Thiên Hạ Vô Song
Chương 365 : Đều Là Vật Trân Quý
Ngày đăng: 18:37 20/04/20
- Nhưng một người không thể nào cầm nhiều ma pháp trượng như vậy chứ?Dù sao Khải Văn tiên sinh cũng là người đàng hoàng, hoặc là nói tư duy
của hắn vẫn dừng lại trên kinh nghiệm sử dụng cũ, trong thời gian ngắn vẫn không thể nào xoay chuyển bẻ cong được.- Khải Văn tiên sinh!Mạnh Hàn có chút bất đắc dĩ vỗ một cái vào đầu mình, thể hiện một động
tác hết sức đau khổ. Đương nhiên, điều này cũng thể hiện rõ ràng hắn xem Khải Văn tiên sinh là người của mình, mới có thể làm ra loại động tác
thân mật như vậy. Ngay thời điểm Khải Văn tiên sinh nghe thấy câu nói
này của Mạnh Hàn, không tìm được manh mối, Mạnh Hàn đột nhiên hỏi một
câu: - Khải Văn tiên sinh, ma pháp trượng nhất định phải nắm ở trên tay sao?Vấn đề này, khiến tâm tình Khải Văn tiên sinh vẫn đang mê hoặc chợt tỉnh ngộ. Cả người chợt sáng bừng lên. Đúng vậy, ma pháp trượng cần phải
luôn cầm trong tay sao? Có vẻ như ma pháp sư cầm ma pháp trượng, chỉ để
tăng cường cảm ứng nguyên tố ma pháp và năng lực chỉ huy của mình. Nói
cách khác, chỉ cần tiếp xúc với thân thể của mình là được. Cầm ở trên
tay và đạp ở dưới chân cũng không khác nhau quá lớn. Chỉ cần tiếp xúc
là được.Tất cả ma pháp sư đều có một tư duy cố định. Người đi trước lưu lại hình thức thi triển ma pháp, đời sau sẽ tiếp nhận toàn bộ. Ngay cả phương
pháp sử dụng ma pháp trượng cũng không quá quan tâm. Phần lớn các ma
pháp sư chỉ quan tâm ma pháp trượng tốt hay xấu, có năng lực câu thông
với nguyên tố ma pháp và lưu giữ năng lực ma pháp thế nào. Thời điểm sử
tốt được gửi vào kho bán đấu giá, Khải Văn tiên sinh đều đã từng nghe
thấy. Hơn nữa còn có không ít thứ do chính hắn đã từng giám định.- Bỏ đi những vật phẩm quý và những thứ chỉ đáng để làm tác phẩm nghệ thuật, những thứ còn lại đều vô cùng trân quý.Từ sau khi Khải Văn tiên sinh phát hiện những vật tồn kho của phòng đấu
giá nằm trong tay của Mạnh Hàn. Trong tay hắn còn có mấy trăm ngàn kim tệ bán đấu giá, lại thêm mấy trăm ngàn kim tệ đánh cướp được từ phòng
đấu giá, lúc này Mạnh Hàn căn bản không thiếu tiền, càng không có hứng
thú với những thứ này chỉ có thể đổi ra tiền. Cho nên, vừa mở miệng Khải Văn tiên sinh liền lại trừ những thứ chỉ đáng bỏ đi ra. Về điểm này,
Mạnh Hàn cũng suy nghĩ tương tự. Thứ tiền có thể mua được, hiện tại Mạnh Hàn dường như không quá để ý tới.- Có hai khối kim loại vô cùng trân quý. Một khối bạc bí ẩn nặng đến mười mấy cân.Khải Văn tiên sinh đã từng là ma đạo sư, đối với phương diện ma pháp
Khải Văn tiên sinh rất coi trọng. Điều thứ nhất hắn nói tới, chính là
vật liệu ma pháp: - Đây là vật liệu quan trọng để rèn đúc vũ khí ma pháp. Chỉ cần trong vũ khí có lẫn một chút ít bạc bí ẩn này, loại vũ khí kia có thể trở thành
vũ khí ma pháp xuất sắc. Chỉ cần có thể có cao thủ khắc họa ra ma pháp
trận ở phía trên, nó sẽ trở thành một vũ khí ma pháp xuất sắc.Mạnh Hàn ngồi ở chỗ ngồi của mình, ung dung thong thả nghe Khải Văn tiên sinh hưng phấn báo cáo. Xem ra dáng vẻ của hắn hoàn toàn không chút lưu ý. Trong ánh mắt của Khải Văn tiên sinh lại thấy, tự nhiên là phong độ
đại tướng trời sinh của Mạnh Hàn. Cho dù nghe thấy tin tức như thế, cũng không thể khiến lãnh chúa đại nhân thay đổi sắc mặt. Trong lòng hắn
không nhịn được có chút khâm phục.- Một khối khác là thép Pa Lami càng nặng hơn.Thành chủ đại nhân bình tĩnh, khiến tâm tình Khải Văn tiên sinh cũng theo đó mà trở nên bình tĩnh hơn.