Thiên Hạ Vô Song
Chương 263 : Thêm Vào Ban Thưởng
Ngày đăng: 18:36 20/04/20
- Nếu như ngươi đem đám súc vật không có cả ma hạch kia trở thành ma thú thì như vậy ta thừa nhận, có!Benson đối với biểu hiện không thể giải thích của Mạnh nhưng lại không
dám đưa ra nghi vấn thì hắn vô cùng hài lòng, lập tức bổ sung một câu.Thời điểm này Mạnh Hàn mới chú ý tới, Benson nói là ma thú chân chính
trên ý nghĩa, mà cũng không phải nói bản thân của ma thú. Cẩn thận suy
nghĩ tới tình hình của Hoàng Sa Trấn đến nay, không thể không thừa nhận
cho dù hắn ở biên giới sa mạc thật lâu cũng nghe được không ít dong binh khoác lác nói là mình giết được bao nhiêu ma thú, nhưng mà chưa nghe
người nào nói rằng mình cầm được ma hạch.- Đây là vì cái gì?Đối với cái này biểu hiện của Mạnh Hàn biến thành hứng thú bừng bừng,
hào hứng bừng bừng bắt đầu hỏi tới. Hay nói giỡn, đây là tin tức mình
dùng một vạn kim tệ để mua đấy, đương nhiên phải hỏi cho kỹ càng, nếu
không chính mình chẳng phải chịu thiệt sao.- Bởi vì phiến sa mạc này hình thành, là vì hơn một nghìn năm trước kia có mấy cái cấm chú đánh xuống, chắc hẳn ngươi cũng biết.Nhìn thấy Mạnh Hàn gật đầu Benson tiếp tục mở miệng nói: - Trên thực tế bởi vì cấm chú cho nên sinh vật của phiến khu vực này cơ
hồ toàn bộ cũng bị tiêu diệt, tât cả ma thú ngươi nhìn thấy toàn bộ đều
là từ nơi khác tới sau đó.- Cấm chú tạo thành một vùng đất ma pháp nguyên tố vô cùng hỗn loạn,
trải qua thời gian một ngàn năm thẳng đến gần đây mới chậm rãi khôi phục bình thường. Ma thú cường đại sẽ không sinh hoạt trong hoàn cảnh ma
pháp nguyên tố hỗn loạn, bởi vì khu vực này làm cho chúng từ từ suy yếu. Cho dù là những ma thú có ma hạch di chuyển tới đây sau đó, nhưng mà
trải qua ma pháp nguyên tố hỗn loạn trong nhiều năm, hậu đại của chúng
nhưng mà ở trước mặt của cường giả tuyệt thế lại dùng nhỏ yếu để hình
dung. Không biết ma pháp sư khác nghe nói như thế sẽ nghĩ như thế nào.- Ngươi không cần cảm thấy ủy khuất, tuy chính ngươi cảm thấy hài lòng
với tinh thần lục của mình, nhưng mà đó không phải là của chính ngươi.Benson nói lời này làm cho Mạnh Hàn càng thêm kinh hãi. Bí mật tinh thần lực của mình chưa từng có người xem thấu qua, lại bị Benson nhìn thấu
bản chất. Chỉ không biết hắn có phải nhìn thấu ma pháp sủng vật của mình hay không, đây là đại sự quan hệ tới tính mạng của mình đấy. Nghe giọng điệu của Benson thì dường như hắn quen Pháp Thần các hạ của Tinh linh
tộc, nếu như hắn nói cho tinh linh Pháp Thần nghe thì tất cả cố gắng của mình sẽ biến mất.- Có rảnh thì nên đi dạo trong sa mạc đi.Benson dường như thuận miệng nói ra: - Không cần ma pháp phụ trợ, không cần người khác phục thị, cũng không
sử dụng bất cứ còng thú nào cả, dựa vào lực lượng của chính ngươi đi qua sa mạc, sau đó lại đi về đây, ngươi sẽ có kinh hỉ. Nhưng mà phương pháp này chỉ có thể sử dụng một lần.Nói xong những lời này không đợi Mạnh Hàn nói cái gì nữa, Benson đã đứng dậy: - Mười ngày sau ta tới lấy tơ lụa của ta.Vứt bỏ những lời này xoay người rời đi, đợi đến lúc Mạnh Hàn đứng lên thì Benson đã đứng trong sân phủ lãnh chúa.- Tòa thành của ngươi nhìn từ trên không rất không tệ!Lưu lại câu nói như tán thưởng này, Benson cả người biến mất không còn
bóng dáng. Mạnh Hàn tìm kiếm bốn phía vài lần, cũng không có nhìn thấy
gì. Vụng trộm để sủng vật Vân Đóa đã bị trọng thương phát tán ra, bao
phủ toàn bộ tòa thành cũng không có phát hiện tung tích của Benson, xem
ra Benson đã rời đi thật rồi.Một người không thể hiểu nổi, một cao thủ không dùng từ ngữ hình dung
nổi. Đến kỳ quặc đi càng làm cho người ta không sờ được ý nghĩ. Chỉ đành phải xem tơ lụa mà thôi, sau đó nói cho Mạnh Hàn mấy câu cùng một
phương pháp đã đổi của Mạnh Hàn một ngàn cân tơ lụa. Nhưng mà nghe được
phương pháp của Benson thì Mạnh Hàn không cảm thấy không đáng gì cả.