Thiên Hạ Đệ Nhất Ảnh Vệ
Chương 224 : Hậu quả của việc trêu đùa
Ngày đăng: 22:51 21/04/20
“Ngao ngao ngao ngao ngao ngao ngao ngao ” Hồ ly cuộn tròn nằm trong ổ phát ra từng tràng kêu thảm thiết.
Thỏ béo cũng nằm một bên, yên lặng rơi lệ. Mà Tiểu Thất cùng Khanh Ngũ thì cuốn tay áo, tắm rửa cho hai hàng.
“Câm miệng, ngươi là tọa kỵ của ta, bẩn như vậy mà đi ra ngoài còn mặt mũi gì nữa.” Khanh Ngũ ngồi trên băng ghế nhỏ, trong tay cầm khăn mặt chà xát cho hồ ly.
“Ngũ thiếu, ngươi nhìn hồ ly xem, một khi dính nước liền trở nên gầy như vậy nha! Ha ha chơi thật vui!” Tiểu Thất cười nói.
“Vì sao con thỏ béo kia lúc tắm không khác gì vậy? Thật béo.” Khanh Ngũ liếc bạn thỏ béo, “Mỗi ngày việc nhà đều do hồ ly làm, thỏ béo, bắt đầu từ ngày mai ngươi trực ca cho hồ ly ban, hồ ly được nghỉ!”
“Ngao ngao!” Hồ ly cao hứng.
“Không…” Thỏ béo tiếp tục rơi lệ.
Vì thế, ngay trong thời điểm hồ ly cùng Thỏ béo cuối cùng cũng thoát khỏi bồn tắm, Tiểu Thất xách theo một thùng nước đi về phía lão hổ đang gà ngủ gật trong ngủ tưới từ đầu tưới xuống. Khiến cho lão hổ phát ra tiếng kêu ngao ngao quái dị.
“Trời mưa?!” Lão hổ ngốc nghếch kinh hô.
Sau đó hắn phát hiện Khanh Ngũ dùng một cái khăn mặt buộc vào một khúc cây chà xát trên thân mình của nó. Khiến cho lão hổ cứng ngắc há to miệng.
“Hôm nay là ngày tẩy rửa ( sủng vật).” Khanh Ngũ khóe miệng vẽ ra một nụ cười mỉm âm hiểm.
Kỳ lân tiên quân không nói gì nhìn mấy tên sân trong. Khanh Ngũ quay đầu nhìn hắn.
“Quên đi, ta ở tiên đảo thường xuyên tắm rửa, các ngươi tiếp tục đi.” Kỳ lân vội vàng quay đầu vào nhà, đi xem tình huống của Thu Sắt.
Thu Sắt, về sau ngươi muốn đi theo chủ tử như vậy… Nhiều ít gì cũng có thể thay đổi sửa tính cách ẩn nhẫn lạnh lùng của ngươi đi… Kỳ lân tưởng tượng.
Đại quân tiếp tục đi về phía trước, cuối cùng cũng tiến vào phạm vi đóng quân của địch, Khanh Ngũ hạ lệnh tạm thời đóng trại ở đây, cũng án binh bất động, đồng thời phái sứ giả đi đàm phán với địch, dùng biện pháp hòa giải. Vị sứ giả kia không phải ai khác, chính là kỳ lân ăn no rửng mỡ không có việc gì làm.
Không biết kỳ lân thuyết phục chủ soái bên kia thế nào kết quả đổi lại là nửa tháng nghỉ sức. Nhưng nhìn về thái độ của Khả Hãn, trận này không thể không đánh.
“Nếu như có thể khuyên bảo Khả Hãn thay đổi chủ ý, có lẽ không cần chiến.” Kỳ lân đáp, “Nhưng tương lai nhung tộc vốn có dã tâm thâu tóm Trung Nguyên, tạm thời lơi là nhưng không thể hay đổi dã tâm đã khuếch trương.”
“Chỉ cần có mười năm hòa bình, ta cam đoan hai nước sẽ không giao chiến.” Khanh Ngũ ánh mắt lóe ra, “Thu phục thiên hạ, không nhất định phải dựa vào vũ lực, Trung Nguyên khai hóa, vượt xa nhung tộc, chỉ cần mười năm dung hợp dân tộc, tuy hai mà một, lúc đó có thể thâm nhập…”
“Ngươi thế mà đã tính tới chuyện lâu dài như vậy, vậy được rồi, ngươi phải thuyết phục Khả Hãn, hiện tại dựa vào thân phận Thống soái tam quân của ngươi tuyệt không có khả năng nhìn thấy Khả Hãn.” Kỳ lân cố ý dùng ngữ khí mưu sĩ của phàm nhân.
“Ta nghe nói, Khả Hãn vì trận chiến này, mời cả trí giả lắm mưu nhiều kế nổi tiếng ở Trung Nguyên làm quân sư. Người này vốn dĩ tiếng tăm lừng lẫy thông hiểu thiên cơ —— Mạt Trừng công tử, vốn là Mạt Trừng công tử đã tới nhưng vì trời sinh thể chất yếu ớt khiến hắn nửa đường phát bệnh, hành trình kéo dài, ta có thể chặn người này lại, sau đó thay thế.” Khanh Ngũ nói.
