Thiên Hạ Đệ Nhất Ảnh Vệ

Chương 151 : Cái đuôi

Ngày đăng: 22:50 21/04/20


Vì tránh né đám người truy sát Phong Vân Liễu, Khanh Ngũ và thần y quyết định dẫn nhân thủ trong cốc rời đi cùng với nhân mã Kỳ tộc. Vì thế ngay ngày hôm nay bắt đầu sắp xếp hành lý, sau đó liên lạc với đám người Kỳ Tộc. Tuy nhiên khi đám người Kỳ tộc tới bái kiến Khanh Ngũ, không ngờ rằng trên mặt Long thần có dấu vết giống như bị người đánh vậy khiến cho bọn người Tô Á, Bích Đồ kinh hãi tột độ.



“Ngũ thiếu bị làm sao vậy?” Bích Đồ lo lắng hỏi.



“Không có việc gì, lúc luyện đi không may vấp.” Khanh Ngũ tìm cái cớ tùy tiện biện hộ. Dù gì cũng không thể nói là bị lão hổ cào.



Tô Á mở miệng: “Về sau mỗi bước đi của Ngũ thiếu đều có thủ hạ Kỳ tộc hộ tống, cũng không cần phải vất vả như thế.”



“Không có việc gì, chỉ là ta không cẩn thận, chẳng phải chuyện gì lớn.” Khanh Ngũ phất phất tay, kỳ thật dấu vết bầm tím trên người rất nhiều, lão hổ không nói không rằng tùy ý gặm cào cắn hắn, bởi vì mình dùng cái đuôi quất nó, lúc ấy nó nó liền dùng hai cái móng vuốt tàn nhẫn cào lên cái đuôi, hiện giờ cái đuôi hắn cảm thấy rất đau, cố tình thời điểm biến thành người, cái bộ vị kia vốn dĩ không tồn tại.



Vì thế sau khi an ủi khuyên nhủ nhóm người Kỳ tộc, Khanh Ngũ nói với Tiểu Thất: “Cái đuôi ta đau quá, rất có thể bị lão hổ cào rách mất, ngươi lấy dược tốt nhất thoa cho ta.”



Tiểu Thất bất đắc dĩ đáp: “Từ nay về sau Ngũ thiếu, ngài đừng trêu chọc lão hổ nữa! Rất nguy hiểm! Lại nói, cái đuôi của ngươi ở chỗ nào?”



“… Chúng ta tìm địa phương kín đáo xem thử đi.”



Vì thế Tiểu Thất cõng Khanh Ngũ tìm một khu đất trống vắng lặng trong cốc, bốn phía xung quanh đều là cây xanh bao phủ, không sợ có người tiến vào.



Khanh Ngũ cởi quần áo, biến về hình rồng, đuôi to lúc này không còn giống lúc trước đắc ý vung vẩy, mà rũ trên mặt đất. Bên trên lớp vẩy non mềm quả nhiên bị móng vuốt lão hổ dùng cào rách, lộ cả thịt non.



Tiểu Thất đau lòng nói: “Lòi cả thịt rồi! Ngũ thiếu, vết thương trên đuôi ngươi phải cẩn thận chữa trị, để ta băng bó cho.”



“Vậy làm sao ta biến thành người?” Rồng có bộ vuốt buồn rầu hỏi.



Đại Ngư công tử đã nói qua phép thuật của hắn còn chưa đủ khả năng tạo thương tích cho hổ thần, chỉ có thể đợi rồng có bộ vuốt từ từ tự mình khôi phục. Kỳ thật vết thương của bạn rồng có bộ vuốt cũng rất nhẹ, nhưng ấu long chưa từng đụng phải thương tích, la ó ầm ỉ trông chẳng khác gì bị gãy xương ấy.



Mà nói đi nói lại cũng kỳ quái, nếu hắn biến thành hình người thì tính tình kiên nhẫn vô cùng, đổi lại một khi biến thành hình rồng toàn bộ tinh thần như bị rút sạch.



Đáng tiếc thứ như cái đuôi này chỉ khi biến hình thành rồng thì mới có thể điều dưỡng, Đại Ngư công tử còn đe dọa hắn, nếu biến thành hình người thu hồi đuôi đi, khiến cho cái đuôi không được điều dưỡng, sẽ bị rụng luôn!
Nói xong Bạch Hổ nhảy đến chỗ đuôi rồng đuôi rồng, móng vuốt nhanh nhẹn tháo băng vải —— tuy đầu ngón tay lợi hại, nhưng hành động chính xác không làm thương tổn đến long thân dù chỉ một chút. Sau khi tháo băng vải, Bạch Hổ mặt biến đen—— cái gì máu thịt lẫn lộn mơ hồ nhìn thấy xương cốt, không phải chỉ rách vài miếng vảy thôi sao!



Thôi thôi, nhìn bộ dạng thằn lằn này sợ đau như thế, mà vảy trên người non mỏng, rõ ràng chỉ là con rồng mới sinh, dù sao cũng chỉ liếm vài cái thôi. Vì thế Bạch Hổ cúi xuống, nhẹ nhàng liếm vết thương trên đuôi rồng.



Bạch Long xoay người nhìn Bạch Hổ đang nghiêm túc liếm cái đuôi, thấp giọng hổ thẹn nói: “Hổ thần, kỳ thật ta cũng có chỗ sai, ta không nên trêu đùa ngươi.”



“Hừ, ta lười so đo với tên với thằn lằn nhà mi.” Hổ thần liếc hắn.



“Hổ thần… Ta xin lỗi ngươi…” Bạch Long xê dịch thân thể, dán thân mình lại gần Bạch Hổ, ngữ khí chân thành nhận lội.



Nhưng là ————————



Móng vuốt lần thứ hai ấn lên đỉnh đầu Bạch Hổ.



“Sát!”



Bạch Hổ mắt lộ ra hung quang, nhưng lần này hắn không có phát tác, mà dùng móng vuốt xoa bóp đuôi rồng, ngắm ngay giữa miệng vết thương.



Vì thế Bạch Long rốt cục cũng chịu thua, thành thật gục xuống.



“Ngu ngốc.” Bạch Hổ khinh bỉ, sau đó tiếp tục liếm miệng vết thương trên đuôi rồng.



Hai tên nọ cuối cùng cũng tạm thời sống trong hòa bình.



Hai cái tên ngu ngốc! Tiểu Thất = =



@Nghỉ lễ vui vẻ, từ hôm nay bạn nghỉ đến thứ 3 nhé. Không post được bài vì bạn phải về nhà 😀