?”
Chu Nhược Băng cố ý nhắc nhở giám đốc Mike cần phải thẩm định có đúng số vàng này là vàng thật không, người giám đốc này cầm đại một thỏi vàng lên kiểm tra bằng trọng lượng cảm giác cân nậng rất giống vàng thật, sau đó ông đi đến bàn làm việc mở ngân tủ ra cầm một cái chai có đựng dung dịch hóa chất, Chu Nhược Băng nhìn chai dung dịch mà phì cười nàng biết loại hóa chất này là axit clohydic dùng kiểm định kim loại có phải là vàng thật hay không rất có hiệu quả. Trong khoảng thời gian 5 phút, người giám đốc trung niên đã thử liên tiếp 5 thỏi vàng đều cho kết quả tương tự chứng minh số vàng trước mặt đều là vàng thật nguyên chất không hề có pha một tạp chất gì cả, giám đốc Mike lúc này mới hoàn toàn thả lỏng cười vui vẻ nói:
“Cô Chu, lúc nãy tôi nghe nói cô gửi 50 tấn sao ở đây có 10 tấn, số còn lại cô định khi nào gửi vậy?”
Chu Nhược Băng thấy vẻ mặt hớn hở của người giám đốc trung niên, nàng mỉm cười yêu cầu giám đốc Mike hãy đem cất số vàng này vào trong kho dự trữ thuộc về số tài khoản của nàng, giám đốc Mike nhanh tay dọn số vàng vào trong kho sau đó trở lại phòng đã thấy 40 tấn xuất hiện trở lại nhanh như tia chớp, cộng thêm 50 tấn của Triều Cát tổng cộng là 90 tấn vàng, khiến giám đốc Mike thêm kinh ngạc, Chu Nhược Băng nói:
“Đây là 40 tấn cộng thêm 50 tấn của bạn trai tôi sẽ gửi vào đây phiền giám đốc Mike tạo tài khoản cho anh ấy được không?”
Giám đốc Mike nhìn qua Triều Cát cười gật đầu sau đó gọi nhân viên cấp dưới lên làm thủ tục tạo tài khoản UBS cho Triều Cát xong xuôi, nói:
“Ngân hàng UBS đã tạo một tài khoản cho ông Triều đây, khoảng 7 ngày sau ngân hàng chúng tôi sẽ gửi thẻ ngân hàng màu Hoàng Kim đến tận nhà ông Triều, cảm ơn ông Triều đã tin tưởng UBS là nơi cất giữ tài sản của quý khách!”
Triều Cát cười vui vẻ, dùng tiếng Anh chuẩn gốc bản xứ nói:
“Cảm ơn! UBS là ngân hàng lớn chuyện gửi tài sản chỉ là chuyện nhỏ, uy tín với khách hàng là quan trọng nhất, đúng không Giám đốc Mike! Haha”
Giám đốc Mike nghe Triều Cát dùng tiếng Anh nói chuẩn giọng người Anh nói chuyện làm ông bất ngờ nói:
“Ông Triều đã từng ở Anh bao lâu rồi mà giọng nói chuẩn gốc đến vậy!”
Triều Cát cười ha hả, nói giọng chuẩn tiếng Anh trả lời:
“tôi chưa bao giờ đến Anh, nhưng có người bạn từng ở Anh dạy tôi học nên nói được như thế thôi!”
Bất ngờ hơn là Chu Nhược Băng vốn là rất giỏi nói nhiều ngôn ngữ quốc tế như Anh, Đức, Pháp, Italia đặc biệt là vốn tiếng Anh của nàng đã đạt độ thượng thừa cao thâm còn chưa nói giọng chuẩn bản xứ như hắn nói lúc này, dùng giọng của người bản xứ nói như thể hắn là người Anh khiến nàng ngỡ ngàng nhưng khi hắn nói có người ở bên Anh từng dạy hắn thì Chu Nhược Băng liên tưởng tới Nam Cung Họa Yến đã từng du học bên anh, do vậy nàng nghĩ chỉ có con yêu tinh Họa Yến kia dạy hắn nói tiếng Anh biến thái đến như vậy thôi.
