Thiên Hạ Vô Song
Chương 121 : Xua Tan Tinh Thần (1)
Ngày đăng: 18:35 20/04/20
Mạnh Hàn nói lời này ngữ khí thập phần khiêm tốn, dù sao mình là cần
người ta hỗ trợ, cũng không thể làm ra bộ dáng hung hăng càn quấy. Nhưng mà nghe nói Mạnh Hàn lại muốn dùng ma pháp khai thác đá, tuy nữ tinh
linh đối diện không rõ gương mặt, nhưng mà thật lâu không có nói là đáp
ứng hay không, thần tình hiện giờ của nàng nhất định rất đắc sắc.- Ngươi là một ma pháp sư, dùng ma pháp cao quý đi khai thác đá?Tiểu ma nữ nhẫn thời gian thật dài, cuối cùng nhất cũng không nhịn được nữa
lên tiếng hỏi. Đương nhiên thời điểm tiểu ma nữ mở miệng thì ý thức được mình phạm sai lầm, lập tức lui ra phía sau hai bước, cũng không dám nói câu nào nữa.- Ma pháp cao quý vì cái gì không thể dùng khai thác đá được chứ?Mạnh Hàn làm ra biểu lội kỳ quái, hỏi ngược lại tiểu ma nữ một câu. Nếu nàng chủ động nhảy ra thì Mạnh Hàn cũng không cho nàng sống khả giả được.
Xem như tìm chút tiền lãi nho nhỏ cho hai ngày ngồi không đi.Mạnh Hàn hỏi là tiểu ma nữ, nhìn cũng là tiểu ma nữ, những người khác thì
không tốt chen vào. Tiểu ma nữ bị ánh mắt Mạnh Hàn nhìn chằm chằm vào
không tự chủ được lại lui hai bước, nhưng lập tức ý thức được làm như
vậy quá mất mặt, vội vàng đứng vững gót chân, trong nội tâm không ngừng
nhắc nhở chính mình:- Không cần phải sợ thằng này, mà là sợ trưởng lão hội trừng phạt.Xem tất cả mọi người không có ý nói gì, tiểu ma nữ thật sự không biết nên
trả lời như thế nào. Nhưng mà giống như tất cả mọi người đang đợi nàng
trả lời, tiểu ma nữ cũng nhịn không được mà lớn tiếng quát:- Ma pháp sư cao quý thì không cần làm những công việc lấy đá của những người bình thường đê tiện!Nghe nói như thế đột nhiên Mạnh Hàn cười rộ lên. Tiểu ma nữ nghe hắn cười thì không hiểu thế nào, nhịn không được dậm chân:- Ngươi cười cái gì?- Ta suy nghĩ cho dù là những nô lê đê tiện nhất thì ngày bình thường
cũng phải ăn uống, không biết ma pháp sư cao quý có phải khinh thường
chuyện ăn uống giống như đám nô lệ đê tiện nhất hay không?Mạnh
Hàn dừng cười lại, nhưng vẫn mang theo chút ít vui vẻ, nhìn qua tiểu ma
hiện tại hắn cũng thật không dám phản kháng. Dù sao đối phương muốn đối
phó hắn thì đầu ngón tay cũng không cần động, không cần phải lén lút,
dứt khoát buông đề phòng ra ứng phó tùy ý với Pháp Thần.Một đạo
khí lạnh lẽo từ đỉnh đầu truyền ra ngoài, giống như cảm giác mát lạnh
Mạnh Hàn vừa về tới thân thể của mình vậy. Trong nội tâm của Mạnh Hàn
hiểu được đây nhất định là tinh thần lực.Cổ tinh thần lực này
chuyển động trong đầu của Mạnh Hàn một vòng, hữu ý vô ý có một đoàn tiếp xúc với trí nhớ của Mạnh Hàn với danh nghĩa giam cầm trí nhớ, trong cảm giác của Mạnh Hàn thì đoàn tinh thần lực của nàng ta đã gia tăng thêm
một chút, đoán chừng là sợ hãi chưa vững chắc.Tinh linh Pháp
Thần này đúng là người vô cùng cẩn thận, loại tình huống này nàng vẫn
còn hoài nghi Mạnh Hàn, cho nên trước tiên kiểm tra xem trí nhớ của Mạnh Hàn hoàn hỏa không tổn thương gì. Thời điểm Mạnh Hàn âm thầm nguyền rủa thời thì nghe được âm thanh của tinh linh Pháp Thần vang lên:- Cẩn thận, sẽ có chút đau.Oanh, nàng ta vừa giam cầm cái trí nhớ kia xong thì mạnh mẽ kíp nổ, trong đầu của Mạnh Hàn vang lên âm thanh nổ tung. Đau đớn kịch liệt làm cho Mạnh
Hàn phát ra tiếng kêu vô cùng thê lương thảm thiết, nhưng thân thể lại
không bị trói buộc gì cả, thân thể của hắn động đậy đưa tay lên ôm lấy
đầu giống như làm vậy sẽ có thể làm giảm đau đớn đi.