Thiên Hạ Đệ Nhất Ảnh Vệ

Chương 165 : Ai đang tính kế

Ngày đăng: 22:50 21/04/20


Chuyện ân oán giang hồ, rồi thì chuyện tình cảm gái trai, lý tưởng hào hùng, yêu hận tình thù, âm mưu, tình thế hỗn loạn, thân tình, thù hận, đủ loại xoắn xuýt, ân ân oán oán của cha thân rồi tới những cuộc tranh đấu giữa chính những huynh đệ ruột thịt, cùng với nỗi sầu triền miên của Tiểu Thất, vào sinh ra tử, hồi chiến với ma nhân rung động tâm can, tình bạn chân thành với Đại Bảo, cùng với lời thề bình định thiên hạ… mọi thứ đều…



Mọi thứ…



Hết thảy mọi thứ… …



Mọi thứ so ra kém ra với khao khát muốn hung hăng dạy dỗ cái con cọp con chết tiệt này!!!!!!!!!!!!!!!! (-.- nhiều khi thấy mình tửng, mới bu vào mấy người này)



Rồng có bộ vuốt điên tiết.



“Để ta cưỡi!” Con hổ nào đó không biết sống chết nâng cái móng vuốt ụ thịt, đắc ý dào dạt, hồn nhiên không phát hiện việc sát khí trên mặt con rồng có bộ vuốt giờ phút này tăng vọt.



Rồng có bộ vuốt đột nhiên bay dựng lên bầu trời, cùng lúc đó, mây đen dầy đặc đột nhiên kéo tới che khuất bầu trời trong xanh, sấm sét ầm ầm.



Rồng nổi cơn thịnh nộ! Trời đất cộng hưởng! Khí tượng kỳ lạ bao phủ xung quanh phạm vi trăm dặm!



“Ngươi làm gì vậy, thằn lằn? Mau xuống dưới để ta cưỡi!” Con hổ ở trên mặt đất vẫy móng vuốt. Con rồng lộ ra nụ cười tà ác, đột nhiên thân hình như xẹt điện, nháy mắt biến mất trong cơn sấm chớp mưa bão.



Hôm nay hắn muốn chỉnh chết cái con cọp con chết dẫm này!!!



Rồng có bộ vuốt dùng tốc độ nhanh gấp bội so với ngày thường, hung hăng nhằm về phía hòn đảo tiên linh ——————



Bước đầu tiên trong việc báo thù!! Chính là cáo trạng!!



Nhưng không ngờ phụ huynh nhà hổ con —— cũng chính là kỳ lân, đang cãi cọ với người ta trong mối yêu hận tình thù. Mấy vị thần tiên bí ẩn không biết tên đang cùng kỳ lân dây dưa đã có mối yêu hận tình thù từ mấy ngàn năm trước, trải qua nhiều hồi tranh luận tình thương mến thương cùng hiểu lầm, cuối cùng đôi bên dùng nắm đấm giải quyết khiến cho sát khí bao trùm khắp bốn phía trên đỉnh núi tiên linh.



Gì mà ngươi yêu ta, ta lại không yêu ngươi, ngươi thương hắn nhưng hắn không yêu ta, ngươi coi ta là thế thân của hắn, ta muốn giết ngươi cuối cùng lại phát hiện hóa ra người ta yêu lại chính là ngươi v v …


“Ngũ Ca! Ngươi về rồi! Ngươi nguôi giận rồi sao?” Thập Tam hết nhìn đông tới nhìn tây hỏi.



Bản mặt của bạn hổ đột nhiên nóng lên, nó nhảy lên to miệng phản bác: “Thằn lằn, ngươi có bản lĩnh thì quang minh chính đại một đối một với ta, đừng có ở đó nói bậy!”



“Quang minh chính đại? Là ai không muốn mặt đối mặt mà nhiều lần tập kích ta, hủy hoại cuộc đời của ta? Cọp con chết tiệt, hôm nay ta muốn xé rách cái bụng của ngươi, để nhìn lòng của ngươi rốt cuộc có phải màu đen hay không!”



Rồng có bộ vuốt ở trong đám mây đe dọa, miệng mồm vô cùng oán độc thật là khiến cho người ta sợ hãi, “Ngươi có biết là ta đau khổ xây dựng tình huynh đệ, cũng bởi vì một vuốt đáng chết này của ngươi mà không còn sót lại chút gì ngươi! Thập Tam tự dưới đáy lòng sẽ không xem ta như người huynh trưởng tôn kính nữa mà sẽ coi thường ta khinh ta là quái vật!! Ngươi có biết cái cảm giác bị người ta xem là quái vật hay không!”



“Ngũ Ca ta không có xem ngươi là quái vật… Ngươi biến thành rồng ta cũng sẽ tôn kính ngươi! Thật sự!” Thập Tam khẳng định lòng thành nhưng đổi lại lại bị bạn rồng quát lên: “Câm mồm! Ngươi góp tay với người ngoài hãm hại ta, ngươi mà là huynh đệ cái gì! Thập Tam! Ta vĩnh viễn sẽ không tha thứ cho ngươi!”



“Ngũ Ca… Thực xin lỗi…” Thập Tam bị dọa, thế nhưng yên lặng quỳ xuống, tạ tội với Bạch Long.



“Ngươi đừng có mà giận chó đánh mèo Thập Tam, có tức giận thì cứ trả đũa lên người ta là được. Ngươi muốn trả thù, được thôi! Hôm nay ta sẽ để mặc ngươi xâm lược! Chỉ cần ngươi thu hồi lời nói vừa rồi, mọi chuyện không hề có quan hệ gì với Thập Tam, ngươi đừng có hét lên với hắn.” Bạch Hổ rất có tác phong của đại hiệp.



“Hừ hừ ha ha… Khá lắm tùy ý để ta xâm lược!” Bạch Long khặc khặc nở nụ cười quái dị, móng vuốt từ trong mây vươn ra, ấn đỉnh đầu lão hổ bắt đầu vuốt ve, “Để ta xoa đầu ngươi cho đã nghiện, ta sẽ tha thứ cho Thập Tam.”



“Ngũ Ca…” Thập Tam (⊙⊙) “Ngươi vặn vẹo quá …”



Vì thế, Bạch Long đường hoàng đem Bạch Hổ trở thành gối ôm, vuốt ve chà xát xoa ấn, Thập Tam thì không sợ chết mà đi lên, thử vuốt ve bộ lông và lớp vảy bạc xinh đẹp của Bạch Long.



Bạch Long chỉ quay đầu lại nhìn hắn, cũng không tức giận, Thập Tam lại sờ tới long sừng, Bạch Long cúi đầu nằm úp sấp trên người lão hổ, cứ vậy mà ngủ.



“Hừ, rồng con đúng là rồng con, bị kỳ lân hạ mê hương cũng không biết.” Bạch Hổ đã sớm ngửi thấy mùi thuốc mê trên người hắn.



Xem ra con rồng này đã đi tìm kỳ lân hỏi tội, kỳ lân sợ hắn với mình xảy ra chuyện cho nên trước đó đã hạ thuốc mê trên người hắn.



Có điều tên kỳ lân kia, dựa vào cái gì lại đối chiếu số lượng sữa nai đã cho hắn chứ?! Đầu lão hổ dựng đầy gân xanh.