Thiên địa VR ( game online)
Chương 1 : Vào game
Ngày đăng: 02:22 27/06/20
năm2069 mà Thiên Địa Corp tung ra sản phẩm VR-21 định nghĩa lại về game online, nó trở thành ước mơ của nhiều người. Bởi trong thế giới VR người ta có thể làm được những điều mà ở thế giới thực không làm được hoặc không dám làm, được trải nghiệm những cảm giác, những khoảnh khắc chỉ có trong những câu truyện hay trong phim.
Thiên Địa VR là trò hút khách nhất của bộ VR-21, là một thứ không thể thiếu của những người đã và đang tham gia. Nói về Thiên Địa VR thì không không thể không nhắc tới người đã lập ra thế giới đó, Quân 21 – tác giả của Thiên Địa VR. Người ta chỉ biết được cái tên đó, còn thông tin chi tiết thì vẫn là một ẩn số. Có tin đồn rằng sau khi ra mắt Thiên Địa VR, Thiên Địa Corp đã không còn liên lạc được với tác giả, nhưng điều này không ảnh hưởng tới sự hấp dẫn như trong mơ của trò chơi này.
Quá hấp dẫn nhưng số lượng sản xuất có hạn để duy trì ổn định cho trò chơi nên dù có tiền cũng không phải dễ dàng mua được. Vì thế độ hot của VR-21 càng tăng, mà đặc biệt là thế giới Thiên Địa VR.
…
Tại một căn nhà sân vườn ở thành phố Biên Hoà năm 2069…
“Nếu mẹ không mua được cho con thì đừng nói chuyện với con nữa….”
Hoàng Minh, một thiếu niên 16 tuổi đam mê game nên được tham gia vào thế giới Thiên Địa VR là mong ước lớn nhất hiện tại của hắn bất chấp một điều là mình chưa đủ tuổi để chơi. Dù gia thế cũng thuộc hạng khá giả và có một người mẹ yêu thương nuông chiều hết mực nhưng hắn vẫn chưa có được VR-21.
“Mẹ đã đặt hàng, con cứ chờ thêm vài ngày nữa là họ giao tới mà…”Mẹ nó yêu thương an ủi.
Nhưng ở cái độ tuổi trẻ trâu coi trời không bằng đất này, Minh đổ lỗi cho mẹ nó không muốn mua VR-21 cho mình nên quyết định tìm đến chợ đen.
Thiên Địa VR ra đời kéo theo sự phát triển của bọn xã hội đen, bọn chúng đầu tư chế tạo ra được thiết bị gần giống với VR-21, gọi là gần giống vì thiết bị đó là vé 1 chiều, có nghĩa là chỉ có thế đưa người ta tới thế giới Thiên Địa VR mà không thể đưa họ quay lại thân xác ở thế giới thực. Người sử dụng thiết bị này sẽ ở lại thế giới đó mãi mãi dù cơ thể ở bên ngoài không còn liên kết với thiết bị. Bọn chúng không thu phí, đó chính là chiêu thu hút những người không có tiền để mua hàng thật từ Thiên Địa Corp. Đưa người ta vào Thiên Địa VR, cơ thể ở lại của họ sẽ trở thành một người thực vật, vẫn sống nhưng không còn kí ức, và không đời nào chúng trả lại cho người thân, vì chúng là bọn buôn nội tạng.
Người ta lo ngại bọn chúng lừa gạt nhưng điều đó được kiểm chứng bởi những người quay lại từ những chiếc VR-21 hàng thật, nhiều người xác thực rằng có gặp những người vào đó bằng đường chợ đen.
Hoàng Minh đứng trước bộ máy đồ sộ với rất nhiều linh kiện, trông như một đống rác điện tử, ở giữa là một chiếc ghế giống ‘ghế tình yêu’.
“Lên đó nằm!” Một người đàn ông ốm yếu nói với hắn, gã là người vận hành thiết bị VR của chúng.
Đắn đo, biết sẽ chết nhưng đó cũng là con đường tới ước mơ của hắn. Bất chấp tất cả, Minh bước đến chiếc ghế và nằm lên. Gã đàn ông kia gắn một loạt thiết bị lên đầu hắn rồi bật nút khởi động.
“Nhắm mắt lại!”
Minh nhắm mắt và cảm thấy đầu óc quay cuồng, hắn dần mất đi cảm giác của cơ thể, không còn cảm nhận được cái nóng của chiếc ghế, không còn nghe được tiếc cọc cạch của chiếc máy, không còn ngửi thấy mùi khét của dây điện, không còn cảm nhận được sức nặng của cơ thể. Hắn cứ nằm như thế cho tới khi nghe được tiếng gió rít gào, cơ thể như bị một thứ gì đó rung lắc cực mạnh liên hồi thì mở mắt ra. Nhưng khi vừa mở mắt ra thì không còn nghe tiếng gió, cũng không còn rung lắc, hắn nghĩ đó là một phần của quá trình. Lấy tay che mắt vì chói, trước mặt Minh là khung cảnh đổ nát của một thành phố, đặc biệt là đất đá ngay dưới chân hắn vỡ vụn như cám, bầu trời trong xanh yên bình nhưng đầy rẫy nguy hiểm rình rập.
