Thiên Hạ Vô Song
Chương 380 : Nàng Công Chúa Ngây Thơ
Ngày đăng: 18:37 20/04/20
Thời điểm có đầy đủ lợi ích, cho dù là kẻ thù giết cha, mọi người cũng có thể hòa khí ngồi xuống hợp tác. Đây chính là chính trị.Các đại quý tộc thế gia bắt đầu đều phái người đưa tin cố gắng thiết lập quan hệ với Tử tước đại nhân Antonio, thể hiện thiện ý của gia tộc.
Trong khoảng thời gian này, chỉ riêng đón tiếp những người này, đã để
Elyse bận đến luống cuống tay chân.Ngay khi tất cả mọi người đều đang bận rộn quay xung quanh kim tệ rối
ren, Mạnh Hàn lại đón tiếp một vị khách hết sức đặc biệt. Đương nhiên là tại phòng tiếp khách của thành bảo. Phủ lãnh chúa đã biến thành bình
địa từ lâu, hiện tại đang quy hoạch xây dựng lại.- Công chúa Catherine, xin hỏi công chúa hạ mình đến Hoàng Sa Thành, có dặn dò gì không?Đối mặt với Mạnh Hàn, là con gái duy nhất của bệ hạ Đại Công, Catherine. Cho dù con gái của Đại Công vẫn chưa thể gọi là công chúa, nhưng Mạnh
Hàn vẫn tình nguyện gọi như thế.Thần sắc Catherine có chút phức tạp nhìn trước mắt nam nhân trẻ tuổi
này. Nhưng trong lòng nghĩ đến cha và hai vị ca ca của mình gần đây quá
mức bối rối. Dường như, tất cả mọi chuyện phát sinh đều liên quan đến Tử tước đại nhân đang đứng trước mắt này.- Tử tước Antonio!Mắt Catherine nhìn chằm chằm vào hai mắt của Mạnh Hàn, khẽ hé đôi môi đỏ mộng: - Ta tin tưởng Tử tước đại nhân nhất định là người yêu nước, đúng không?- Đương nhiên!Mạnh Hàn không chút do dự trả lời. Loại vấn đề này, là quý tộc, có ai
dám ở trước mặt một vị công chúa lại đưa ra câu trả lời phủ định được?- Tử tước đại nhân tôn kính, quốc gia của chúng ta cần sự giúp đỡ của đại nhân!- Quốc gia cần sự giúp đỡ của ta?Mạnh Hàn thấy công chúa Catherine trước mắt mình đang nhìn mình vô cùng
nghiêm túc lại có chút bộ dạng giống như xem kịch. Thật tâm mà nói, công chúa Catherine chắc chắn là một mỹ nữ. Khuôn mặt tinh tế, một đôi mắt
phượng lộ vẻ uy nghiêm, vừa nhìn đã biết chính là người có quyền có thế. Liếc mắt nhướng mày nhìn người một cái, cũng có thể khiến người ta mơ
hồ cảm thấy áp lực.Tuy nhiên, loại áp lực này đối với Mạnh Hàn mà nói, căn bản không tồn
tại. Khi đối diện với nữ hoàng Tinh Linh, hắn vẫn có thể chậm rãi nói
rằng dê béo cần giết, tuyệt đối không thể có lối thoát khác.- Không phải là đánh tiêng đe dọa.Công chúa Catherine lắc đầu, nhìn Mạnh Hàn rất chăm chú nói:- Loạn trong giặc ngoài, không có chỗ nào có thể khiến người ta an tâm. Điều ngươi nhìn thấy, chỉ là phồn vinh giả tạo.- Nhưng phồn vinh giả tạo lại mang đến cho ta rất nhiều kim tệ!Trên khuôn mặt Mạnh Hàn vẫn là nụ cười bình tĩnh kia, hoàn toàn không có bầu không khí giương cung bạt kiếm. Nhưng trong giọng nói của hắn lại
hoàn toàn không đồng ý đối với cách nói của công chúa: - Nếu quả thật phồn vinh thực sự vừa vặn ngược với điều này, ta tình
nguyện muốn loại phồn vinh giả tạo hơn. Đương nhiên, công chúa điện hạ,
từ trước đến nay ta không cho rằng đây là phồn vinh giả tạo. Đây chẳng
qua là cách công chúa nói mà thôi.- Bởi vì sự xuất hiện tơ lụa của ngươi, khiến Công quốc trở thành kẻ địch chung của toàn Công quốc.Rốt cuộc công chúa Catherine đã nói ra nguyên nhân thực sự: - Tơ lụa mang đến sự chấn động. Và giá trị của nó khiến rất nhiều thế
lực xung quanh Công quốc đều nhìn chằm chằm vào. Xung quanh Công quốc
chúng ta chính là một đám sói đói, chỉ chờ chúng ta hơi lộ ra một chút
sơ hở, bọn họ sẽ lập tức cắn lên người chúng ta một cái.- Vậy không lộ ra sơ hở là được rồi.Giọng nói lười biếng của Mạnh Hàn khiến người ta rất muốn đánh cho hắn
một trận. Công chúa Catherine ngồi đối diện thực sự có cảm giác như vậy. Tuy nhiên, công chúa Catherine vẫn hít sâu mấy cái, đè nén cảm giác này xuống.- Nhưng ngươi khiến phụ thân ta và hầu tước đại nhân nảy sinh mâu thuẫn.Mang theo một giọng điệu hỏi tội, công chúa Catherine nói ra câu này: - Nếu như không phải vì ngươi, hầu tước đại nhân sẽ không kiên quyết giở mặt với phụ thân như vậy. Nếu như không phải vì ngươi bán đấu giá, Công quốc sẽ không tổn thất mấy trăm ngàn kim tệ, còn có hàng hóa giá trị
mấy trăm ngàn kim tệ. Nếu như không phải vì ngươi, các thế lực xung
quanh Công quốc sẽ không thèm khát của cải Công quốc. Nếu như không phải vì ngươi...