Chu Nhược Băng cười vui vẻ nắm tay hắn, nàng muốn hỏi hắn Họa Yến dạy tiếng Anh như thế nào mà Triều Cát lại nói giỏi đến vậy, nhưng trước tiên phải rời khỏi UBS, nàng mỉm cười nhìn giám đốc trung niên phương Tây nói:
“Xem như chuyện tôi và bạn trai gửi vàng ở ngân hàng Thụy Sỹ đã xong xuôi, tôi nhờ đốc Mike giúp tôi thông báo cho truyền thông là tôi gửi số vàng 50 tấn vào UBS được không!?”
Người giám đốc trung niên tất nhiên là hiểu được dụng ý của Chu Nhược Băng, vui vẻ mở miệng tươi cười nói:
“Không thành vấn đề, tôi sẽ giúp cô Chu thông báo cho bên truyền thông biết cô dự trữ vàng trong UBS”
Chu Nhược Băng mỉm cười thỏa mãn hài lòng, vui vẻ nói lời cảm ơn chân thành tới vị Giám đốc quản lí chi nhánh ngân hàng Thụy Sỹ rồi từ biệt giám đốc Mike ra về.
Trong lúc lái xe, Chu Nhược Băng nhìn qua Triều Cát hỏi Họa Yến dạy hắn tiếng Anh trong bao lâu mà nói giỏi đến vậy, hắn mỉm cười trả lời nói Họa Yến dạy mất có nửa ngày là đã học thành thạo tiếng Anh làm Chu Nhược Băng không khỏi ngạc nhiên liếc nhìn qua hắn nói:
“anh xã! Anh nói chỉ học mất nữa ngày là đã học xong tiếng Anh như vậy thật khó tin nha!”
Triều Cát cười giải thích bản thân hắn khác xa hoàn toàn người ở địa cầu, tiếp thu rất nhanh là vì trong cơ thể hắn có cốt tiên cộng hưởng với tu vi nên chuyện hắn học bao nhiêu kiến thức ở đây chỉ là chuyện vặt không đáng nhắc tới. Chu Nhược Băng lần này không còn tò mò gì nữa, trong tâm nàng đơn nhiên biết hắn không phải là người bình thường, cái gì mà tu vi tu luyện Chu Nhược Băng hỏi hắn nàng có thể tu luyện được không, Triều Cát vui vẻ gật đầu nói:
“Tất nhiên là tu luyện được em yêu, Họa Yến đang bắt đầu tu luyện những bước cơ bản rồi đấy, em yêu yên tâm đi hễ là nữ nhân của anh đều sẽ được anh chỉ dẫn tu đạo để thoát khỏi ngũ hành tam giới, hướng tới cuộc sống vĩnh hằng bất tử cùng với anh nè! Haha”
Chu Nhược Băng không nghĩ tới việc tu đạo hắn nói có thể trường sinh bất tử làm nàng rất vui mừng vì trường sinh nghĩa là nhan sắc của nàng không bao giờ phai tàn theo năm tháng, cái này nữ nhân ai nấy đảm bảo đều thèm muốn, có cơ hội tốt như thế sao có thể bỏ qua được chứ, Chu Nhược Băng mỉm cười giọng nhõng nhẽo nói:
“Anh xã xấu ghê! Chuyện tốt như vậy sao không nói ra sớm, ài Họa Yến thật tốt học trước em rồi, không biết đâu anh xã phải mau chỉ em tu luyện đi!”
Triều Cát cười ha hả đưa tay nhéo yêu lên má Chu Nhược Băng nói:
“Ngoan ngoãn thì anh dạy sớm còn hư hỏng thì lâu à, hehe”
Chu Nhược Băng nghe vậy chu cái miệng lên, bĩu môi nói:
“ngoan lắm chứ hư đâu, toàn bị anh xã làm tơ bờ hoa lá rồi ngoan cũng thành hư hỏng á!”
Triều Cát không nghĩ tới nữ nhân xinh đẹp này lại nói ra điểm trọng tâm, đúng là nữ nhân ở bên hắn dù có ngoan đến đâu cũng trở thành hư hỏng cả, cái này cũng khó trách các nàng nha, hắn cười vui vẻ nói:
“Được rồi, ngoan hay hư anh đều dạy em tu luyện được chưa hả cục cưng 😍!”
