Thiên Hạ Vô Song

Chương 234 : Tơ Lụa Nóng Nảy

Ngày đăng: 18:36 20/04/20


Chớ đi, chớ đi, chúng ta chỉ muốn mua tơ lụa!Người mua đuổi theo ở phía sau làm sao có thể không rõ những gia hỏa này vì sao làm như

vậy, vội vàng hô lớn lên. Tiếng la của bọn họ cũng làm cho đám dong binh này chậm rãi yên lòng lại, không hề chạy trốn.Lần này mua hàng

xuyên qua sa mạc nhiều, lão Tom cũng nổi lên tác dụng trọng yếu. Hắn

liên hợp một đống dong binh tạo thành một tổ chức cường đại không sợ sa

đạo, sau đó mọi người kiêm tiền mua lại tơ lụa trong tay Mạnh Hàn vừa

sản xuất không lâu, cao hứng bừng bừng giết đến Mộ Quang Thành, nhưng mà khi tới nơi có chuyện ngạc, không ngờ mới vừa đến đã được Mộ Quang

Thành "Hoan nghênh" long trọng như vậy, tự nhiên làm cho mọi người bị

chấn kinh.Sau khi hiểu chân tướng của chuyện này thì đám người

mua hào phóng tăng thêm 5% cho giá tiền mua, với tư cách là phí an ủi

cho mọi người. Sau đó lại dùng mấy trăm kim tệ mua sắm tơ lụa của Hoàng

Sa Trấn, một đám người mua hiện giờ đã độc chiếm được nguồn hàng. Về

phần phân phối thế nào là chuyện của bọn họ, các dong binh Hoàng Sa Trấn cầm được kim tệ nặng chịt cũng không còn nghi ngờ lời của lão Tom nữa,

sau khi bổ sung xong cấp dưỡng đã nhanh chóng quay về mua hàng tiếp.Đi một chuyến như thế có thể kiếm nhiều kim tệ như vậy, hơn nữa bọn họ

cũng từ thái độ của người mua biết được tơ lụa hiện tại quả thực chính

là thứ tốt có tiền mua không được, đồ tốt như thế mà chậm một chút có

thể bị người khác đoạt mua trước, ai cũng không dám khẳng định chuyện

này, trong đầu của mọi người nắm chắc thời gian kiếm tiền.Các

dong binh lúc này còn không biết tơ lụa đã làm cho công quốc điên cuồng

lên, cũng không biết thanh danh của tơ lụa, mà tơ lụa trong tay các quý
tượng cung không đủ cầu, mặc dù là ở Hoàng Sa Trấn thì những dong binh

mua tơ lụa và thương nhân thậm chí chủ động đưa ra phương thức tăng giá

và cạnh tranh để mua được quyền hạn mua sắm tơ lụa trên tay Mạnh Hàn.Elyse rất mẫn cảm phát hiện điểm này, lập tức tới tìm Mạnh Hàn thương lượng.

Loại quyền ưu tiên mua sắm này nên nắm trong tay của mình thì phù hợp

hơn.- Không! Không! Không!Mạnh Hàn lắc đầu, liên tục nói ba chữ không:- Chúng ta không bán quyền ưu tiên mua sắm, chúng ta chỉ bán tơ lụa.- Vì cái gì? Đại nhân!Elyse rất không hiểu Mạnh Hàn tại sao bỏ qua cách kiếm tiền nhiều như thế nào trong tay của người khác, nếu như nắm số tiền này trong tay thì lợi

nhuận tơ lụa cũng không chỉ có như vậy.- Bởi vì chúng ta cần những người này giảm bớt áp lực bên ngoài cho chúng ta.Mạnh Hàn cười cười, lôi kéo Elyse ngồi vào chân của mình, đem nàng ôm vào

trong ngực, nhẹ nhàng ngửi ngửi mùi hương tóc của Elyse:- Nếu

như chúng ta nắm toàn bộ lợi ích thì chúng ta sẽ biến thành bia cho

người ta nhắm, tất cả công kích sẽ nhắm vào chúng ta. Nhưng nếu như

chúng ta nhượng phần lợi ích này ra thì những người kia sẽ vì tranh đoạt quyền mua sắm này ai cũng không đụng được tới cơ nghiệp của chúng ta.- Thế nhưng mà nếu có một ít thương đoàn của đại quý tộc vừa ý tơ lụa thì làm sao bây giờ?Elyse vẫn còn có chút lo lắng. Không thừa dịp này kiếm đủ lợi nhuận thì dường như nội tâm cảm thấy không nơ.- Tơ của Tùng Lâm Tri Chu trong tay của ta, ai cũng đoạt không được.Mạnh Hàn cười cười:- Giá cả của ta không thay đổi, ai mua đều có giá này, đến lúc đó những

người này tranh chấp thì chỉ là quyền ưu tiên được mua hàng mà thôi.

Những chuyện này không ở trong tay của ta, ai thích tranh thì tranh đi,

chúng ta chỉ cần im lặng phát tài là được. Mặc kệ ai tranh giành thì

cũng không có khả năng thiếu tiền của chúng ta đâu. Huống hồ thật sự có

người muốn tranh giành với ta, ta không bán hàng cho hắn thì hắn phải

làm thế nào đây? Ta chưa từng thừa nhận qua cái gọi là quyền ưu tiên

được mua hàng này.