Thiên Hạ Đệ Nhất Ảnh Vệ

Chương 79 : Côn Dạ La phản kích

Ngày đăng: 22:49 21/04/20


Nửa đêm, nơi đắc giá cao quý nhất ở Tô Thành——bên ngoài đình Thương Vân Châu, một bóng dáng thướt tha lững thững bước muốn, đi thẳng vào hành lang gấp khúc bên trong hồ.



Người này quyến rũ mười phần, nhìn thoáng qua đủ thấy đó chính là một mỹ nữ xinh đẹp đến không thể tả xiết, búi tóc mây cao cao điểm đầy bảo thạch châu hoa đỏ tươi, lại có lông vũ tươi thắm làm nền, vật sức vòng tay rất rầy rà, những tia sáng của ngọn đèn ven hồ ánh lên chiếu sáng rạng rỡ, tuy mùa đông tiết trời lạnh lẽo nhưng “nàng” chỉ khoác một kiện áo lụa màu tím mỏng manh, để lộ bờ vai trần, dưới tầng lụa mỏng manh, mơ hồ có thể thấy được đường cong thân thể. Mà giờ phút này cả người”nàng” ăn mặc giống như y phục đi dạo chơi, tuy rằng vô cùng mị diễm, nhưng còn hiển lộ mị lực của nàng nổi bật nét lẳng lơ phong tao lúc cao trào ngày đó, khiến cho đám nam nhân nhịn không được tâm động.



“Nàng” kì thực chính là phó tọa ma giáo một thân nam nhi nằm vùng ở trong võ lâm Trung Nguyên, tú bà của Tương Dạ Các —— Côn Dạ La.



“Ta tới rồi, quan nhân.” Côn Dạ La vươn ngón tay thon mảnh ra, xốc lên màn liêm sa mờ ảo ở Vân đình —— ngón tay của hắn để móng tay thật dài, quét lớp sơn đỏ thẫm, trên móng tay còn dán rất nhiều hạt ngọc trai thật nhỏ, cái này so với nữ nhân càng thêm quyến rũ nam nhân, đối với thân thể của mình mỗi một cái chi tiết đều tinh tế đẽo gọt.



Sa liêm nhấc lên, dung mạo người đang chờ đợi trong đình hiện ra, Côn Dạ La nheo ánh mắt lại, lúc này đang nghiền ngẫm đánh giá người nam nhân hẹn gặp hắn —— một người nam nhân tao nhã cao quý xinh đẹp, toàn thân trắng thuần, lẳng lặng ngồi ngay ngắn ở trong xe lăn, một đôi con ngươi so với nước trong hồ còn thâm thúy hơn, bình tĩnh mà nhìn hắn.



“Khanh Ngũ công tử phải không?” Côn Dạ La đầu óc xoay chuyển rất nhanh, lập tức nhận ra thân phận người trước mắt.



“Côn phó tọa, mời ngồi.” Khanh Ngũ nhàn nhạt cười.



Côn Dạ La lại không ngồi xuống, trái lại dán qua đây, ai oán nói: “Công tử, ngươi làm hại ta thật thê thảm —— ngươi đốt cơ nghiệp của ta, phá hủy chuyện tốt của ta, ngươi phải bồi thường ta như thế nào?”



Khanh Ngũ cười nói: “Côn phó tọa, ma giáo các ngươi lẫn vào Trung Nguyên, âm thầm thiết kế âm mưu, tàn sát chưởng môn các phái, vậy những sổ sách này lại tính như thế nào?”



“Công tử chính ngươi hẹn ta đến, là muốn bức tội ta à?” Côn Dạ La cười nói, trong mắt lại thoáng hiện ra sát ý nồng đậm.



“Cũng không phải là bức tội, mà là khẩn cầu phó tọa hợp tác.” Khanh Ngũ rũ đôi mắt xuống.



“Hợp tác? Công tử ngươi muốn dùng thành ý ra sao để hợp tác với ta?” Côn Dạ La vươn móng tay thật dài ra, cơ hồ liền muốn gợi cằm Khanh Ngũ lên. Khanh Ngũ lại nói: “Tư Mã Thành hợp tác cùng ngươi như thế nào?”



“Hắn hứa kiếm tông sẽ đưa chìa khóa kho tàng võ cho ta, hứa sẽ đưa tin tức tình báo của các phái võ lâm trong Trung Nguyên cho ta, để ta nhìn thử xem công tử có thể cho ta chỗ tốt nhiều hơn hay không.” Côn Dạ La nói.



Khanh Ngũ đáp: “Ta có thể cho ngươi, chỉ có một bộ gông xiềng.”
“A a a a!” Côn Dạ La nổi giận điên cuồng quát lên, khoảnh khắc này cùng lúc xuất ra chiêu thức cực mạnh!



Người dùng đao che mặt mang theo lực đạo ngàn quân chợt ngừng!



Cảnh tượng tại hiện trường khiến mọi người rung động, tất cả mọi người dừng lại động tác trong tay, mở to hai mắt nhìn Côn Dạ La cùng Tiểu Thất bịt mặt.



Thanh đao của Tiểu Thất dừng cách Côn Dạ La nửa thước, mà chống lại một đao tuyệt thế kia của hắn lại là đống ám khí đầy ắp trong tay Côn Dạ La, nào lớn nào nhỏ, dài ngắn không đồng nhất đủ các loại ám khí!



Mấy trăm loại ám khí!!



Nhiều lắm!



Thật sự nhiều lắm!



Tay một người tại sao có thể cầm hết nhiều dụng cụ như vậy?!



Rõ ràng là một bàn tay cỡ lớn nhỏ bình thường mà!



Thật sự là rất quỷ dị!!



Tiểu Thất cũng mở to hai mắt, nhìn một màn không thể tin được này.



Côn Dạ La híp đôi mắt tràn ngập sát khí, khóe miệng gợi lên nụ cười mỉm khát máu.



“Chết này!!”