Chu Nhược Băng cười hì hì thỏa mãn, việc xử lý số vàng dự trữ ở UBS đã xong đều nằm gọn trong kế hoạch của nàng, tiếp theo là đến chuyện hắn sắp mở công ty sản xuất đá quí, nàng dự đoán công ty hắn kinh doanh trong lĩnh vực trang sức có sức hút vô cùng lớn ở Họa Hạ và trên toàn cầu, mở ra một hướng phát triển mới về ngành công nghiệp đá quí đảm bảo công ty của hắn sẽ nằm trong top 10 doanh nghiệp lớn của thế giới với giá trị công ty có thể đạt được hàng chục tỷ USD lợi nhuận sinh lời.
Chu Nhược Băng thầm ước định tương lai công ty hắn có thể có quy mô tài chính lớn gấp 3 đến 5 lần tập đoàn Chu Thăng, Chu Nhược Băng không phải thể loại tùy tiện đầu tư bất cẩn vào một công ty mà không biết công ty này sau này sẽ như thế nào, từ lúc Triều Cát đem viên Tử Kim Thạch cho nàng xem ở khách sạn Huyền Kim thì chính lúc đó Chu Nhược Băng đã khẳng định người nam nhân này sẽ rất có tương lai rạng rỡ ở địa cầu, một người nam nhân như vậy có sắc nam hấp dẫn mỹ nữ cộng thêm yếu tố tài chính thì làm sao để Chu Nhược Băng bỏ qua cơ hội tốt được chứ.
Bây giờ là lúc nàng ra tay giúp phu quân đẹp trai của nàng tạo dựng cơ nghiệp từ những việc nhỏ nhất như tìm kiếm đối tác kinh doanh, đầu tiên là đến công ty Diệu Đằng chuyên sản xuất máy móc dây chuyền công nghiệp, Chu Nhược Băng chỉ dẫn Triều Cát chạy đến công ty này mất khoảng 40 phút chạy xe.
“Anh yêu! Nếu đến chi nhánh UBS đem số vàng từ nhẫn linh giới ra như vậy em thấy không ổn nhỡ cả thế giới biết em có vật quý giá như vậy thật phiền lắm a!”
Triều Cát và Chu Nhược Băng đi về hướng nhà xe trong tập đoàn Chu Thăng, ngẫm nghĩ lời nàng vừa nói thấy có vài phần đạo lý, đối với hắn nhẫn linh giới chỉ là vật không có giá trị nhưng ở địa cầu là chuyện hoàn toàn khác, nơi đây đảm bảo chiếc nhẫn sẽ là một món đồ vô giá không thể đo lường được, dẫn đến lòng tham của kẻ xấu muốn sở hữu chiếc nhẫn mà đem đến tai họa cho các nữ nhân của hắn ở địa cầu thì rất đáng quan ngại. Tuy nhiên, một điểm lớn người địa cầu không biết đó là nhẫn linh giới khi chích máu nhận chủ là đã có khế ước về linh hồn, cho nên kẻ tham lam có lấy được chiếc nhẫn đi nữa thì cũng không thể làm nó hoạt động được cho dù có sử dụng đến công nghệ sinh học phân tử ADN đi nữa vẫn vô dụng.
Triều Cát phân tích toàn bộ điểm đặc thù của nhẫn linh giới, Chu Nhược Băng kinh ngạc không ngờ ngay cả công nghệ phân tử tế bào ADN mà cũng chịu thua không tác dụng gì cả, tiếp theo hắn cầm cánh tay của Chu Nhược Băng có đeo chiếc nhẫn lên cố vận sức lực mà cũng không thể nào tháo được, ngược lại hắn yêu cầu Chu Nhược Băng tháo chiếc nhẫn thì nàng chỉ dùng lực nhẹ như thể cầm một tờ giấy là nhẫn linh giới đã tách rời ngón tay rất dễ dàng, Triều Cát mỉm cười nói:
“nhẫn linh giới ngoài em ra thì không có người nào có thể lấy được nó rời khỏi ngón tay của em được đâu, trừ phi ngón tay em bị đứt”
Chu Nhược Băng có chút an tâm, nàng nghĩ tốt nhất không nên cho bên ngoài biết nàng có vật trân quý mặc dù giám đốc Doãn đã trông thấy chiếc nhẫn hoạt động rồi, nàng tin tưởng nữ giám đốc Doãn có tiết lộ thông tin của chiếc nhẫn đi nữa thì liệu toàn nhân loại địa cầu có tin hay không mới quan trọng.
