Thiên Hạ Đệ Nhất Ảnh Vệ

Chương 186 : Lừa được sủng vật

Ngày đăng: 22:50 21/04/20


Hiện giờ hai tên kỳ lân phượng hoàng say bí tị, sau khi uống nước miếng rồng hổ vào thoạt nhìn thì như muốn tỉnh dậy, nhưng vẫn trong bộ dạng mơ hồ mở một mắt nhắm một mắt, chẳng bao lâu lại ngã đầu ngủ như heo.



Bạch Long cực kỳ phẫn nộ.



Hai tên vô dụng. Sau khi lượn quanh tiên đảo một vòng, Bạch Long cướp một đống đồ mà trong mắt hắn hẳn là có công dụng hàng yêu trảm ma như: bội kiếm của kỳ lân cùng với phượng huyết đao, hắn đã chuẩn bị tinh thần tự mình đối phó với quái vật gây hạn hán đang uy hiếp quốc gia Đại Bảo.



Trở lại Khanh gia bảo, Khanh Ngũ bắt đầu khoe khoang chiến lợi phẩm của mình. Hổ con liên tục khen Bạch Long thật bản lãnh ——Hai món binh khí kia chính là hai món thần binh của kỳ lân và phượng hoàng, bình thường ngay cả sờ cũng không cho hắn dùng móng hổ sờ.



Bội kiếm của kỳ lân bị Khanh Ngũ hào phóng đưa cho lão hổ chơi, còn thanh phượng huyết đao kia thì mang cho Tiểu Thất.



Tiểu Thất rút ra phượng huyết đao, chỉ thấy thanh đao này toàn thân đỏ thẫm, sau khi tuốt vỏ hào quang lan tỏa, bên trên còn khắc dấu ấn phượng hoàng xinh đẹp.



Tiểu Thất vừa cầm đã biết món thần binh này không phải vật thế gian, sức nặng của nó mắt thường không thể nhìn ra, đao phong vô cùng sắc bén, so với Vũ Nguyệt Nhận của hắn chỉ có hơn chứ không kém.



Lão hổ đùa nghịch thanh kiếm của kỳ lân đến vui vẻ, chơi một hồi hắn không khỏi buồn bã nói: “Kỳ lân nói đợi đến khi ta lớn sẽ cho ta một món binh khí riêng, nhưng đến giờ cũng không chịu thực hiện, món binh khí này tốt thì có tốt, chẳng qua nó chỉ nhận kỳ lân làm chủ, ai.”



“Kỳ lân muốn đưa ngươi cái gì?” Khanh Ngũ bên cửa sổ nghe lão hổ trong đình viện cảm khái, vì thế hỏi một câu.



“Thần binh làm riêng cho ta!” Lão hổ đáp, “Hình như thanh kiếm của kỳ lân làm từ xương sườn của kỳ lân, phượng huyết đao làm từ lông đuôi của phượng hoàng, đến lúc đó sợ là hắn cũng sẽ gỡ một bộ phận của thân thể ta xuống để rèn, sau đó hắn sẽ tạo ra thần binh linh giới.”



“Là cây gậy hổ à?” Khanh Ngũ ác liệt nở nụ cười.



“Ngũ thiếu ngươi thật tà ác.” Tiểu Thất = =



“Gậy à…” Hổ con sửng sờ cả nửa ngày, đột nhiên tức giận mắng to: “Cái con rồng bộ vuốt chết bằm nhà mi! Có jj ngươi mới có gậy á!!”



Khanh Ngũ không để ý tới hắn, ngược lại nói với Tiểu Thất: “Tiểu Thất, ngươi đi chuẩn bị chút hành lý, chúng ta phải đi một chuyến tới Nam triều, Đại Bảo trở về tất nhiên sẽ khiến cho hoàng thất Nam triều rung chuyển bất an, chúng ta vẫn nên tự mình đi qua cho thỏa đáng.”
“Tâm Nguyệt Hồ, con ấu long kia lần trước cũng không có làm gì ta, cho dù ngươi có xé mấy miếng long lân của hắn, hắn cũng không làm ngươi bị thương, đừng lôi thôi nữa.” Tiểu Thỏ Tinh miễn cưỡng ghé vào trong ổ, híp mắt nói.



“Im miệng! Ta chính tai nghe được hắn muốn cường bạo ngươi! Ngươi mau đứng lên! Bằng không ta liền ăn luôn ngươi!” Hồ ly đỏ mở miệng uy hiếp, nói xong không thấy thỏ ú động đậy, liền liều mạng nhe răng xách con thỏ béo kéo ra bên ngoài.



“Áo ngao ngao ngao ngao!!” Thỏ béo sợ tới mức lần thứ hai kêu to.



Thật vất vả mới lôi được con thỏ kia đến chỗ Bạch Long đang nghỉ, hồ ly bi thúc phát hiện răng nanh của mình giống như bị lung lay —— cái con thỏ mập mạp chết tiệt này!



“Ngươi đi ra ngoài làm mồi, ta muốn nhân cơ hội bắt được ác long kia, Tiểu Tuyết ngươi yên tâm, ta sẽ bảo hộ ngươi an toàn!” Hồ ly hiên ngang lẫm liệt nói.



“Ngao ngao! Ngươi là cái tên ngu ngốc!!” Thỏ Tinh (╰╯)#



Ngay tại lúc thỏ tinh cùng hồ ly tranh chấp, Bạch Long dùng đuôi kéo lùm cây trên đầu bọn nó ra, cười lạnh nói: “Quả nhiên thật thiếu kiên nhẫn,à, tiểu hồ ly, Tiểu Thất, chuẩn bị mê dược, mang hai mao hàng đi!” 【 Lại nói, cái mao hàng kia là gì? (⊙⊙)】



“Chúc mừng Ngũ thiếu chiếm được bộ da lông tốt ” Lời của Tiểu Thất nói ra khiến cho hai con không rét mà run.



“Ngươi dám đụng Tiểu Tuyết một cái thử xem!” Hồ ly bừa bãi xông lên phía trước, lại muốn cắn Bạch Long.



Bạch Long vung đuôi qua, hồ ly bị phẩy ngất đi, thỏ béo đau lòng hét lên một tiếng, cũng sợ tới mức ngất đi.



Xem ra không cần dùng thuốc mê nữa rồi.



Lại nói, thỏ tinh này tên là Tuyết Thỏ, tu luyện đã được năm trăm năm hồ ly, tên là Tâm Nguyệt, tu luyện được ba trăm năm.



Từ phương diện thời gian xem xét thì hai con hơn rồng con trên dưới hai mươi tuổi, thật đáng buồn lại rơi vào tình cảnh bị con rồng con xem như sủng vật bắt trói đi mất.