Thiên Hạ Vô Song

Chương 42 : Nước Chảy Thành Sông (1)

Ngày đăng: 18:34 20/04/20


- Bởi vì ta muốn tất cả những người ăn lẩu này, mỗi lần ăn nó sẽ nhớ

tới, loại nồi lẩu này là có ở Hoàng Sa Trấn, là do một đám người gọi là

cặp sinh đôi bị nguyền rủa phát minh ra.Nhìn ánh mắt thuần khiết của Grace, Mạnh Hàn mỉm cười, đưa ra đáp án của mình.- Nhưng làm như vậy thì có lợi ích gì?Elyse không dễ bị xúc động như Grace. Nhìn biểu hiện của Grace đã có chút

ngưỡng mộ đối với lãnh chúa đại nhân, nang không nhịn được lại đứng ở

phía đối lập với lãnh chúa đại nhân.- Ha ha, rất đơn giản!Mạnh Hàn quay mặt nhìn về phía Elyse, nhìn thấy một tia phản loạn trong đôi mắt đẹp của nàng. Hắn mỉm cười:- Ta hỏi nàng một vấn đề. Nếu như sau khi nàng ăn qua một lần, chiếu theo bộ dạng của cái nồi lẩu này, nàng có thể làm ra được không?- Có thể!Elyse dường như có phần hiểu rõ ý tứ của lãnh chúa đại nhân. Nàng liên tục gật đầu:- Điều đó rất đơn giản!- Cũng bởi vì rất đơn giản, cho nên chỉ cần sau khi ăn ở chỗ này một lần, ở những chỗ khác cũng có thể dễ dàng dựa theo hình dáng của nó để làm

ra.Vẻ mặt Mạnh Hàn ôn hoà giải thích cho hai nữ quản gia của mình:- Điều duy nhất chúng ta có thể làm chính là lưu lại cái tên của nó,

khiến mọi người thời điểm ăn nó, liền nhớ lại nơi gồm có những cặp sinh

đôi bị nguyền rủa.Lời nói của Mạnh Hàn khiến hai nàng đều nhịn

được liên tục gật đầu. Đạo lý đơn giản như vậy, đáng lẽ các nàng phải

sớm nghĩ được, còn phải làm phiền lãnh chúa đại nhân giải thích một lần. Hai nàng cảm thấy thực sự có chút xấu hổ.Đối với Mạnh Hàn mà nói, đây cũng là cách làm bất đắc dĩ, không khi không có biện pháp nào khác.Trên thế giới này không có cái gọi là phương pháp độc quyền, cho nên rất dễ

dàng tha thứ cho việc đánh cắp ý tưởng sáng tạo của người khác. Nếu muốn nhận được sự độc quyền quả thực không có khả năng. Có vài đại gia tộc

chuyên làm một vài việc kinh đoanh riêng biệt. Nhưng đó là vì người ta

có tiền vốn để bảo vệ lợi ích của chính mình. Đối với Mạnh Hàn và Hoàng

Sa Trấn mà nói, lại một chút cũng không có.Cho nên Mạnh Hàn chỉ

có thể thầm mắng nhiếc ở trong lòng: “Ta căm hận đám đánh cắp ý tưởng

của người khác!’ Thế nhưng Mạnh Hàn lại không thể không nghĩ biện pháp
quần áo. Tất cả xem ra đều rất kín kẽ.Không có tường nào mà gió

không lọt qua được. Rất nhanh, tin tức ở Hoàng Sa Trấn nơi đầy những cặp sinh đôi bị nguyền rủa có người phát hiện ra kim tệ của vương triều Lưu Kim được lan truyền đi. Không thể phủ nhận chính là, vẫn có không ít

người biết hàng. Người vô tình hay cố ý hỏi thăm Elyse về tin tức cũng

bắt đầu tăng lên.Elyse hoàn toàn dựa theo kế hoạch, tỏ ra hết

sức thành thật lấy ra một miếng vải xem ra đã được chôn trong cát một

thời gian dài, phía trên còn một vài hoa văn kỳ quái, đồng thời cũng để

lộ ra tin tức. Người lính đánh thuê đáng thương kia lập tức thành đối

tượng truy sát của rất nhiều người.- Đại nhân, tấm bản đồ kia chỉ được làm trong hai tháng, hơn nữa vẽ rất tệ. Liệu có người nào nhìn ra hay không?Elyse hoàn thành nhiệm vụ viên mãn, nhưng nàng vẫn cảm thấy nghi ngờ và lo lắng đối với tính hoàn chỉnh của kế hoạch này.- Yên tâm. Tấm bản đồ kia căn bản không thể nào tồn tại được lâu. Thời

gian nhiều nhất là mười ngày, tấm bản đồ kia sẽ biến thành từng mảnh.Mạnh Hàn cười an ủi Elyse. Đối với việc Elyse đã có thể tự phát nghi ngờ sơ hở của tấm bản đồ, hắn cảm thấy rất vui mừng.- Tại sao?Grace ở bên cạnh nghe, vẫn cảm thấy không rõ. Tại sao mười ngày sau tấm bản đồ kia sẽ biến thành từng mảnh?- Bởi vì con người tham lam.Vào lúc này, Mạnh Hàn đột nhiên trở nên cao thâm khó dò. Người khởi xướng

âm mưu này hết sức đắc ý nhìn hai về phía hai nữ quản giáo mà hắn khiêm

tốn dạy dỗ, cảm giác vô cùng thành tựu trả lời:- Nếu là bảo tàng kho báu, nhất định sẽ có rất nhiều người đến cướp đoạt. Người cướp đoạt nhiều, mọi người ngươi tranh ta đoạt, ai cũng muốn. Kết quả cuối cùng

nhất định là...Mạnh Hàn làm một động tác xé ra.- Bọn họ sẽ xé rách tấm vải ra.Elyse vui mừng, bất ngờ nói ra ý tứ của Mạnh Hàn. Cứ như vậy, kế hoạch sẽ

không hề sơ hở nữa. Lãnh chúa đại nhân quả nhiên là lãnh chúa đại nhân,

Elyse vô cùng khâm phục nói:- Người thật lợi hại, đại nhân!- Cái này đã tính là gì, việc nhỏ như con thỏ!Mạnh Hàn ngoài miệng khiêm tốn, nhưng trong lòng cũng không nhịn được đắc ý.