Mặc dù Chu Nhược Băng đã yêu cầu Giám đốc Doãn thông cáo truyền thông về số vàng đã ký gửi ở ngân hàng Chuthabank, cộng thêm số lượng vàng chuẩn bị dự trữ ở Ngân hàng Thụy Sỹ thì thông tin này chắc chắn được lan truyền trên các kênh truyền thông trong và ngoài nước trong ở thời điểm sắp tới, mục đích thực sự của Chu Nhược Băng không cho bên ngoài biết thực hư nàng đã gửi trong Chuthabank bao nhiêu tấn vàng, còn chuyện đem đi dự trữ ở Ngân hàng Thụy Sỹ có số lượng 50 tấn thì phải thông báo cho bên ngoài biết Chủ tịch tập đoàn Chu Thăng có nguồn tài chính bền vững.
Chu Nhược Băng thỏa mãn kế hoạch mỉm cười nhìn Triều Cát đi vào tầng hầm để xe trong tập đoàn Chu Thăng chạy về hướng chi nhánh của ngân hàng Thụy Sỹ cách công ty của Chu Nhược Băng khoảng 10 km, tổng thể kiến trúc chi nhánh ngân hàng Thụy Sỹ khá đơn giản không có điểm gì nổi bật với diện tích ước chừng khoảng 200m vuông, đặc biệt là chỗ này không có bãi đậu xe nên hắn lái chiếc BMW dừng trước cửa chính diện.
Bước xuống xe, Triều Cát và Chu Nhược Băng điều trông thấy đội bảo vệ đứng bên ngoài làm nhiệm vụ bảo an, khi nhìn thấy hai người thì dùng động tác chào sau đó mở cửa mời hai vị khách vào bên trong sảnh đường. Khung cảnh giao dịch ở đây chỉ có khoảng bốn năm người ở bên trong, những người này điều mặc những bộ đồ sang trọng cho người khác thấy là họ có rất nhiều USD vào UBS mở tài khoản ký gửi, thể hiện bản thân thuộc về tầng lớp thượng lưu và có địa vị trong xã hội.
Chu Nhược Băng cùng với Triều Cát đi đến một quầy giao dịch chưa có khách, hắn nhìn người nhân viên ngân hàng này là một nữ nhân tóc màu vàng, da trắng và có đôi mắt màu xanh trông rất xinh đẹp, rõ ràng nữ nhân này không phải xuất xứ ở Hoa Hạ chính là người ngoại quốc, trên ngực áo của nữ nhân mắt xanh có dòng chữ không phải chữ viết Hoa Hạ là ngôn ngữ Tây phương tên Jessica Hopkins.
Nữ nhân Tây phương nở nụ cười thân thiện trước mặt Chu Nhược Băng rồi nhìn sang Triều Cát một nam nhân anh tuấn, đẹp trai quá có đôi mắt rất thu hút làm Jessica có chút bối rối e thẹn, vui vẻ dùng ngôn ngữ thông dụng trên địa cầu là tiếng Anh nói chuyện với Chu Nhược Băng:
“tôi là Jessica hân hạnh được phục vụ quý khách đến ngân hàng Thụy Sỹ chi nhánh Hoa Hạ, ở ngân hàng chúng tôi có các dịch vụ gửi tất cả các loại tiền tệ trên thế giới, những vật quý giá có giá trị đặc biệt được quy đổi bằng đồng USD, không biết hai người đến đây mục đích làm gì ạ!?”
