Thiên Hạ Vô Địch [Luận Anh Hùng]

Chương 10 : Tráng niên nhiệt huyết khí còn mạnh

Ngày đăng: 21:24 18/04/20


Cao Tiểu Thượng lại đột nhiên hỏi Chu Nguyệt Minh: 



- Vậy Chu hình tổng muốn mời cự hiệp đến hình bộ một chuyến, đại khái cũng có ý đồ khác?



Lần này Chu Nguyệt Minh cả da và thịt đều cười, hỏi lại:



- Ngươi tên là Cao Tiểu Thượng, ta nhớ kỹ rồi.



Cao Tiểu Thượng vẫn khiêm nhường nhưng kiên trì hỏi:



- Lại không biết có thâm ý gì?



Hiển nhiên một khi hắn bắt được trọng điểm thì sẽ nắm chặt không buông.



Lôi Du Cầu sớm đã nhìn hắn với con mắt khác.



Ngay cả “Thiên Tàn Địa Khuyết, Ôn Thị Song Bình” cũng không dám coi thường người này.



Người thất vọng với hắn, đại khái chỉ có “Ngũ Hổ Đoạn Hồn Đao” Bành Tiêm và “Linh Đình Đao” Thái Tiểu Đầu.



Bọn họ cho rằng Tiểu Cao này vốn có giao tình sâu đậm với Phương tiểu hầu gia, hơn nữa cùng là đồng môn, sẽ nói tốt vài câu giúp bọn họ, để cho bọn họ có thể thuận lợi đón Phương cự hiệp đến Bất Giới trai của tiểu hầu gia. Nhờ vậy bọn họ sẽ công đức viên mãn, được ban thưởng lớn. Mà khi cha con Phương cự hiệp và tiểu hầu gia gặp nhau, có gì không thể nói rõ trước mặt? Một khi hiểu lầm tiêu tan, can qua biến mất, đối với mọi người đều là chuyện tốt.



Không ngờ, nhìn động thái của Tiểu Cao hiện giờ, chẳng những giống như không muốn cự hiệp và con nuôi gặp gỡ, mà còn có xu hướng xúi giục cự hiệp “ve rời khỏi cành”, khuyến khích đại hiệp để ý tới lời mời của những phe phái khác.



Cho nên bọn họ rất thất vọng.



Vấn đề khó giải quyết là Cao Tiểu Thượng hình như rất coi trọng Chu Nguyệt Minh, Chu hình tổng lại là nhân vật mà cho dù “Bát Đại Đao Vương” bọn họ tập hợp đầy đủ cũng không dám trêu chọc.



- Ngươi hỏi, ta sẽ nói.



Chu Nguyệt Minh lần đầu tiên thu lại nụ cười:



- Ta mời cự hiệp đến hình bộ xem tư liệu văn án một chút, xem thử tiểu hầu gia từng gây cho chúng ta bao nhiêu phiền não, gánh chịu bao nhiêu tiếng xấu.
- Ta mời cự hiệp chủ trì đại cục cho Lão Tự Hiệu, chuyện thứ nhất cũng là muốn loại bỏ Tập đoàn Hữu Kiều.



Cự hiệp vừa nghe lại cảm thấy kinh ngạc:



- Tiểu Khán lại có thù sâu hận lớn gì với Lão Tự Hiệu?



- Bởi vì hắn luôn dùng tiền mua chuộc cao thủ của Ôn gia chúng ta, cống hiến cho hắn.



Ôn Tử Bình vẫn căm phẫn bất bình:



- Cây lớn có cành khô, những năm gần đây Ôn gia cũng xuất hiện rất nhiều kẻ bại hoại chỉ biết đến tiền, nương nhờ quyền thế, không có nguyên tắc lập trường. Thế nhưng… 



- Nếu không có người quyền cao thế lớn đến dụ dỗ bọn chúng, bọn chúng cũng không đến mức vô sỉ như vậy.



Ôn Tử Bình khó nén cơn giận nói:



- Càng khó dung tha là tập đoàn Hữu Kiều lợi dụng những đệ tử chẳng ra gì này, chuyên môn đối phó những nhân sĩ chính nghĩa võ lâm đối nghịch với bọn họ. Gần đây, Tiểu Lâm phái được nhân sĩ võ lâm khen ngợi là hi vọng mới của giang hồ, đã bị nhổ tận gốc. Lão Tự Hiệu thuộc thế hệ cũ luôn chủ trì chính nghĩa trên giang hồ, trong một đêm cũng bị độc chết bốn mươi bảy người. Ngoài ra Lão Trần bang vốn định gia nhập liên minh Lão Tự Hiệu chúng ta, toàn bộ đều bị độc chết, kể cả bang chủ Trần Niệm Hoa cũng không ngoại lệ. Còn Hồng Thư phạn điếm vốn do Vương An Thạch của tiền triều và cha con họ Tô một tay sáng lập, cũng bị truy sát đến cùng. Những thủ đoạn độc ác này không cái nào không liên quan đến tập đoàn Hữu Kiều, cũng không cái nào không phải do Phương Ứng Khán sắp đặt. Ngài nói xem hắn có đáng chết không?



Đây là huyết hải thâm thù giữa môn phái võ lâm.



Là thù chung.



Phương cự hiệp còn chưa trả lời, một giọng nói khác đã đáp lại một cách sắc bén:



- Đáng chết!



Người nói chuyện là Ôn Nhâm Bình.



- Hắn còn giết người của Ôn gia chúng ta, tội đáng chết vạn lần!



Đây cũng là hận riêng.