Thiên Hạ Vô Song
Chương 172 : Làm Bản Mẫu
Ngày đăng: 18:35 20/04/20
Chỉ có điều cảm giác này không giống trước kia. Bởi vì dưới mông đít bồn cầu và nấp chỉ dùng gỗ tốt nhất tỏng Tinh Linh sâm lâm làm thành, Karl
cùng Kaspar tỉ mỉ tạo hình tác phẩm nghệ thuật chỉ có quý tộc mới dùng.Thùng đá bằng đá trắng, tác phẩm nghệ thuật làm bồn cầu và nắp, chuyện này làm cấp bậc Nhà Trắng cao hơn một bậc.Đợi đến lúc Grace Elyse các nàng hiểu được thứ này dùng trong buồng vệ
sinh, nhịn không được toàn bộ đều dở khóc dở cười. Mạnh Hàn tốn hao thời gian dài như vậy, hao phí nhiều tinh lực như vậy lại vì thuận tiện cho
việc vệ sinh, quả nhiên là quý tộc, cảm thấy không bằng ....Howard đại sư cố gắng đè nén cảm giác muốn bạo phát của mình, chờ Mạnh Hàn
giải thích. Mạnh Hàn cũng không nói thêm cái gì, chỉ đem bản vẽ Nhà
Trắng đặt xuống trước mặt đại sư, sau đó hỏi hắn.- Phủ lãnh chúa xinh đẹp như vậy ngươi định đào mấy cái hố?Một câu đã làm Ải nhân đại sư á khẩu không nói được lời nào. Xác thực, phủ
lãnh chúa xa hoa như thế phối hợp với mấy cái ao phân hôi thối thật sự
là phá hủy phong cảnh. Hơn nữa Mạnh Hàn thiết kế như vậy cũng không phải chỉ có hắn có thể sử dụng, quý tộc khác cũng cần. Ai không thích một
nơi mỹ quan sạch sẽ cơ chứ?Grace cùng Elyse lập tức thích thứ
này, sạch sẽ mỹ quan thực dụng, còn giàu tính nghệ thuật, chuyện này nữ
nhân nào không thích? Đây là chế tác Mạnh Hàn dùng đá trắng dát mỏng làm gạch men kết hợp, tin tưởng đến lúc đó chỉnh thể bày ra kết nối với nhà tắm công cộng của Nhà Trắng, tuyệt đối sẽ làm chúng nữ si mê.Bề ngoài dường như mọi người tắm tập thể thì đây là cảnh rất hương diễm
nha! Mạnh Hàn vô lương suy nghĩ như vậy, lộ ra một nụ cười vô cùng vô
sỉ, lóe lên rồi biến mất.Phiến đá hơi mỏng thì dễ làm, chỉ cần
có đầy đủ nhân thủ cắt và đánh bóng mà thôi, tháp nước cao rất đơn giản, có nước là nối được vào nhà tắm công cộng. Tiếp nước thì phải phế một
phen, đương nhiên chủ yếu chính là thiêt kế vòi tắm. Nhưng mà có chất
trụ cột cơ bản của ma pháp tháp. Trong lúc nhất thời nàng phải than thở
vì chi tiêu với lãnh chúa đại nhân, kim tệ đúng là không chịu nổi rồi!- Đại nhân, có nên giảm bớt tiền công cho những công nhân kia hay không?Grace tự nhiên biết rõ Mạnh Hàn đang lo lắng cái gì, lập tức đưa ra đề nghị.- Lãnh chúa đại nhân có quyền trưng dụng thanh niên trai tráng trong lãnh địa, hàng năm tiến hành cưỡng bức lao động nhất định.- Như vậy có thể giảm bớt chi ra bao nhiêu kim tệ?Trong nội tâm của Mạnh Hàn đang suy nghĩ làm cách nào giảm bớt chi tiêu kim
tệ, chính mình vẫn đánh giá thấp chi tiêu cho việc xây dựng thành trì.
May mắn phủ lãnh chúa còn chưa khởi công, nếu không thì cũng phải hơn
vạn miếng kim tệ, quăng vào thì không đủ nhìn rồi. Nhà Trắng xa hoa như
thế không thể nào không trang trí tác phẩm nghệ thuật a? Mà tác phẩm
nghệ thuật thì chi tiêu lớn không cần phải nói rồi, không có hơn vạn
miếng kim tệ thì đừng nghĩ, cho dù là mười vạn miếng, trăm vạn miếng
cũng có thể tiêu sạch sẽ.- Không nhiều lắm, tối đa năm mươi mai kim tệ.Grace phụ trách quản lý bên trong đương nhiên biết rõ trọng yếu của chuyện
này. Trong mắt của nàng nhìn thấy tỉnh lược được năm mươi kim tệ đã là
chủ ý không tồi.- Như muối bỏ biển.Mạnh Hàn lắc đầu, nói:- Chút tiền này không đáng bao nhiêu cả, hiện tại những người này vừa đưa đến Hoàng Sa Trấn, trong nội tâm vẫn lo lắng sợ hãi bị nguyền rủa, bây
giờ bắt bọn họ lao động cưỡng bức, khẳng định sẽ không bao nhiêu người
lưu lại. Tính toán món tiền nhỏ, không đáng tính.