Chu Nhược Băng đặt túi xách trên đùi, cầm ra cái ví tiền lấy ra cái thẻ ngân hàng màu vàng ở trên thẻ in hình logo UBS to đùng, phía dưới thẻ là tên người sở hữu, Chu Nhược Băng vui vẻ cầm thẻ ngân hàng đưa cho Jessica. Nữ nhân viên ngân hàng nhìn màu sắc của chiếc thẻ này biết ngay cái thẻ này là thẻ VIP, khách hàng sở hữu loại thẻ UBS màu vàng luôn có khối tài sản được ký gửi ở đây được tính con số hàng tỷ USD, Jessica nhận chiếc thẻ màu vàng của Chu Nhược Băng tra cứu thông tin biết vị khách này chính là chủ tịch của tập đoàn Chu Thăng có tiếng tăm lớn không chỉ ở Hoa Hạ mà còn nổi tiếng ở châu Á – Thái Bình Dương và cả bên Tây phương nữa cơ.
Sau khi xác thực chủ sở hữu cái thẻ màu vàng chính thực là Chu Nhược Băng, Jessica hỏi nàng đến ngân hàng này ý định rút tiền hay là gửi tiền, Chu Nhược Băng mỉm cười dùng tiếng Anh nói đến đây gửi 50 tấn vàng vào UBS dùng để dự trữ đảm bảo lưu thông tài chính khiến nữ nhân viên ngân hàng vô cùng kinh ngạc về số lượng vàng, nhưng nhìn từ trên xuống thân thể của Chu Nhược Băng không thấy đem gì đến đây ngạc nhiên hỏi:
“Thưa cô, UBS chúng tôi sẵn sàng ký gửi số lượng vàng của quý khách nhưng tôi không thấy cô Chu đem gì đến đây gửi, trừ cái túi xách cô đang đeo không lẽ vàng ở trong đó!?”
Chu Nhược Băng nghe như vậy hiểu ý của nữ nhân viên, nàng mỉm cười dùng tiếng Anh nói:
“tôi biết số vàng này rất nhiều tạm thời tôi không thể lấy số vàng đó ra được, phiền cô thông báo cho vị giảm đốc quản lý chi nhánh có thể gặp riêng không?”
Jessica nghe nàng nói ngẫm nghĩ số vàng Chu Nhược Băng muốn gửi vào đây quá lớn, vượt xa tầm kiểm định của nhân viên thông thường cần phải có quản lí cấp cao đảm nhận vụ giao dịch lớn này, nữ nhân viên mắt xanh cầm điện thoại thông tri với phòng giám đốc ngân hàng nói hết toàn bộ sự việc xảy ra ở quầy giao dịch, vài giây sau vị giám đốc đồng ý thông tri cho Jessica mời Chu Nhược Băng và Triều Cát đi lên tầng lầu để xử lý.
Trong phòng giám đốc ngân hàng, một người trung niên tuổi khoảng chừng 40 tóc màu nâu xoắn, mũi cao, đôi mắt màu xanh khá phong độ nhìn Chu Nhược Băng cũng phải thầm tán thưởng nữ nhân Hoa Hạ đều có nét đẹp đầm thắm say lòng người khác hẳn với nữ nhân Tây phương, còn chàng trai đi theo nữ nhân xinh đẹp cũng rất đẹp trai tuấn mỹ, nhìn hai người rất là đẹp đôi. Những người nổi tiếng trong giới nhà giàu, doanh nhân thành đạt ở Hoa Hạ nói chung, người giám đốc trung niên phương Tây điều hành chi nhánh UBS ở Hoa Hạ đều nắm rõ thông tin tài sản của họ thì chuyện Chu Nhược Băng đến đây gửi tài sản quí giá cũng là chuyện bình thường.
Người giám đốc trung niên này đã nắm rõ thông tin từ cấp dưới truyền lên nói ý định nữ nhân trước mặt đến là gửi dự trữ số lượng vàng với số lượng lớn, miệng nở nụ cười chào nhẹ, nói bằng tiếng Anh:
“Tôi tên Mike Shattucky, quản lý chi nhánh UBS rất hân hạnh diện kiện cô Chu, Chủ tịch tập đoàn Chu Thăng.. Nghe cấp dưới thông báo cô Chu dự định ký gửi 50 tấn vàng ở ngân hàng chúng tôi có thật không?”