“Có điều ngươi cũng đừng quên, hiện giờ Hắc môn với Nhung tộc đều ước gì ngươi chết, ngươi rời khỏi đại doanh không biết sẽ gặp phải nguy hiểm gì đâu.” Kỳ lân nói tiêo1, “Nguyên soái nghĩ lại đi a, thân mình không thể chịu nổi sức ép nữa đâu.”
“Thật không?” Khanh Ngũ nháy mắt mấy cái.
“Ầy, tùy ngươi.” Kỳ lân cuối cùng cũng không thể diễn nổi nữa, “Dù sao, ta thay ngươi tọa trấn trong quân, chỉ cần lúc nhàn rỗi, ngươi phải theo ta lên thiên giới tham gia chút xã giao, chúng ta theo nhu cầu.”
“Được! Ta đáp ứng ngươi!” Khanh Ngũ nói.
“Ngươi có thể mang chúng ta rời khỏi nơi này mới thôi —— pháp lực của ta quá thấp, khôi phục mười phần cũng không thể rời khỏi nơi này. Hơn nữa pháp khí của loài rồng, ta cũng không có thể sử dụng.” Thu Sắt nói.
Long quân đành phải ngậm ngọc bội, u quang thản nhiên trên ngọc bội kia thế nhưng dần dần khuếch tán, bắt đầu đem hắn bao bọc lại.
Một lát sau, hắn phun ngọc bội ra: “Ta nghĩ chắc được rồi. Đi thôi.”
“Thật tốt quá!” Thu Sắt lòng đầy hy vọng đi theo hắn đi khỏi động quật, lại thấy long quân thế nhưng ở trước mặt mình biến hóa!! Bên trong quang hoa, một con Bạch Long gào thét xoay quanh xuất hiện ở trước mặt hắn.
“Ngươi hóa rồng làm cái gì?!!” Thu Sắt cứng lại rồi.
“Mang ngươi đi a! Bằng không làm sao bay trở về?” Bạch Long nói. Hắn cũng không biết biến hóa long thần là có nghĩa liều chết chiến đấu. Huống chi con hổ con kia chẳng biết xấu hổ, mỗi ngày đều biến thành Đại lão hổ lăn lộn lên cây, khiến hắn cảm thấy đây là chuyện đương nhiên.
“Ngồi lên đi.” Bạch Long cúi thấp xuống một chút để hắn có thể trèo lên trên người mình. Thu Sắt phát hiện một sự thật đáng sợ: “Có người cưa long sừng của ngươi sao!!!!! Làm sao ngắn như vậy nhỏ như vậy!!! Long lân như thế nào lại mềm nhuyễn như thế!!! Long tông sao non nớt như vậy!!!! —————— ngươi là con rồng mới vừa phá xác sao?!!!!!!!”
“Không hài lòng cái gì? Có thể mang ngươi bay trở về là được rồi! Đừng kén chọn nữa!” Bạch Long bất mãn vung cái đuôi.
Rồng con!!
Thu Sắt tuyệt vọng phát hiện sự thực.
“Vì cái gì… Không trở về đại doanh…” Thu Sắt ghé vào đám mây nhìn lén bố cục cung điện Khả Hãn vòng vèo hỏi.
“Ngươi quan tâm làm gì? Ta chính là muốn nhìn.” Bạch Long tùy hứng đáp.
“Trên người của ngươi còn có ma ấn chưa hoàn toàn tiêu trừ… Ngươi quá nhỏ … Không nhanh chóng tiêu trừ sẽ làm bị thương thân mình …” Thu Sắt giận dữ nói.
“Đừng chỉ nói mấy lời như phụ huynh như thế, ta nói thế nào cũng đã lớn rồi.” Bạch Long làm dáng nói.
“Ta tám trăm tuổi.” Thu Sắt = = “Xin hỏi long quân bao nhiêu tuổi rồi?”
“Không nói cho ngươi.”
“… … Từ long sừng của ngươi… Phá xác… nhiều lắm chắc chỉ hơn một năm… Trách không được đột nhiên đi theo kỳ lân tiên quân đồng thời xuất hiện…” Thu Sắt vẫn là nhịn không được nói ra, “Trên long sừng… ngay cả màng cũng… chưa bóc ra… Ta bóc giùm ngươi…”
“Đừng xé! Đó là để chống bụi …” Rồng bộ vuốt quay đầu nguýt hắn một cái.
Xé kéo ————
“Sắp rớt rồi.” Thu Sắt (⊙⊙)
“… …” Bộ vuốt.
Rồng bộ vuốt a ngươi không phải là iphone4 chạm là gạt a.
“Ta cảm thấy sừng thật lạnh…” Rồng bộ vuốt (⊙⊙)
“… …” Thu Sắt vỗ vỗ vòi rồng, “Ngoan, không có việc gì.”