Thiên Hạ Đệ Nhất Ảnh Vệ

Chương 106 : Tình thế hỗn loạn không biết

Ngày đăng: 22:49 21/04/20


【 Khúc dạo đầu thêm mẫu phiên ngoại Triệu Đại Bảo ——về lai lịch thần bí của Triệu Đại Bảo】



Triệu Đại Bảo, năm lên bốn hắn bái vị thần y ở Thiên Sơn làm sư phụ. Triệu Đại Bảo vốn cũng không phải tên Triệu Đại Bảo, hắn có một cái tên rất kêu, là Triệu Cảnh Dận. Nhưng sau khi hắn vào sư môn, thần y Thiên Sơn —— là một vị sư phụ có mỹ mạo thoát tục lạnh lùng tựa tiên nhân, đang chơi cờ cùng một vị cao nhân. Sư phụ nhìn đứa nhỏ quỳ bên dưới bậc thang, nhân tiện nói: “Vào sư môn của chúng ta thì phải lấy một cái tên khoa học.”



Vị cao nhân đang chơi cờ với sư phụ nhìn nhìn đứa nhỏ quỳ gối phía dưới cười nói: “Ta thấy đứa nhỏ này bộ dạng nhu thuận đáng yêu, không bằng gọi là Đại Bảo tốt lắm.”



Vì thế thần y Thiên Sơn không chút suy nghĩ phán: “Tốt lắm, Thương Minh Thư Vân, theo ý ngươi, cứ gọi là Đại Bảo.”



Vì thế, Triệu Đại Bảo có cái tên này. Nhưng kể từ khi Triệu Đại Bảo bái sư, lĩnh ngộ võ học bí truyền của Thần Y Môn rất nhanh, nhưng liều chết cũng không muốn học sách thuốc độc môn của sư phụ.



Nguyên nhân có hai cái.



Thứ nhất, mỗi lần theo sư phụ vào thạch thất cất chứa sách thuốc, mắt nhìn tới đống điển tịch y học phong phú kia, từ sâu trong đáy lòng Triệu Đại Bảo cảm thấy cực kỳ sợ hãi, sợ hãi đến tột cùng. Lại nhìn sư phụ mỹ mạo như tiên tử đắc ý dào dạt mà giới thiệu tuổi thơ của mình từ lúc bốn tuổi bắt đầu đọc sách thuốc như thế nào, rồi mãi cho đến năm bốn mươi tuổi mới có thể nghiên cứu xong toàn bộ sách thuốc ở nơi này, Triệu Đại Bảo liền cảm thấy sự sợ hãi phát ra từ nội tâm.



Thứ hai, bởi vì tiếng thơm của thần y Thiên Sơn truyền xa, thế cho nên thường thường sẽ có rất nhiều người bệnh nào bị bệnh nặng nào bị trọng thương vô cùng thê thảm chạy đến Lư Thiên Sơn cầu thần y chữa trị. Lúc này sư phụ nhà hắn một thân trạng bị hệt như gã đồ tể giết heo tạp dề da dê, đeo một đôi bao tay. Mỗi khi rạch bụng người ta xong bộ dạng của hắn trông vô cùng thê thảm máu me đầy người, sát khí bốn phía bước ra khỏi y lư thì Triệu Đại Bảo liền cảm thấy một sự sợ hãi phát ra từ sâu trong nội tâm, sợ hãi đến cực độ!



Mỗi khi ấy, sư phụ xinh đẹp hệt tiên tử mặc tạp dề da dê giống hệt gã đồ tể nổi điên hướng hắn gầm rú:



“Đại Bảo, lấy cái cưa đốn cây đến đây! Ta muốn cưa đứt cái xương đùi này!”



“Đại Bảo! Lấy cây kéo đến đây, cắt phứt đoạn ruột này!”



“Đại Bảo, sang đây xem, đầu óc người một khi bị cổ trùng gặm nhấm chính là như vậy nè! Hắc hắc hắc hắc! Người này là vì tình nhịn đắng ăn khổ tự nguyện ăn vào cổ ăn não! Đệt! Một con cổ trùng thật lớn mà!”



… …



“A a a a a a a a a a!!!!!” Rốt cuộc Đại Bảo chịu không nổi —— hắn thống khổ ôm đầu, vì cái gì! Vì cái gì! Vì cái gì! Rõ ràng là sư phụ xinh đẹp như thiên tiên, tuy rằng sư phụ nhà hắn năm nay đã gần bốn mươi lại vẫn như đẹp như Ngọc tiên tử nhưng mỗi mỗi ngày đều muốn đeo cái tạp dề da dơ bẩn như vừa giết heo!! Rồi lại làm cái chuyện khủng bố như vậy!!