Chu Nhược Băng vui vẻ gật đầu thừa nhận ý định tới UBS là để gửi dự trữ số vàng có số lượng 50 tấn, người nam nhân phương Tây đồng ý nhưng nhìn xung quanh người của Chu Nhược Băng chẳng thấy số vàng đâu, nghi ngờ hỏi dò xét:
“Cô Chu ngân hàng Thụy Sỹ chúng tôi rất có uy tín và phát triển hơn 200 năm rồi, bất cứ thứ gì có giá trị đều có thể ký gửi, cô Chu muốn gửi vàng ở đây thì tôi cần phải thấy nó mới giúp được cô Chu hoàn thành được việc này, cô Chu hiểu ý tôi chứ!?”
Chu Nhược Băng tươi cười, tiếp tục dùng ngôn ngữ phương Tây trả lời:
“đơn nhiên là tôi sẽ đem nó ra tại đây cho ông thấy nhưng trước tiên tôi có đề nghị phiền ông quay mặt đi một chút được không?”
Người giám đốc phương Tây nghi hoặc không hiểu Chu Nhược Băng có dụng ý gì, tôn trọng phái đẹp người trung niên làm theo quảnh mặt đi không lâu sau đó nghe tiếng của Chu Nhược Băng nói:
“mời ông quay mặt lại nhìn xem thứ tôi cần gửi nè!”
Quay mặt lại nhìn, người nam nhân trung niên hoảng hồn lấy tay dụi mắt vài cái để có thể tin rằng đây là hiện thực trước mắt, một thứ kim loại màu vàng dạng thỏi đẹp lóng lánh như những vầng sao trên bầu trời. Chu Nhược Băng cười đắc ý nhìn người giám đốc đang thất thần trước đóng vàng nàng đem ra trước mặt, miệng cười nói:
“đây chỉ là 10 tấn nó đều là vàng cả đấy, mời ông kiểm tra nghiệm thu xem có phải là vàng thật hay vàng giả?”
Chu Nhược Băng cố ý nhắc nhở giám đốc Mike cần phải thẩm định có đúng số vàng này là vàng thật không, người giám đốc này cầm đại một thỏi vàng lên kiểm tra bằng trọng lượng cảm giác cân nậng rất giống vàng thật, sau đó ông đi đến bàn làm việc mở ngân tủ ra cầm một cái chai có đựng dung dịch hóa chất, Chu Nhược Băng nhìn chai dung dịch mà phì cười nàng biết loại hóa chất này là axit clohydic dùng kiểm định kim loại có phải là vàng thật hay không rất có hiệu quả. Trong khoảng thời gian 5 phút, người giám đốc trung niên đã thử liên tiếp 5 thỏi vàng đều cho kết quả tương tự chứng minh số vàng trước mặt đều là vàng thật nguyên chất không hề có pha một tạp chất gì cả, giám đốc Mike lúc này mới hoàn toàn thả lỏng cười vui vẻ nói:
“Cô Chu, lúc nãy tôi nghe nói cô gửi 50 tấn sao ở đây có 10 tấn, số còn lại cô định khi nào gửi vậy?”
Chu Nhược Băng thấy vẻ mặt hớn hở của người giám đốc trung niên, nàng mỉm cười yêu cầu giám đốc Mike hãy đem cất số vàng này vào trong kho dự trữ thuộc về số tài khoản của nàng, giám đốc Mike nhanh tay dọn số vàng vào trong kho sau đó trở lại phòng đã thấy 40 tấn xuất hiện trở lại nhanh như tia chớp, cộng thêm 50 tấn của Triều Cát tổng cộng là 90 tấn vàng, khiến giám đốc Mike thêm kinh ngạc, Chu Nhược Băng nói:
“Đây là 40 tấn cộng thêm 50 tấn của bạn trai tôi sẽ gửi vào đây phiền giám đốc Mike tạo tài khoản cho anh ấy được không?”
