Thiên Hạ Đệ Nhất Ảnh Vệ

Chương 87 : Hai đời ảnh vệ

Ngày đăng: 22:49 21/04/20


【 ác ý xen vào 】



Tào sư phụ mở to mắt, môi run rẩy run rẩy, cuối cùng chầm chậm rãi mở miệng: “Lý do là… …



Đánh chết cũng không nói.”



Đám người Khanh Ngũ, Tiểu Thất, Bích Đồ = =



Khanh Ngũ hạ lệnh: “Bắt lấy, bán cho Tương Dạ Các. Đại thúc cũng rất được hoan nghênh.”



———— Bên dưới là chính văn ——————



Cánh môi Tào sư phụ run rẩy run rẩy hồi lâu, cuối cùng chầm chậm rãi mở miệng: “Lúc trước, sở dĩ ta phải hạ độc với Ngũ thiếu chính là vì để cho Ngũ thiếu có thể hoàn toàn nắm giữ môn tâm pháp bí truyền của Thương Minh thánh giáo, đột phá cảnh giới hạn chế của các đời giáo chủ trăm năm qua.



Môn tâm pháp này cho dù là Thương Minh Thư Vân tài trí hơn người thông minh tuyệt đỉnh nhưng trong hai mươi năm chỉ tới tầng thứ bảy đã là cực hạn. Buộc Ngũ thiếu nội trong thời gian ngắn ngủn mười mấy năm có thể đạt tới đỉnh điểm người xưa cũng chưa tới, nhất định phải dùng thủ đoạn đặc biệt!”



“Vì thế ngươi cứ thế mà dùng cái loại độc thiên phệ lan tâm quỷ dị này?” Giờ phút này Triệu Thanh vậy mà cũng từ ngoài cửa hiện thân, ôm cánh tay mở miệng bước vào.



“Đúng vậy, thiên phệ lan tâm, kịch độc trong kịch độc, cho dù là người bất tử cũng có thể khiến người tàn phế, nhưng mà chất độc này phối hợp với hoa Phản Sinh có thể dùng phương thức cực kỳ bá đạo để rèn luyện công thể, khiến cho công lực đột nhiên tăng mạnh, nhưng mà không thể phủ nhận đây cũng là phương pháp nguy hiểm tột cùng.” Tào sư phụ nhìn thoáng qua Khanh Ngũ hai chân.




Tiểu Thất vững vàng như ngọn núi.



Tào Cù Duy sửng sốt một chút, nhân tiện nói: “Ngũ thiếu, đây là chân tướng toàn bộ mọi chuyện—— nếu ngươi đáp ứng kế thừa tâm nguyện của phụ thân ngươi, ta đây sẽ nói cho ngươi biết chi tiết tường tận nếu ngươi lựa chọn cùng một chỗ với Tiểu Thất, uyên ương liền cành thì bây giờ tranh thủ chạy được càng xa càng tốt!



Tiểu Thất, ta dạy dỗ ngươi, chính là hy vọng ngươi trở thành cái bóng trung thành nhất của Ngũ thiếu, nhưng là ngươi hãy nhớ kỹ một cái —— ảnh vệ, vĩnh viễn chỉ có thể trung thành với mệnh lệnh của chủ nhân, mà không phải đi quá giới hạn chủ nhân!”



Tiểu Thất cười lạnh: “Sư phụ ngươi trung thành và tận tâm, hao hết tâm tư tuân thủ mệnh lệnh của chủ nhân, kết quả lại chiếm được cái gì? Chủ nhân của ngươi sớm đã bị người bắt đi, làm nô lệ của người khác, đến bây giờ sống chết cũng không rõ! Khiến chủ nhân rơi vào tình cảnh này, ngươi là ảnh vệ cái gì chứ! Ngay cả người cũng không thể bảo hộ được, ngươi có cái tư cách gì mà giáo huấn ta!!”



Tào sư phụ giận dữ nói: “Ngươi còn rất trẻ tuổi, có rất nhiều chuyện, ngươi không hiểu!”



“Ta hiểu! Ta ít nhất hiểu được, người ta yêu, người ta một lòng bảo vệ, tuyệt đối không thể đã bị thương bị người lợi dụng!” Tiểu Thất dứt khoát nói, “Ta sẽ dùng tánh mạng của ta đi bảo hộ hắn! Đây chính là đạo làm ảnh vệ của ta!”



Tào sư phụ ánh mắt thâm trầm: “Vậy vi sư cũng có thể nói cho ngươi biết, dùng dùng sinh mệnh để thực hiện ý nguyện của chủ nhân, đây là đạo làm ảnh vệ của vi sư!”



Ánh mắt hai người đúng là cương quyết một lòng, làm cho mọi người xung quanh mình không khỏi cảm khái bọn họ hai đời ảnh vệ tuyệt thế này trung thành son sắt một lòng không gì có thể đổi thay —— trong thiên hạ chỉ sợ chẳng thể tìm đâu ra được ảnh vệ xuất sắc như sư đồ hai người này!



Dùng sinh mệnh để làm thực hiện bảo vệ tâm nguyện của người, sự chấp nhất thuần túy như thế a!