Thiên Hạ Vô Song

Chương 317 : Phiền Muộn Tiêu Tiền

Ngày đăng: 18:36 20/04/20


Mạnh Hàn nói một câu lại

không hề nhắc tới chuyện làm ăn mới, chỉ hỏi ngược lại một câu. Chỉ câu

này đã khiến tộc trưởng Evan cứng người tại chỗ, không biết nên trả lời

như thế nào.Kiếm đủ? Ai sẽ chê tiền nhiều? Sao có thể nói là kiếm đủ được? Nếu không phải Mạnh Hàn nói có chuyện làm ăn mới, tộc trưởng Evan thậm chí còn

muốn phát triển chuyện kinh doanh xe tới trên một trăm năm. Mạnh Hàn hỏi câu này, thuần túy là khiến người ta nén giận cộng thêm cảm giác không

dễ chịu.- Nếu như tạm thời không có uy hiếp quan trọng nào đến chuyện buôn bán

xe, ý của ta là, trước tiên chờ khi việc buôn bán xe ngựa bốn bánh kiếm

đủ hãy nói tiếp.Mạnh Hàn chậm rãi nói, hoàn toàn không để ý tới khuôn mặt khẩn trương của tộc trưởng Evan: - Thật sự muốn hợp tác chuyện làm ăn mới, chờ xe ngựa bốn bánh hiện tại kiếm gần hết tiền mới lại nói những chuyện khác.Francis nghe thấy Mạnh Hàn nói như vậy, trong lòng đã khâm phục đến sát

đất. Hắn dùng lý do đường hoàng như thế để cự tuyệt, bất kể nói thế nào

cũng nói rất hay. Chỉ có điều, tộc trưởng Evan đã không công móc ra năm

mươi ngàn kim tệ, hơn nữa còn khiến con của mình mất mặt xấu hổ. Gia hoả này, quả nhiên bây giờ đã đủ lợi hại. Chỉ một câu nói đã ép người ta

thành như vậy.Đương nhiên tộc trưởng Evan ước gì có thể kiếm tiền từ xe ngựa thêm

nhiều năm nữa. Mạnh Hàn nói như vậy, hơn nữa còn có Francis đang ở sát bên cạnh, hắn cũng không dám hỏi gì, chỉ có thể hy vọng Mạnh Hàn nói

lời giữ lời. Nếu không, sản nghiệp của hắn thật sự sẽ bị chủ ý mới của

Mạnh Hàn lật đổ, chắc chắn sẽ tổn thất nặng nề. Người khác hắn có thể

không tin, nhưng Mạnh Hàn đã nói rằng có chuyện làm ăn mới, vậy nhất
ra, nơi này cũng không có quá nhiều người bán đấu giá. Chí ít trong

những đợt bán đấu giá trọng đại như vậy vẫn không đổi người. Thậm chí

ngay cả Derek tiên sinh quản lý chính của phòng đấu giá cũng không ra

mặt. Trong tình huống bình thường, loại buổi đấu giá như vậy, phòng đấu giá chỉ ước gì có thể tuyên truyền nhiều hơn, tiện tăng thêm thanh thế

cho mình mới phải chứ?- Bán đấu giá ngày hôm nay chính là pháp trượng do cành cây sinh mệnh

chế tạo ra. Công dụng không rõ. Giá quy định là mười ngàn kim tệ. Mỗi

lần tăng giá không thể ít hơn một trăm kim tệ. Bắt đầu!Người bán đấu giá thậm chí không nói nhiều lời, chỉ căn dặn một câu như vậy, sau đó liền tuyên bố bán đấu giá bắt đầu.Đơn giản không thể đơn giản hơn. Thậm chí khiến người ta cảm thấy sẽ có

chút keo kiệt. Tuy nhiên, sau khi nhìn thấy thần sắc của những người

phía dưới và xung quanh đang chờ đợi đấu giá, Mạnh Hàn cũng hiểu rõ tại sao phòng đấu giá lại an bài như vậy.- Hai mươi ngàn!Vừa bắt đầu tuyên bố bán đấu giá, lập tức có người trực tiếp nâng gấp

đôi giá quy định. Mạnh Hàn ở trong lô ghế của mình, tâm tình tương đối

thoải mái. Một pháp trượng sinh mệnh đã dùng hết năng lượng sinh mệnh,

lại có thể bán ra hai mươi ngàn kim tệ, tương đương với hai trăm triệu

nguyên nhân dân tệ. Chuyện tốt như thế, đi chỗ nào tìm được? Không biết

những gia hỏa này sau khi lấy được nó, rốt cuộc dự định sẽ sử dụng cái

pháp trượng sinh mệnh này thế nào đây?- Hai mươi mốt ngàn!- Hai mươi hai ngàn!... Một đám người tăng giá, chẳng quan tâm tới cái gì là một trăm kim tệ thấp nhất.