Giám đốc Mike nhìn qua Triều Cát cười gật đầu sau đó gọi nhân viên cấp dưới lên làm thủ tục tạo tài khoản UBS cho Triều Cát xong xuôi, nói:
“Ngân hàng UBS đã tạo một tài khoản cho ông Triều đây, khoảng 7 ngày sau ngân hàng chúng tôi sẽ gửi thẻ ngân hàng màu Hoàng Kim đến tận nhà ông Triều, cảm ơn ông Triều đã tin tưởng UBS là nơi cất giữ tài sản của quý khách!”
Triều Cát cười vui vẻ, dùng tiếng Anh chuẩn gốc bản xứ nói:
“Cảm ơn! UBS là ngân hàng lớn chuyện gửi tài sản chỉ là chuyện nhỏ, uy tín với khách hàng là quan trọng nhất, đúng không Giám đốc Mike! Haha”
Giám đốc Mike nghe Triều Cát dùng tiếng Anh nói chuẩn giọng người Anh nói chuyện làm ông bất ngờ nói:
“Ông Triều đã từng ở Anh bao lâu rồi mà giọng nói chuẩn gốc đến vậy!”
Triều Cát cười ha hả, nói giọng chuẩn tiếng Anh trả lời:
“tôi chưa bao giờ đến Anh, nhưng có người bạn từng ở Anh dạy tôi học nên nói được như thế thôi!”
Bất ngờ hơn là Chu Nhược Băng vốn là rất giỏi nói nhiều ngôn ngữ quốc tế như Anh, Đức, Pháp, Italia đặc biệt là vốn tiếng Anh của nàng đã đạt độ thượng thừa cao thâm còn chưa nói giọng chuẩn bản xứ như hắn nói lúc này, dùng giọng của người bản xứ nói như thể hắn là người Anh khiến nàng ngỡ ngàng nhưng khi hắn nói có người ở bên Anh từng dạy hắn thì Chu Nhược Băng liên tưởng tới Nam Cung Họa Yến đã từng du học bên anh, do vậy nàng nghĩ chỉ có con yêu tinh Họa Yến kia dạy hắn nói tiếng Anh biến thái đến như vậy thôi.
Chu Nhược Băng cười vui vẻ nắm tay hắn, nàng muốn hỏi hắn Họa Yến dạy tiếng Anh như thế nào mà Triều Cát lại nói giỏi đến vậy, nhưng trước tiên phải rời khỏi UBS, nàng mỉm cười nhìn giám đốc trung niên phương Tây nói:
“Xem như chuyện tôi và bạn trai gửi vàng ở ngân hàng Thụy Sỹ đã xong xuôi, tôi nhờ đốc Mike giúp tôi thông báo cho truyền thông là tôi gửi số vàng 50 tấn vào UBS được không!?”
Người giám đốc trung niên tất nhiên là hiểu được dụng ý của Chu Nhược Băng, vui vẻ mở miệng tươi cười nói:
“Không thành vấn đề, tôi sẽ giúp cô Chu thông báo cho bên truyền thông biết cô dự trữ vàng trong UBS”
Chu Nhược Băng mỉm cười thỏa mãn hài lòng, vui vẻ nói lời cảm ơn chân thành tới vị Giám đốc quản lí chi nhánh ngân hàng Thụy Sỹ rồi từ biệt giám đốc Mike ra về.
Trong lúc lái xe, Chu Nhược Băng nhìn qua Triều Cát hỏi Họa Yến dạy hắn tiếng Anh trong bao lâu mà nói giỏi đến vậy, hắn mỉm cười trả lời nói Họa Yến dạy mất có nửa ngày là đã học thành thạo tiếng Anh làm Chu Nhược Băng không khỏi ngạc nhiên liếc nhìn qua hắn nói:
“anh xã! Anh nói chỉ học mất nữa ngày là đã học xong tiếng Anh như vậy thật khó tin nha!”
