Thiên Hạ Vô Song
Chương 186 : Đại Sư Rời Đi
Ngày đăng: 18:35 20/04/20
Mạnh Hàn đưa mắt nhìn Francis và đội ngũ hộ vệ của hắn rời đi. Đúng là
đại quý tộc, sau lưng của người ta có gia tộc, mang theo vệ sĩ cũng
cường hãn như vậy, nhìn lại mình đúng là nghèo muốn chết.- Có tiền!Ánh mắt cực kỳ hâm mộ nhìn qua, trong đầu của Mạnh Hàn hiện ra ý niệm như
thế này, quay người nhìn qua hai tiểu quản gia bên cạnh của mình, bỗng
nhiên cười rộ lên:- Chúng ta không phải lại có tiền rồi sao?- Vâng. Đại nhân.Cho dù là thế nào thì trong tay cũng có một ngàn kim tệ rồi. Đều có một loại cảm giác nhẹ nhõm yên tâm.- Elyse. An bài người đến Ma Pháp Công Hội gần đây, hỏi một chút ma pháp trận phòng hộ một tòa thành cần bao nhiêu kim tệ?Có tiền tự nhiên phải xử lý theo chuyện có tiền, Mạnh Hàn tuyệt đối không
keo kiệt. Cho dù bây giờ sắp có được tòa thành vô cùng chắc chắn, nhưng
mà phòng ngự so với những tòa thành có ma pháp trận phòng hộ trong trí
nhớ của Antonio không cách nào so sánh được.Nghĩ lại bản thân
mình không thể tưởng tượng nổi, bắt đầu chỉ có một trăm kim tệ đã tu
kiến một tòa thành quy mô thế này. Nêu đặt ở kiếp trước là một chuyện
không có khả năng. Chỉ công nghệ đánh bóng đá không có một trăm triệu là không thể làm được. Thế nhưng mà hiện tại tòa thành chân thật sắp hoàn
thành rồi, thật sự là có cảm giác thành tựu.Francis cũng không
có nhìn thấy tòa thành của Mạnh Hàn, tuy đây là trách nhiệm của tuần
kiểm, cần phải đi một vòng quanh lãnh địa của Mạnh Hàn một vòng, nhưng
ngươi dùng hữu ích, nó chính là tiền vốn phát triển của ngươi sau này.Bản thân đối với cò kè mặc cả này hắn vô cùng quen thuộc, Ải nhân đại sư
biết rõ Mạnh Hàn là dạng người gì, cho nên không tiết lời khen ngợi hắn.- Nếu như ngài lưu lại, có lẽ sẽ nhìn thấy thứ còn tốt hơn nữa.Mạnh Hàn lần này là hấp dẫn trần trụi. Đại sư tại xác thực rất hữu dụng,
Mạnh Hàn rất cần. Nhưng mà muôn giữ lại Mạnh Hàn cũng có chút bận tâm,
các huynh đệ song bào thai Mạnh Hàn vô cùng tín nhiệm, nhưng mà đại sư
bên này lại không phải người hắn tín nhiệm, có chút cơ mật làm sao nói
cho hắn biết được? Loại tâm tình này cực kỳ mâu thuẫn. Mạnh Hàn cũng
không biết nên nói thế nào.- Không cần, người không thể quá tham!Ải nhân đại sư lắc đầu, cự tuyệt hấp dẫn của Mạnh Hàn:- Nếu như ngươi có hứng thú thì có thể vào sâu trong Ải nhân sơn mạch, chúng ta có thể tâm sự nhiều, nhưng bây giờ không được.Lời nói đã nói đến đây. Mạnh Hàn cũng không phải là loại người dài dòng, không nói thêm cái gì, chỉ cười cười nói:- Vậy hôm nay thỉnh ngươi uống rượu với ta, không ngại chứ?- Đương nhiên không ngại.Đại sư cười ha ha:- Ngươi cứ phóng ngựa tới đây!Thông qua uống rượu Mạnh Hàn đã có chút mơ hồ, nhưng Ải nhân đại sư vẫn thần
thanh khí sảng. Mạnh Hàn thật sự chống đỡ không được nên cho huynh đệ
Edward cùng Edwin cùng tới, bản thân mình lúc này mới nhẹ nhõm một chút.Trước khi đi người đưa tiễn chỉ có Mạnh Hàn và hai nữ quản giả bên người, còn có huynh đệ Ải nhân huynh đệ luôn hầu hạ bên cạnh Ải nhân đại sư, đi
theo hắn làm chân chạy kiến thiết tòa thành.- Tốt, không cần tiễn nữa, ta đi!Ải nhân đại sư đi tới bên cạnh Ải nhân sơn mạch thì phất phất tay, trực tiếp ném hai cái bao lại.- Đây là?Mạnh Hàn có chút khó hiểu, nghi hoặc nhìn qua đại sư.- Đây là ta tiết kiệm một chút tài liệu của Tinh linh tộc lưu lại, bỏ vào một ít thiết tinh chế tạo hai thanh kiếm.Ải nhân đại sư dường như rất cởi mở, giống như ném lại không phải là thứ quý giá gì đó:- Vốn là cho hai người bọn họ làm mẫu, nhìn hai hộ vệ của ngươi kiếm còn
không ra gì, dựa theo đặc điểm của bọn họ mà tạo ra. Ta thấy cho bọn họ
sử dụng chắc có chút tác dụng đấy.