Thiên Hạ Đệ Nhất Ảnh Vệ

Chương 141 : Mắt thấy mới là thực

Ngày đăng: 22:50 21/04/20


Tình hình trên thuyền trở nên hỗn loạn đến kỳ lạ.



An Lẫm đau đầu vô cùng, đầu tiên là nhìn Khanh Ngũ bị người hạ độc hôn mê bất tỉnh —— theo như vu y Kỳ tộc nói thì Khanh Ngũ cũng không có trúng độc, mà là trúng phải một loại cổ nào đó cho nên từ mạch tượng không thể nhìn ra bất cứ điềm dị thường nào khác, nhưng vẫn luôn mê man rồi dần dần suy kiệt cho đến chết.



An Lẫm biến sắc, vừa lúc định nói cái gì thì con thuyền đột nhiên kịch liệt xóc nảy, sau trận xóc nảy dữ dội thế nhưng chợt dừng lại!



“Xảy ra chuyện gì?” An Lẫm lớn tiếng hỏi.



Một tên thủ hạ hoang mang rối loạn khẩn trương hớt hải nói: “Vương! Không tốt! Ngư… Ngư thần xuất hiện!”



“Ngư thần!?” An Lẫm sửng sốt, “Sao có thể?!”



Vu y quỳ xuống đất nói: “Vương, Ngư thần chính là người hầu bên người Long thần, trăm triệu lần không thể mạo phạm! Ngư thần hiện thân, nhất định là có điều dự báo! Cầu xin vương thay lễ phục hiến tế vì tộc của ta cầu phúc, để tránh khiến Long thần nổi giận!”



Những người hầu trong Kỳ tộc khác cũng đều sợ sệt quỳ xuống, khẩn cầu: “Mong vương cầu phúc! Mong vương cầu phúc!”



An Lẫm nhíu mày: “Trước cứ đi ra ngoài xem xét tình hình đi!”



Chỉ thấy đầu thuyền đối diện có một con đá màu đỏ to như quả núi nhỏ uy vũ che ở trước đó, tuy nước sông chảy xiết nhưng nó vẫn không nhúc nhích, một thân sát khí bức người.



“Ngư thần! Ngư thần!” Hàng người trên bong thuyền đồng loạt quỳ bái Đại Ngư, khiến Đại Ngư cực kỳ đắc ý.



Sau khi An Lẫm nhìn thấy Đại Ngư khiếp sợ đến độ nửa ngày cũng không thốt nên lời—— Hắn vẫn luôn cho rằng truyền thuyết Kỳ tộc chỉ là trò xiếc dọa người, thật không ngờ tới thế nhưng thật sự có dị thú lớn như vậy tồn tại!



Nhưng Đại Ngư này vì sao ngăn trở đường đi của con thuyền? Hắn mới không tin cách nói con cá này là Ngư thần. Dù sao sông Quân Đình Giang mênh mông sâu không lường được, dưỡng được một con cá khổng lồ như vậy cũng là việc có khả năng.



Có lẽ.. có lẽ con cá này muốn đem đội thuyền này như một con “Đại Ngư” khác, hoặc là muốn kiếm ăn.



Nhưng bất kể sự tình như thế nào, tuyệt đối không thể để cho con cá ngăn trở tiến trình của chiếc thuyền lớn này. Bằng không thời gian kéo dài càng lâu, chuyện xấu càng nhiều!



An Lẫm nhíu mày thật sâu, cảm thấy nóng nảy.



Vì thế hắn quyết đoán hạ lệnh: “Thay đổi đầu thuyền, tránh làm phiền Đại Ngư!”
Vì thế đuôi cá ở dưới nước bắt đầu quẫy.



Rồng có bộ vuốt thấy thế liền vội vàng trồi lên, từ trong nước lộ ra cái vòi nước: “Gì? Nơi này không phải đầu thuyền sao?” Rồng có bộ vuốt nhỏ giọng than thở một câu.



Khi An Lẫm thấy vòi nước, cả người nhất thời sắp sửa ngất đi, nhưng vẫn cố chấp run rẩy mà nói: “Giả … Đây là cơ quan… Làm giả… rồng…”



“… …” Rồng có bộ vuốt= = nhìn An Lẫm che miệng hộc máu, đột nhiên hiểu được sự chấp nhất của Đại Ngư.



Thế nhưng dám nói ta là cơ quan… Rồng có bộ vuốt cùng Đại Ngư liếc nhau, lập tức khóe mắt song song thả ra hàn quang, đạt thành nhận thức chung —— hù chết hắn!!!



Bạn Rồng có bộ vuốt nhất thời ác liệt từ bỏ mặt mũi, quyết đoán đứng cùng một trận doanh với Đại Ngư.



Mà từ khoảnh khắc khi bạn Rồng có bộ vuốt xuất hiện, trên thuyền hoàn toàn lâm vào hỗn loạn, tất cả mọi tộc dân Kỳ tộc đều vọt tới đầu thuyền, nước mắt vui mừng hô to: “Long thần xuất hiện! Long thần xuất hiện!”



“Đây không phải là thật sự… Là âm mưu…” Thân hình An Lẫm loạng choạng, nhưng hoàn toàn không có ai nghe hắn, tất cả mọi người bởi vì sự xuất hiện của bạn Rồng có bộ vuốt mà lâm vào trong sự cuồng nhiệt của tôn giáo mê tín.



Rồng có bộ vuốt thì từ trong nước bay lên trời, dừng ở trên đỉnh chóp khoang thuyền nơi An Lẫm đứng, lập tức cúi đầu xuống, mở ra răng nanh há miệng rộng gào thét với An Lẫm:



“Rống ——————————————————————————!”



Tiếng rồng ngâm hùng hồn nhất thời khiến cho nước sông bốn phía bốc lên, màn trời cũng bắt đầu kéo mây đen dày đặc, trên đầu thuyền có thể thấy được cơn xoáy cuộn mây đồ sộ.



Mb cơ quan nhà ngươi sẽ không biết rống.



Bạn rồng có bộ vuốt ngâm xong thì dùng móng vuốt cho Đại Ngư cái thủ thế dựng thẳng ngón cái, Đại Ngư cũng múa may vây cá: làm tốt lắm!



“Bùm” Rốt cuộc thì An Lẫm mất máu ngã xuống.



“Hình như Ngũ thiếu ở trên thuyền rống thì phải?” Tiểu Thất giả làm Khanh Ngũ ở trên giường che lỗ tai, “Gì chứ? Biến thành rồng tự mình hù dọa người sao? Thật là không có phẩm vị …”



Sau khi nghe được tiếng rồng ngâm, tộc dân thế nhưng không có bị dọa ngã, ngược lại càng thêm hưng phấn cuồng nhiệt, tán tụng kêu to cơ hồ đem muốn lật cả nốc thuyền.