Triều Cát cười giải thích bản thân hắn khác xa hoàn toàn người ở địa cầu, tiếp thu rất nhanh là vì trong cơ thể hắn có cốt tiên cộng hưởng với tu vi nên chuyện hắn học bao nhiêu kiến thức ở đây chỉ là chuyện vặt không đáng nhắc tới. Chu Nhược Băng lần này không còn tò mò gì nữa, trong tâm nàng đơn nhiên biết hắn không phải là người bình thường, cái gì mà tu vi tu luyện Chu Nhược Băng hỏi hắn nàng có thể tu luyện được không, Triều Cát vui vẻ gật đầu nói:
“Tất nhiên là tu luyện được em yêu, Họa Yến đang bắt đầu tu luyện những bước cơ bản rồi đấy, em yêu yên tâm đi hễ là nữ nhân của anh đều sẽ được anh chỉ dẫn tu đạo để thoát khỏi ngũ hành tam giới, hướng tới cuộc sống vĩnh hằng bất tử cùng với anh nè! Haha”
Chu Nhược Băng không nghĩ tới việc tu đạo hắn nói có thể trường sinh bất tử làm nàng rất vui mừng vì trường sinh nghĩa là nhan sắc của nàng không bao giờ phai tàn theo năm tháng, cái này nữ nhân ai nấy đảm bảo đều thèm muốn, có cơ hội tốt như thế sao có thể bỏ qua được chứ, Chu Nhược Băng mỉm cười giọng nhõng nhẽo nói:
“Anh xã xấu ghê! Chuyện tốt như vậy sao không nói ra sớm, ài Họa Yến thật tốt học trước em rồi, không biết đâu anh xã phải mau chỉ em tu luyện đi!”
Triều Cát cười ha hả đưa tay nhéo yêu lên má Chu Nhược Băng nói:
“Ngoan ngoãn thì anh dạy sớm còn hư hỏng thì lâu à, hehe”
Chu Nhược Băng nghe vậy chu cái miệng lên, bĩu môi nói:
“ngoan lắm chứ hư đâu, toàn bị anh xã làm tơ bờ hoa lá rồi ngoan cũng thành hư hỏng á!”
Triều Cát không nghĩ tới nữ nhân xinh đẹp này lại nói ra điểm trọng tâm, đúng là nữ nhân ở bên hắn dù có ngoan đến đâu cũng trở thành hư hỏng cả, cái này cũng khó trách các nàng nha, hắn cười vui vẻ nói:
“Được rồi, ngoan hay hư anh đều dạy em tu luyện được chưa hả cục cưng 😍!”
Chu Nhược Băng cười hì hì thỏa mãn, việc xử lý số vàng dự trữ ở UBS đã xong đều nằm gọn trong kế hoạch của nàng, tiếp theo là đến chuyện hắn sắp mở công ty sản xuất đá quí, nàng dự đoán công ty hắn kinh doanh trong lĩnh vực trang sức có sức hút vô cùng lớn ở Họa Hạ và trên toàn cầu, mở ra một hướng phát triển mới về ngành công nghiệp đá quí đảm bảo công ty của hắn sẽ nằm trong top 10 doanh nghiệp lớn của thế giới với giá trị công ty có thể đạt được hàng chục tỷ USD lợi nhuận sinh lời.
Chu Nhược Băng thầm ước định tương lai công ty hắn có thể có quy mô tài chính lớn gấp 3 đến 5 lần tập đoàn Chu Thăng, Chu Nhược Băng không phải thể loại tùy tiện đầu tư bất cẩn vào một công ty mà không biết công ty này sau này sẽ như thế nào, từ lúc Triều Cát đem viên Tử Kim Thạch cho nàng xem ở khách sạn Huyền Kim thì chính lúc đó Chu Nhược Băng đã khẳng định người nam nhân này sẽ rất có tương lai rạng rỡ ở địa cầu, một người nam nhân như vậy có sắc nam hấp dẫn mỹ nữ cộng thêm yếu tố tài chính thì làm sao để Chu Nhược Băng bỏ qua cơ hội tốt được chứ.
Bây giờ là lúc nàng ra tay giúp phu quân đẹp trai của nàng tạo dựng cơ nghiệp từ những việc nhỏ nhất như tìm kiếm đối tác kinh doanh, đầu tiên là đến công ty Diệu Đằng chuyên sản xuất máy móc dây chuyền công nghiệp, Chu Nhược Băng chỉ dẫn Triều Cát chạy đến công ty này mất khoảng 40 phút chạy xe.