Chỉ một thoáng, mắt thấy phong vân lần thứ hai phát sinh biến ảo kinh người, mây đen cuồn cuộn bao phủ màn trời, rốt cục nhật nguyệt nhạt màu Không còn nhật nguyệt, sắm chớp chồng chéo đan xen, nhưng rớt xuống nhân gian không phải trận mưa tầm tã mà lại là bông tuyết bồng bềnh!



Sấm nảy, tuyết bay, dĩ nhiên là kỳ quan trước nay chưa có!



Thương Minh Thư Vân thét dài một tiếng, chân khí tăng lên, lập tức Khanh Ngũ đồng bộ, hai cổ chân khí hàn băng giao thoa hội tụ, một lần nữa tái hiện kỳ quan tru diệt ma nhân ngày ấy!



Chỉ thấy gió tuyết bốn phía xoắn ốc, hình thành lốc xoáy. Lốc tuyết không ngừng xoáy vòng, lần thứ hai ngưng kết hình rồng, trong lúc mọi người hoảng sợ vạn phần, hình rồng thế nhưng giao triền lượn vòng, hai con xoay vòng quanh tiến thẳng về màn trời!



Tuyết hóa bạch long! Rồng nước tím biếc!



Một trắng một tím song long quấn quít, ngay lập tức đáp xuống, dội thẳng tới quả tim tà thú. Nhất thời xung quanh tiếng rền vang kịch liệt, dường như hồng thủy dâng cao vạn trượng, lại khiến cho màng tai mọi người mất đi cảm giác, sấm chớp điện giật đùng đoàng dệt thành tấm võng, quang hoa kia mãnh liệt đến độ cũng khiến cho người mắt mở không ra!



Mà bàn tay Khanh Ngũ cùng Thương Minh Thư Vân thì gắt gao nắm chặt giơ lên cao, trên người cả hai tản phát hàn khí kịch liệt chấn động bốn phía ngay cả đám người kia cũng bị liên lụy, bị mức độ nội thương cũng khác nhau.



Dị tượng nảy sinh, tuyết bay sấm giật song long quấn quanh quần dị thú thành một đoàn, hàn khí sấm sét như bổ xé trời cao, uy lực còn hơn tòa núi cao gãy đoạn! Quanh mình người vật bị càn quét ngã đổ lan tràn, cũng không biết qua bao lâu, trên người Khanh Ngũ cùng Thương Minh Thư Vân mang theo nội thương khó có thể tiếp tục duy trì chỉnh thể để khống chế song long, hai tay nắm chặt dần dần buông ra, hai người đồng thời hộc máu ngã xuống!



Trong nháy mắt một giây cuối cùng trước khi ý thức tiêu tán, Thương Minh Thư Vân ôm cổ Khanh Ngũ, tự mình làm đệm thịt, cuối cùng cũng không có ngã vào trên mặt đất lạnh băng, mà nằm gọn ở trong ***g ngực của mình.



Tại lúc bàn tay hai người hút ra cũng là lúc song long yếu dần rồi từ từ tiêu tán, cuộn xoáy lốc đêm tuyết lạnh đáng sợ quanh mình cũng ngừng xoay, chỉ còn lại màn trời bị bổ xé trên mình ôm thương tích.



Chỉ thấy ngọn núi bao vây xung quanh đổ hoàn toàn, đoàn xúc tua leo lên trên vách núi đều trở nên đen kịt đông cứng, ào ạt nứt toét, y như là bị phong hóa vậy, lại gặp phải i dòng nước lạnh lấy khí thế sét đánh mãnh liệt, xung quanh ngập tràn một mùi khét lẹt. Núi đá bốn phía xung quanh cũng bị đóng băng. Lúc này mọi người mới khôi phục thị giác cùng thính giác, gắng gượng xem xét bốn phía, ồ ạt chạy tới cấp cứu cho cha con Khanh Ngũ té ngã trên mặt đất!



Mà đại chiến mạo hiểm lần này khiến trời đất chấn động, dãy núi U Ngưng bị đổ nát, rốt cục cũng chấm dứt!



Trải qua một trận càn quét, lục phái bị diệt sạch, liên minh võ lâm bị giết, kế hoạch Kỳ tộc nung nấu hơn mấy chục năm cuối cùng là một hồi công toi.



Ma nhân mối họa trăm năm cũng trở thành cố sự hòa mình theo gió còn Thương Minh đã xuất quan, nhân mạch mênh mông cuồn cuộn của thánh giáo sắp sửa hồi phục, Khanh Ngũ tiêu diệt tà thú, Kỳ tộc kinh sợ, kẻ có dã tâm xưng hùng chợt hiện. Thế cục trong võ lâm thiên hạ càng lúc càng khó nắm bắt!