Thiên Hạ Vô Song

Chương 343 : Khu Vực Lưu Sa (2)

Ngày đăng: 18:36 20/04/20


Chỉ có điều vẫn là khu vực

cát đó, nhưng khi bị Mạnh Hàn giẫm xuống chỉ xuất hiện vết lõm. Mạnh Hàn vẫn vững vàng đứng trên đó, hoàn toàn không có xu hướng bị lún xuống.Cảnh tượng kỳ dị này khiến mọi người đều hai mặt nhìn nhau. Lẽ nào khu

vực lưu sa này sau khi bị dẫm lên một lần lập tức không còn là lưu sa

nữa? Nhưng những điều khiến bọn họ kinh ngạc vẫn chưa hết. Mạnh Hàn lại giơ

chân lên bước, cứ như vậy đi thẳng đến gần giữa khu vực lưu sa. Tuy

nhiên, mặc kệ Mạnh Hàn đi như thế nào, khu vực này dường như đã biến

thành sa mạc, hoàn toàn không hề lún xuống.Theo Mạnh Hàn đi tới, mọi người bị dây thừng trên eo Mạnh Hàn dẫn dắt,

không tự chủ được đi về phía trước. Đi đầu tiên chính là một người lính

đánh thuê. Nhìn thấy dáng vẻ Mạnh Hàn bước vào vị trí người lính đánh

thuê già lúc này thoải mái như vậy, hắn không cần suy nghĩ liền đi tới.Trong sa mạc, giẫm lên dấu chân của người đi trước là một biện pháp không tồi. Chí ít sẽ không có bất ngờ gì quá lớn. Tuy nhiên rõ ràng lần này không giống như vậy. Người lính đánh thuê vừa

giẫm một bước tới, dưới chân liền mềm nhũn. Một chân của hắn lập tức lún sâu vào trong lưu sa.Người lính đánh thuê điên cuồng sợ hãi kêu lên một tiếng. Thật may người phía sau đã phản ứng nhanh, đúng lúc kéo dây thừng lại. Trên thực tế,

cho dù mọi người không kéo, hắn cũng sẽ không lún xuống bao nhiêu. Dù

sao cũng chỉ là một chân mà thôi. Chỉ có điều biểu hiện của Mạnh Hàn và

hắn tuyệt nhiên không giống nhau, khiến người ta cảm thấy kinh sợ mà

thôi.Mỗi khi đi một bước, Mạnh Hàn đều thấp giọng niệm một câu: - Thuẫn!Tiếp đó hắn phóng ra một ma pháp thuẫn nho nhỏ ngay dưới chân của mình.
Hàn. Nhưng những người khác lại không có vận may như vậy. Bọn họ trực

tiếp chịu loại công kích vô hình này. Một vài người tu vi thấp thậm chí

đã bắt đầu cảm thấy đau đầu.Cảm giác nguy hiểm vừa xuất hiện, Joey và Juli liền ý thức được, lập tức chắn phía trước Mạnh Hàn. Đáng tiếc, loại uy nghiêm không hề có một

tiếng động này lại không thể đơn giản ngăn cản như vậy. Cho dù hiện tại

Joey và Juli đã là Đại Kiếm Sư, nhưng các nàng vẫn vô cùng vất vả.Ầm.Mạnh Hàn dường như chưa dưỡng thành thói quen nhanh chóng phản ứng. Đối

mặt với áp lực vẫn không thể chủ động phòng ngự. Nhưng trong nguyên tố

bão táp, tinh thần lực đã được rèn luyện. Tại thời khắc then chốt, tinh

thần lực đã phát huy tác dụng. Cỗ áp lực dị thường này vừa xuất hiện,

tinh thần lực dường như đã tự phát bắt đầu điều động, tạo thành một

chiếc lồng vô hình bảo vệ lấy Mạnh Hàn.Cho dù xảy ra biến cố như vậy, nhưng Mạnh Hàn lại nở nụ cười. Mọi người

kinh ngạc nhìn thành chủ đại nhân của mình. Bọn họ thực sự không biết vì sao hắn lại bật cười.- Mọi người đi theo hướng trở về nhà đi. Cứ đi về phía trước khoảng hai giờ sau đó chờ ta.Mạnh Hàn ung dung hạ mệnh lệnh. Dáng vẻ không quan tâm chút này lại khiến người ta cảm tấy một sự uy nghiêm khủng bố.- Đại nhân!Joey và Juli trăm miệng một lời kêu lên một tiếng. Dường như các nàng đang nhắc nhở Mạnh Hàn về chức trách của các nàng.- Được, các ngươi lưu lại.Mạnh Hàn quay đầu nhìn Joey và Juli một chút mới nói một câu. Sau đó hắn lại nói ra một câu nữa: - Gavin và George cũng lưu lại. Những người khác rời đi.Mọi người không biết chuyện gì xảy ra. Nhưng, ở trong sa mạc biểu hiện

và lợi ích của Mạnh Hàn mang tới cho mọi người tới bây giờ đã khiến hắn

có một quyền khống chế tuyệt đối trong đội ngũ này. Không có ai dám nghi ngờ mệnh lệnh của Mạnh Hàn. Tất cả đều nghe lời hắn rời khỏi. Dường như phối hợp với mệnh lệnh của Mạnh Hàn, lúc này cỗ uy áp không hề có một tiếng động cũng trở nên hòa hoãn rất hơn nhiều. Bởi vậy khi mọi người rời đi, hoàn toàn không có áp lực nào.- Vai có hơi đau!Sau khi đội ngũ đã biến mất khỏi tầm nhìn, Mạnh Hàn mới khoa trương uốn éo cái cổ, lắc lắc cái đầu: - Trong sa mạc nhiều ngày như vậy, thật muốn có người xoa bóp cho một chút!