Thiên Hạ Vô Song
Chương 337 : Nhận Biết Nguyên Tố
Ngày đăng: 18:36 20/04/20
Trong sa mạc, thiếu nước là
một vấn đề dễ dàng dẫn tới cái chết. Về điểm này, không chỉ có ở thế
giới này, cho dù ở thế giới của Mạnh Hàn kiếp trước cùng đều tương tự
nhau.Benson cố ý nhấn mạnh quá, không muốn Mạnh Hàn sử dụng ma pháp. Về điểm
này dù Mạnh Hàn hoàn toàn không hiểu chút nào nhưng vẫn tuân thủ vô cùng triệt để. Mấy ngày này chẳng những hắn không hề sử dụng ma pháp, ngay
cả việc cơ bản nhất chính là suy nghĩ cũng chưa từng làm. Đương nhiên,
bước đi trong sa mạc cũng không có bao nhiêu thời gian cho Tử tước đại
nhân xa xỉ dùng để tiến hành suy nghĩ.Hiện tại Mạnh Hàn đã hoàn toàn quên mất mục đích thí luyện lần này.
Trong đầu óc hắn lúc này chỉ nghĩ tới làm sao để mau chóng tìm được
nguồn nước. Nếu không, tới khuya hôm nay số nước trên người hắn sẽ không còn lại một giọt. Ngày mai, sợ là cổ hỏng chỉ có thể bốc khói.Dựa theo cách nói của những chuyên gia lão luyện trong sa mạc, cứ cách
một lúc Mạnh Hàn mới uống một ngụm nước nhỏ không ngừng kéo dài thời
gian duy trì lượng nước. Thậm chí sẽ nghỉ ngơi vào lúc trời nóng nhất,
dùng buổi tối để di chuyển. Nhưng bất kể nói thế nào, đây vẫn là lần đầu tiên hắn tiến vào sa mạc, hơn nữa còn không có bất kỳ người nào đi cùng hắn. Hắn có thể chống đỡ đến bây giờ vẫn là dựa vào lòng tin kiên trì,
tinh thần lực cường hãn cũng có tác dụng rất lớn. Chí ít cho tới bây
giờ Mạnh Hàn vẫn chưa bắt đầu hoảng hốt.Hoảng loạn sẽ dẫn đến hành vi thất thường. Hậu quả của hành vi thất
thường không những khiến năng lượng bị tiêu hao, không cách nào phân
biệt rõ phương hướng, càng không tìm được nguồn nước. Mạnh Hàn hiểu rất
rõ ràng về điểm này. Trong tay của hắn còn có một tấm bản đồ sơ lược do mấy người lính đánh
cái gì, Benson không nói rõ. Nhưng có thể khiến cao thủ như Benson phải
nói là niềm vui bất ngờ, nói vậy nhất định sẽ không khiến cho Mạnh Hàn
thất vọng.Mạnh Hàn suy đoán, hẳn là nó có liên quan với tinh thần lực. Bởi vì
trước đó Benson đã từng nói qua, chuyến đi này xem như là một loại
phương thức tu luyện tinh thần lực. Chỉ có điều cho đến bây giờ Mạnh Hàn vẫn còn chưa rõ tại sao Benson năm lần bảy lượt nhấn mạnh hắn không nên sử dụng ma pháp?Vừa đi vừa suy tư, phương hướng dưới chân dường như cũng không cần cố
gắng nắm chắc. Dù sao đi nữa trên bản đồ chỉ biểu hiện ra một vị trí đại khái. Cho dù sai lệch đi mười dặm, trăm dặm chắc hẳn không phải là
chuyện gì kỳ quái.Hắn cứ một đường đi có vẻ bình yên như vậy, loáng một cái đã trôi qua
bảy, tám ngày. Dọc theo đường đi, Mạnh Hàn đều không ngừng suy ngẫm,
không ngừng nắm giữ chút cảm ngộ như có như không trong đầu mình nhưng
vẫn không sao nắm bắt được trọng điểm. Dưới tình hình như vậy, thân thể
ngược lại không hề cảm giác được sự mệt mỏi. Có thể là do lực chú ý bị
phân tán đi.Mạnh Hàn cũng dựa vào loại trực giác thần kỳ kia, liên tiếp tìm được
hai nguồn nước, bổ sung đầy đủ lượng nước. Đi trong sa mạc dường như
cũng không quá khó khăn. Chỉ có điều chuyện khiến người ta mê hoặc lại
càng ngày càng nhiều mà thôi.Cố ý phát tài, tài không phát, vô tình trồng liễu, liễu đơm hoa. Sau
chín ngày nghĩ mãi mà không ra, trong lúc Mạnh Hàn đang nghỉ ngơi tránh ánh mặt trời chói chang, đột nhiên trong lòng hắn thoáng động. Hắn nhắm hai mắt lại, bắt đầu cảm nhận mặt trời nóng bỏng trong không trung.Bởi vì sa mạc xuất hiện cấm chú ma pháp cho nên dẫn đến chuyện trong hơn ngàn năm, nguyên tố ma pháp đều hỗn loạn cùng với cấm địa.