Thiên Hạ Đệ Nhất Ảnh Vệ

Chương 237 : Mọi chuyện hiểu lầm

Ngày đăng: 22:51 21/04/20


Khanh Ngũ mắt mở trừng trừng nhìn Hổ con một giây trước còn khí phách mười phần đã bị một móng vuốt của Hồ vương pia (đánh/ tát) gục.



Đang lúc Hồ vương chuẩn bị nâng vuốt cào xé Hổ con, rốt cục Khanh Ngũ cũng đứng lên quát bảo ngưng: “Được rồi! Ngươi có chuyện gì cứ việc tìm ta là được!”



Cuối cùng cự hồ cũng chuyển mắt về phía Khanh Ngũ: ” Bạch Long chết tiệt, ngươi hãy đền mạng cho Lam Hồ.”



“Lam Hồ bị sao vậy?” Khanh Ngũ đẩy cánh tay Tiểu Thất ra, khập khiễng bước đến trước mặt cự hồ, không hề sợ hãi đối diện với cự hồ.



“Ngươi biết rõ còn làm bộ! Lam Hồ rõ ràng chính là bị thuần long khí hại chết! Trên đời này ngoại trừ ngươi ra, còn ai có cái loại long khí này!!” Cự hồ càng nói càng phẫn nộ, “Rốt cuộc thì hắn đắc tội ngươi chỗ nào! Thế nhưng rơi vào thảm cảnh thân thể vừa bị ngưng băng vừa bị phá rách như thế! Ngươi âm hiểm rót long khí chôn ở trong cơ thể của hắn, chỉ đợi hắn vận tác linh khí sẽ phát tác, khiến cho hắn chết thê thảm như thế!!”



“Làm sao có thể?!” Khanh Ngũ mở to hai mắt, “Ta đâu có lý do gì phải hại hắn! Ta cùng hắn căn bản là không hề có dính liếu gì!”



“Lam Hồ chết vì long khí! Chứng cứ phạm tội vô cùng xác thực! Ngươi hãy đền mạng đi!” Móng vuốt cự hồ đặt ở trên bả vai của hắn, đầu vuốt sắc bén đâm rách bờ vai của hắn, máu tươi nhất thời nhiễm đỏ áo khoác ngắn tay mỏng manh của Khanh Ngũ.



“Ngũ thiếu!!” Tiểu Thất nắm tay, muốn đi lên liều mạng với cự hồ.



“Mạc Tiểu Thất, ngươi thành thật đứng đó cho ta!” Khanh Ngũ lạnh lùng nói, “Nơi này không có chỗ cho hạng nô tài như ngươi xen mồm.”



Tiểu Thất sửng sốt, bị thái độ lạnh lùng của hắn đâm bị thương.



Mà Khanh Ngũ làm như vậy là vì không hy vọng cự hồ nhìn ra quan hệ giữa cính mình và Tiểu Thất, do đó khiến Tiểu Thất tổn thương —— Lam Hồ rõ ràng là người Hồ vương yêu sâu đậm, như vậy biện pháp ác nhất mà hắn trả thù mình, chính là đồng dạng giết chết người yêu của mình đi!



Khanh Ngũ trong lòng dĩ nhiên cực kỳ lo lắng, nhưng phải làm bộ cực kỳ trấn định.



“Long khí chôn trong cơ thể Lam Hồ quả thật không phải là do ta làm, hơn nữa, có thể khiến người nổ tan xác mà chết, nội kình phải cực kỳ bá đạo âm ngoan độc ác, ta không còn chút máu, sao có năng lực cưỡng bách long khí mạnh mẽ như vậy?” Khanh Ngũ chậm rãi phân tích, “Ngươi cũng biết long huyết mấy ngày đó ngươi dùng, rốt cuộc là bao nhiêu đi?”



Không hổ là Khanh Ngũ, chỉ một câu nói liền khiến cho Hồ vương thả lỏng chút lực đạo, Khanh Ngũ nhân cơ hội thêm vào: “Ngươi giết ta, ta cũng không đánh trả, nhưng nếu như ta chết đi, kẻ chủ mưu kia chẳng phải sẽ được lợi, thoát khỏi hành vi gây tội, từ nay về sau nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật, như vậy Lam Hồ mới là chết không nhắm mắt!”




Quan tài chậm rãi di động, bên trong lộ ra cỗ thi thể nhưng không phải của Lam Hồ, chỉ là một khuôn mặt xa lạ!



Nam tử nằm ở trong quan tài hướng về phía khách không mời mà đến âm trầm nở một nụ cười: “Ngươi quả nhiên đã tới rồi!”



Thoáng chốc ra tay như điện, đánh về kẻ thần bí kia!



Chỉ nghe ầm ầm một tiếng, quan tài bị đánh bay, thi thể kỳ lân nằm ở trong quan tài trang nhảy bổ ra, ép sát hắc y nhân đang cuống quít chạy trốn, mà lúc này chỗ cửa cũng thoáng hiện một bóng hình —— Chính là bản nhân Hồ vương!



Hắc y nhân hoảng hốt, mắt thấy trước sau đều bị phong tỏa, dưới tình thế cấp bách thế nhưng hai chân khẽ đạp, phá nóc nhà bay trên trời!



Không ngờ hắn vừa mới đột phá nóc nhà, liền bị một đạo linh võng sớm đã bố trí sẵn đánh trúng ngã xuống, nặng nề rơi ở trên mặt đất.



“Hung thủ!!” Hồ vương gầm lên giận dữ, một phát đè hắc y nhân xuống, vạch cái khăn che mặt của hắn.



“Thanh Hồ!? Sao lại là ngươi!!” Hồ vương ngây dại.



Thì ra khuôn mặt bên dưới khăn che mặt lại là em ruột của Lam Hồ—— Thanh Hồ!



“Hừ ha ha ha… Ta tự cho là mình đã làm không chút khe hở, không nghĩ có cẩn thận mấy cũng có sai sót…” Thanh hồ ánh mắt kiêu căng, “Mặc hồ, đã tới bước này, ta cũng đã đối mặt với cái chết, ngươi không cần phải hỏi thêm gì nữa!”



“Hắn ngày ấy lợi dụng Lam Hồ mang long huyết tới, tinh luyện thuần long khí sau đó lặng lẽ rót linh lực hung ác đánh vào trong cơ thể Lam Hồ, cũng chỉ có hắn mới có thể hành động mà không hề bị Lam Hồ phát hiện trúng chiêu —— như vậy Lam Hồ chết là bởi vì long khí, nhưng hắn sợ hãi thất tuần long khí dần dần sẽ biến mất sẽ bị lộ sơ hở, cho nên cố ý đến đây tiêu hủy chứng cớ.” Kỳ lân ở một bên giải thích, “Hiện giờ người tang chứng vật chứng đều đã lấy được, Hồ vương, nên thả người đi?”



“Thanh Hồ! Lam Hồ đối với ngươi tốt nhất! Ngươi vì sao phải giết hắn!!” Hồ vương đè Thanh Hồ ở trên tay, móng tay dần dần trở nên lợi hại, trạc nát làn da của Thanh Hồ, máu tươi không ngừng trào ra.



“Hắn đối đãi với ta rất tốt, nhưng là bởi vì hắn thương hại ta thôi —— từ nhỏ đến lớn, ta không có một khắc nào không hận hắn! Phàm là thứ ta muốn, cuối cùng đều sẽ bị hắn cướp đi, bao gồm cả ngươi!” Thanh Hồ sâu kín mà nhìn Hồ vương.