Thiên Hạ Vô Địch [Luận Anh Hùng]

Chương 48 : Mấy con chuột rơi vào trong hũ gạo

Ngày đăng: 21:24 18/04/20


Trong mấy người này, đại khái có thể xem Tiểu Xuyên Sơn và Thắng Ngọc Cường là người không hiểu nhất.



Cho nên bọn họ cũng nhìn đến kinh tâm động phách, khâm phục kính trọng nhất.



Người càng không rõ nội tình thì càng dễ say sưa, sùng bái, xuất thần.



Trong lần phục kích ám sát cự hiệp này, cũng có thể xem Thắng Ngọc Cường và Tiểu Xuyên Sơn là người không rõ nguyên nhân nhất.



Chỉ thị mà bọn họ nhận được là “giết chết Phương cự hiệp”.



Không có lý do, chỉ có mệnh lệnh.



Mà phương thức giết chết là, chỉ cần Đường Phi Ngư vừa ra tay, bọn họ cũng phải đồng thời xuất thủ.



Bất kể Đường Phi Ngư ra tay với ai, bọn họ cũng phải xuất thủ với người đó.



Bọn họ đương nhiên cho rằng, đã muốn ám sát Phương cự hiệp, vậy Đường Phi Ngư nhất định là ra tay với cự hiệp.



Điểm này không cần nghi ngờ.



Ai dè không phải.



Đường Phi Ngư lại ra tay với Phương Ứng Khán.



Tại khoảnh khắc đó, Tiểu Xuyên Sơn lập tức ngẩn ra, còn Thắng Ngọc Cường lại không hề do dự, chân đạp “Uyên Ương Hồ Điệp bộ”, tay phải phát ra Uyên Ương Kiêm Kiêm toa, tay trái đánh ra “Lưu Tinh Hồ Điệp quyền” tấn công Phương tiểu hầu gia.



Đó là một mệnh lệnh, Thắng Ngọc Cường chỉ có phục tùng.



Tiểu Xuyên Sơn thấy Thắng Ngọc Cường xuất thủ, hắn cũng đánh phải ra tay.
- Đâu có, đâu có.



Từ việc Phương Ứng Khán vừa thu công đã lập tức dặn dò hai người Tiểu Xuyên Sơn, Thắng Ngọc Cường phải tìm thi thể cự hiệp, Cao Tiểu Thượng phát giác Thần Thương Huyết Kiếm Tiểu Hầu Gia này lúc thi triển “Sơn Tự Kinh” đại pháp cũng không tập trung tinh thần, dùng hết toàn lực. Lúc phân tâm còn có năng lực xoay chuyển càn khôn như vậy, nếu dùng toàn lực thì càng không thể tưởng tượng nổi. Hắn không kìm được cảm thấy kinh hãi:



- Tiểu hầu gia thần công cái thế, cự hiệp đã chết, quả thật thiên hạ khó có người sánh ngang.



- Hóa ra ngươi đã luyện thành Sơn Tự Kinh.



Mễ Thương Khung trong bóng đêm thần sắc mênh mang, ngay cả ngữ điệu cũng nhợt nhạt, ánh mắt cũng có vẻ già nua:



- Chúc mừng ngươi.



Đường tam thiếu gia hừ một tiếng: 



- Người mà ta bội phục là Nguyên Thập Tam Hạn, y có thể sáng tạo ra thần công này, đáng tiếc lại chết quá sớm. Tiếc là ta sinh sau đẻ muộn, không thể tìm y so tài.



- Có điều.



Cao Tiểu Thượng lại vội vàng bổ sung một chuyện:



- Kế lớn này e rằng có tiết lộ.



Phương Ứng Khán và Mễ Thương Khung coi trọng điểm này nhất, cùng có phản ứng.



- Hả?



- Lời này nghĩa là sao?