Thiên Hạ Vô Song

Chương 293 : Cùng Chung Tầm Nhìn(2)

Ngày đăng: 18:36 20/04/20


Tuy rằng không biết Benson nói niềm vui bất ngờ là gì, nhưng trước mắt Mạnh Hàn cũng đã bắt đầu cảm thấy vui mừng. Sau khi hấp thu tất cả tinh thần lực do sủng vật đưa tới chăm sóc, trong đầu Mạnh Hàn hình như vừa có một công tắc điện nào đó được bật lên.

Trong đầu nhất thời cảm thấy sáng lên.Có lẽ không thể nói là sáng lên, mà tầm nhìn chợt trở nên trống trải.

Mặc dù Mạnh Hàn nhắm mắt lại, cũng có thể “Xem” được rất nhiều thứ. Chỉ

có điều, những thứ kia xem ra rất xa rất mơ hồ. Nhưng chúng đang từ từ

trở nên rõ ràng.Mạnh Hàn không biết thứ mình nhìn thấy cái gì. Nó hoàn toàn đen thui,

ngoại trừ biết động đậy ra, cái gì cũng đều không nhìn thấy rõ lắm. Tuy

nhiên, cảnh vật đang trở nên rõ ràng. Tuy rằng vẫn nhìn không rõ lắm,

nhưng đang tiếp tục biến hóa.Trong thời gian chưa tới mười phút, Mạnh Hàn liền thấy được một hình ảnh rõ ràng. Rất kỳ quái, thật giống như xem hình ảnh vệ tinh trong kiếp

trước vậy. Thứ hắn nhìn thấy chính là một hình ảnh núi non sông suối hợp thành.Trong đầu vừa muốn thấy rõ một điểm, Mạnh Hàn liền phát hiện hình ảnh

kia lập tức bắt đầu đẩy mạnh về điểm đó sau đó được phóng to. Và trước

đây dùng googleearth thật không hề khác gì nhau. Chỉ có điều cái này

càng thêm thuận tiện hơn mà thôi. Chỉ cần mình muốn là có thể biến hóa.Tiếp tục phóng to, Mạnh Hàn thậm chí có thể nhìn thấy đỉnh, sân và cảnh

tượng rõ ràng. Thậm chí khi hình ảnh trong đầu càng thêm rõ ràng, hắn

khi thấy một người đội trưởng nào đó đang bước đi trong đội ngũ, tâm

Mạnh Hàn đột nhiên thoáng động.Bởi vì sợ sệt trời mưa, trên đường đi dường như chỉ có nhóm người Mạnh
tấc không rời. Bởi vì Khải Văn tiên sinh không có lực chiến đấu, cho nên hắn bị cưỡng

ép ở lại trên xe ngựa. Hắn rất hiếu kỳ, không biết đám người Mạnh Hàn

muốn làm gì. Hắn cũng không biết vì sao Mạnh Hàn lại nói có khách tới.

Nhưng hiện tại rõ ràng không phải là thời điểm để nói về những điều này. Khải Văn tiên sinh ngồi đàng hoàng ở trên xe, không nói một lời, lẳng

lặng đợi đợi kết quả.- Canh giữ xung quanh xe ngựa!Mạnh Hàn không thể không phân phó đội hộ vệ của mình. Nhóm người kia

biết rõ hắn giết chết Đại Kiếm Sư đỉnh phong, nhưng vẫn đến ám sát. Nói

vậy thực lực mỗi người bọn họ chắc chắn đều không tầm thường.- Đưa nỏ cho ta.Hiện tại không phải là thời điểm nói những lời vô nghĩa. Joey ở sát bên

cạnh Mạnh Hàn đưa cho hắn cường nỏ với dây cung tốt nhất. Trong sương mù hắn nhắm ngay một gia hỏa leo cao nhất, khởi động nỏ.Nhóm người mai phục kia sát khí quá thịnh. Sát thủ kia lại không phát

hiện ra sát khí đột nhiên xuất hiện nhằm vào hắn. Đợi tới khi hắn phát

hiện ra mũi tên bay tới, hắn đã không kịp phản ứng nữa. Phụt.Một tiếng động phát ra. Mũi tên đã xuyên qua cơ thể của hắn. Sát thủ kia thậm chí còn không kịp kêu lên một tiếng, hồn đã quay về địa phủ.Sương mù dày đặc quỷ dị khiến tất cả sát thủ không nhịn được thầm mắng

thời tiết quỷ quái một tiếng. Mới vừa nghe thấy có chút động tĩnh, trên

bầu trời lại ào ào ào đổ mưa xuống. Tất cả âm thanh khác đều bị che lấp. Ngay cả tiếng kéo dây cung của Mạnh Hàn, tiếng mũi tên tinh thần phá

không gian cũng bị che lấp một cách hoàn mỹ.