Thiên Hạ Đệ Nhất Ảnh Vệ

Chương 1 : Quyết chí trở thành thiếu niên đệ nhất ảnh vệ

Ngày đăng: 22:48 21/04/20


Mạc Tiểu Thất là một ảnh vệ.



Lúc còn bé hắn lưu lạc ở đầu đường, lên tám thì bị kẻ buôn lậu lừa gạt, kéo đến chợ nô lệ để bán, cuối cùng bị người trong Khanh Gia bảo nhìn trúng mua về.



Từ một khắc đó, Mạc Tiểu Thất đã quyết tâm trở thành một ảnh vệ. Tuy rằng thân mình hắn vừa nhỏ lại gầy nhòm, so với những đứa trẻ cùng lứa thì hắn trông có vẻ gầy yếu hơn hẳn, nhưng trong lòng một mực tin tưởng bản thân nhất định sẽ trở thành ảnh vệ đứng đầu trong thiên hạ.



Nếu không thể trở thành người có thân phận nổi bật, vậy hắn quyết định phải đi theo một người chủ có thân phận ưu tú nhất!



Khanh Gia bảo là nơi có thế lực nhất trong giang hồ võ lâm. Ảnh vệ trong Khanh Gia bảo nhiều như nước trong sông Trường Giang. Nếu muốn trở thành người đứng đầu trong nghề, nhất định phải có thứ nhất chính là nghị lực phi thường, hai là thiên phú trời cho!



Vì thế Mạc Tiểu Thất liều mạng luyện võ. Hắn chăm chỉ hơn tất thảy mọi người, nhưng mà mười năm trôi qua, hắn vẫn cứ giậm chân trong hàng ngũ dự bị, mỗi lần nhìn những bạn đồng liêu lớn tuổi hơn mình được nhóm thiếu gia Khanh Gia bảo chọn, hắn ghen tị đến đỏ mắt!



Hắn phải làm ảnh vệ lợi hại nhất cho vị thiếu gia lợi hại nhất!!



Chính là mỗi lần Mạc Tiểu Thất phát lời thề, hắn một lần lại một lần bị thất bại. Chẳng lẽ nguyên nhân là tại vì thân thể với cái mặt mũi này của mình hả?! Hắn cúi đầu nhìn ảnh ngược của mình trong giếng nước, khuôn mặt mình và người khác đều cùng một dạng, một cái mũi hai cái lỗ mũi, một cái miệng hai con mắt, chẳng khác nhau tẹo nào mà!



Vì cái gì không chọn lựa hắn làm ảnh vệ chính thức chứ?!



Chỉ là trong mắt người khác, bộ dạng này của Mạc Tiểu Thất mười tám tuổi mà tựa như thiếu niên non nớt vừa mới mười sáu, dáng người nhỏ xinh, bộ dáng yếu đuối, một cái mặt búp bê đáng yêu đôi mắt to phủ tầng hơi nước mờ mịt, mỗi khi tức giận biểu tình linh động như là đang làm nũng.



Nếu không phải có người chỉ thị, tổng quản ảnh vệ vâng theo gây khó dễ, sợ là Mạc Tiểu Thất không phải là ảnh vệ mà sớm đã thành món “điểm tâm” ngon miệng bị những vị Khanh thiếu gia như lang như hổ kia ăn gọn luôn rồi!


Phẩm hạnh cơ bản nhất của một người ảnh vệ bình thường đó là ——lòng trung thành!



Một khi có người làm phản, hắn sẽ phải chịu khổ hình đáng sợ nhất trên đời!



“Vương đại gia, ngươi không cần thừa nước đục thả câu, bắt đầu nói đến chuyện của Đại thiếu gia đi!” Phía dưới có người nhắc nhở, “Về quy tắc chung của ảnh vệ, ban ngày chúng ta đã nghe sư phụ nói đến đều thuộc lòng!”



Oanh ——————



Vương đại gia bị người chê bai là lắm miệng vận chân khí bẻ gãy cái muỗng bắn vèo ra ngoài —— nhớ năm đó, Vương đại gia cũng là ảnh vệ đứng đầu oai phong một cỏi, về sau tuổi ngày một lớn lui về tuyến hai làm đầu bếp, nghe nói hắn đã theo ba đời chủ nhân đấy nhá!!



Không thể xem thường Vương đại gia, không thể chen miệng khi Vương đại gia đang vào đề! Không thể ngay tại lúc Vương đại gia dẫn dắt đề tài câu chuyện mà chặn ngang!! Đây là cấm kỵ trong đại viện!



“Cho dù nói qua ngàn lần vạn lần đi nữa cũng không đủ, đó là pháp quy của ảnh vệ! Các ngươi chỉ là những người trẻ tuổi khó có thể tưởng tượng, đó là một đoạn tình cảm qua năm tháng cũng vẫn luôn nuôi nấu mãnh liệt cỡ nào!



Cùng chủ nhân vào sinh ra tử! Hoạn nạn giữ vững một lòng nhiệt tình! Chủ nhân cùng ảnh vệ là ràng buộc không có bất cứ gì có thể phá vỡ nổi! Là chủ tớ! Cũng chính là bằng hữu cùng chung hoạn nạn! Trung thần nghĩa sĩ của người nam nhân!! A ờ ờ a!” Vương đại gia ánh mắt lóe ra quang mang tràn trề nhiệt huyết, nhưng ngay lập tức, vẻ mặt của hắn trầm xuống dưới, “Đáng tiếc nhóm đại thiếu gia tuổi trẻ hiện nay đều là những người ích kỷ vô cùng lãnh khốc chỉ biết là bày ra cái bộ dạng thúi tha đem ảnh vệ làm công cụ muốn gọi người chết thì bảo chết, ruồng bỏ lời thề đại trung nghĩa định ra giữa bộ tộc ảnh vệ chúng ta với bộ tộc chủ nhân… … Ai… …”



A ờ ờ! Người phía dưới thảo luận sôi nổi —— người này thế nhưng dùng cái từ “bộ tộc” không thể giải thích được này! Lại nói lời thề ước đại trung nghĩa rốt cuộc là cái gì với cái gì chứ?!



Mọi người bên trong viện, chỉ có mỗi Mạc Tiểu Thất lộ ra vẻ mặt vô cùng khát khao———— đúng vậy! Nam nhân tràn đầy nhiệt huyết! Nam nhân cùng với nam nhân sống chết có nhau một lòng trung tâm! Đó mới là cảnh giới cao nhất của ảnh vệ a!! Vương đại gia! Ngươi là lão tiên tri của bộ tộc ảnh vệ!!! 【 Lại nói, cứ lại dùng đến cái từ bộ tộc này 】



Hết chương 1.