“Mình vào được rồi!”**
Thiên Địa VR là trò hút khách nhất của bộ VR-21, là một thứ không thể thiếu của những người đã và đang tham gia. Nói về Thiên Địa VR thì không không thể không nhắc tới người đã lập ra thế giới đó, Quân 21 – tác giả của Thiên Địa VR. Người ta chỉ biết được cái tên đó, còn thông tin chi tiết thì vẫn là một ẩn số. Có tin đồn rằng sau khi ra mắt Thiên Địa VR, Thiên Địa Corp đã không còn liên lạc được với tác giả, nhưng điều này không ảnh hưởng tới sự hấp dẫn như trong mơ của trò chơi này.
Quá hấp dẫn nhưng số lượng sản xuất có hạn để duy trì ổn định cho trò chơi nên dù có tiền cũng không phải dễ dàng mua được. Vì thế độ hot của VR-21 càng tăng, mà đặc biệt là thế giới Thiên Địa VR.
…
Tại một căn nhà sân vườn ở thành phố Biên Hoà năm 2069…
“Nếu mẹ không mua được cho con thì đừng nói chuyện với con nữa….”
Hoàng Minh, một thiếu niên 16 tuổi đam mê game nên được tham gia vào thế giới Thiên Địa VR là mong ước lớn nhất hiện tại của hắn bất chấp một điều là mình chưa đủ tuổi để chơi. Dù gia thế cũng thuộc hạng khá giả và có một người mẹ yêu thương nuông chiều hết mực nhưng hắn vẫn chưa có được VR-21.
“Mẹ đã đặt hàng, con cứ chờ thêm vài ngày nữa là họ giao tới mà…”Mẹ nó yêu thương an ủi.
Nhưng ở cái độ tuổi trẻ trâu coi trời không bằng đất này, Minh đổ lỗi cho mẹ nó không muốn mua VR-21 cho mình nên quyết định tìm đến chợ đen.
Thiên Địa VR ra đời kéo theo sự phát triển của bọn xã hội đen, bọn chúng đầu tư chế tạo ra được thiết bị gần giống với VR-21, gọi là gần giống vì thiết bị đó là vé 1 chiều, có nghĩa là chỉ có thế đưa người ta tới thế giới Thiên Địa VR mà không thể đưa họ quay lại thân xác ở thế giới thực. Người sử dụng thiết bị này sẽ ở lại thế giới đó mãi mãi dù cơ thể ở bên ngoài không còn liên kết với thiết bị. Bọn chúng không thu phí, đó chính là chiêu thu hút những người không có tiền để mua hàng thật từ Thiên Địa Corp. Đưa người ta vào Thiên Địa VR, cơ thể ở lại của họ sẽ trở thành một người thực vật, vẫn sống nhưng không còn kí ức, và không đời nào chúng trả lại cho người thân, vì chúng là bọn buôn nội tạng.
Người ta lo ngại bọn chúng lừa gạt nhưng điều đó được kiểm chứng bởi những người quay lại từ những chiếc VR-21 hàng thật, nhiều người xác thực rằng có gặp những người vào đó bằng đường chợ đen.
Hoàng Minh đứng trước bộ máy đồ sộ với rất nhiều linh kiện, trông như một đống rác điện tử, ở giữa là một chiếc ghế giống ‘ghế tình yêu’.
“Lên đó nằm!” Một người đàn ông ốm yếu nói với hắn, gã là người vận hành thiết bị VR của chúng.
Đắn đo, biết sẽ chết nhưng đó cũng là con đường tới ước mơ của hắn. Bất chấp tất cả, Minh bước đến chiếc ghế và nằm lên. Gã đàn ông kia gắn một loạt thiết bị lên đầu hắn rồi bật nút khởi động.
“Nhắm mắt lại!”
Minh nhắm mắt và cảm thấy đầu óc quay cuồng, hắn dần mất đi cảm giác của cơ thể, không còn cảm nhận được cái nóng của chiếc ghế, không còn nghe được tiếc cọc cạch của chiếc máy, không còn ngửi thấy mùi khét của dây điện, không còn cảm nhận được sức nặng của cơ thể. Hắn cứ nằm như thế cho tới khi nghe được tiếng gió rít gào, cơ thể như bị một thứ gì đó rung lắc cực mạnh liên hồi thì mở mắt ra. Nhưng khi vừa mở mắt ra thì không còn nghe tiếng gió, cũng không còn rung lắc, hắn nghĩ đó là một phần của quá trình. Lấy tay che mắt vì chói, trước mặt Minh là khung cảnh đổ nát của một thành phố, đặc biệt là đất đá ngay dưới chân hắn vỡ vụn như cám, bầu trời trong xanh yên bình nhưng đầy rẫy nguy hiểm rình rập.
“Mình vào được rồi!”**