Thiên Hạ Vô Song
Chương 190 : Đốn Ngộ Kiếm Pháp (2)
Ngày đăng: 18:35 20/04/20
Nhưng mà cũng không phải là đâm đơn giản, động tác đâm vốn chỉ đâm
về phía trước, nhưng mà bất kể là A Phi hay là Kinh Vô Mệnh, cho dù là
hướng nào bọn họ cũng có thể đâm được, cho dù là bộ vị nào cũng đâm
trúngCó thể đâm xương sườn dưới, đâm háng dưới, đâm vào tai, đâm cổ họng,
đâm vào bụng dưới. Cho dù là bộ vị nào trên cơ thể của địch nhân cũng có thể đâm. Có thể đâm về phía trước, có thể đâm về phía sau, đâm bên trái hoặc đâm bên phỉ, đâm lên trên hay đâm xuống dưới, cho dù là phương
hướng nào, có thể nhìn thấy hay không nhìn thấy đều đâm được.Bất kể là A Phi hay Kinh Vô Mệnh, kiếm pháp của bọn họ chỉ tổng kết trong
một chữ, nhanh. Nhanh đến mức người ta không cách nào tưởng tượng được,
nhanh đến nổi không ai tin tưởng được. Thậm chí nhanh đến mức vô tung vô ảnh. Thực tế làm cho Kiều cảm thấy kinh hãi chính là Kinh Vô Mệnh.
Người này cũng thuận tay trái như hắn. Kiếm tay trái của hắn nhanh hơn
tay phải, mà bản thân Kiều cũng là người thuận tay trái.Chu đắm
chìm trong thế giới của Dương Quá, đắm chìm vào trong cổ khí thế hùng
hồn cự phách, cổ khí thế này Chu nghe được câu chuyện của lãnh chúa đại
nhân càng ngày càng cảm thấy hùng hồn, trong lồng ngực giống như có một
cổ lực lượng nào đó bị nghẹn không cách nào phát tiết ra được, hắn quá
khó chịu muốn hét thành tiếng. Nhưng chung quanh dường như có một loại
khí thế làm cho người ta sởn hết gai ốc, cổ áp lực này áp chế tiếng hét
của Chu trong cổ họng không phóng thích ra được.Kiều cũng có
loại cảm thụ này. Trước mắt giống như không có thứ gì hắn không thể đâm
trúng, chỉ cần hắn nghĩ tới là có thể đâm được. Nhưng mà trong cổ của
phòng sụp đổ và bụi mù bay tứ tung.- Đại nhân!Âm thanh
hoảng loạn từ trong miệng của Kiều cùng Chu đồng thời phát ra. Dường như bọn họ cũng ý thức được chuyện gì đang xảy ra. Cầm kiếm công kích lãnh
chúa đại nhân, đặt ở bất cứ nơi nào đều là tội ác tày trời. Nhất là với
tư cách kỵ sĩ, công kích lãnh chúa của mình quả thực tội không thể xá.Thời điểm chờ đợi Mạnh Hàn xử lý thì Kiều vẫn còn kinh ngạc. Âm thanh phá hư phía sau hắn cũng nghe được vô cùng rõ ràng, nhưng mà hắn cảm nhận rõ
ràng ma pháp thuẫn của lãnh chúa đại nhân liên tục đâm không sai biệt
lắm năm sáu kiếm, nhưng mà không cách nào đâm thủng được. Ma pháp của
lãnh chúa đại nhân dường như đã đạt tới mức độ khiến người ta kinh ngạc
không thôi.Nhưng mà những chuyện này Kiều cũng không dám nói.
Một kích của hắn và Chu nghiêm khắc mà nói chính là công kích lãnh chúa
đại nhân. Hiện tại phải xem lãnh chúa đại nhân xử lý chuyện này như thế
nào.- Tại sao không nói chuyện?Mạnh Hàn đặt câu hỏi truyền tới, dường như cơn giận còn chưa tiêu.- Đại nhân, chúng ta thất thủ, cam nguyện bị phạt.Kiều rất thông minh không có chống chế mà trực tiếp lĩnh phạt. Chu lúc nào
cũng như thiên lôi nghe Kiều sai đâu là đánh đó, một câu cũng không nói, lặng lẽ chờ Mạnh Hàn xử lý.- Thất thủ?Mạnh Hàn nhìn qua hai người, hơn nửa ngày mới nói ra xử phạt của chính mình:- Chẳng lẽ là khống chế không được? Về sau mỗi ngày bình thường huấn
luyện xong thì bổ kiếm cũng tốt. Đâm kiếm cũng tốt, tất cả đều gia tăng
thêm một ngàn lần cho ta.Francis Tử tước các hạ thỏa mãn mang
theo nhiều hộ vệ quay về. Thuận đường quay về thủ đô công quôc. Ven
đường một đường đi qua lãnh địa của quý tộc lớn nhỏ, nhận được tin tức
muốn nịnh nọt hối bồi đều không có cơ hội.