Thiên Hạ Vô Song
Chương 516 : Thương Lượng Chuyện Làm Ăn
Ngày đăng: 18:38 20/04/20
Thậm chí vì thế, nàng đã không tiếc vận dụng vị mật thám có thực lực mạnh nhất của bệ hạ Đại Công.Dù nàng nghĩ thế nào vẫn cảm thấy không thông. Nàng không làm sao hiểu
rõ được khi phát hiện Mạnh Hàn đã không còn bao nhiêu kim tệ. Số kim tệ
thu vào, dường như cũng chỉ có thể duy trì cuộc sống sinh hoạt sa hoa
của Mạnh Hàn mà thôi. Cũng không biết tại sao, Mạnh Hàn lập tức có thêm
một buổi đấu giá bán hàng mỹ nghệ của Tinh Linh Tộc. Sau đó, hắn lại thu được số kim tệ khiến bệ hạ Đại Công cũng cảm giác nhìn thấy mà thèm.Bệ hạ Đại Công và hầu tước đại nhân tranh đấu với nhau giống như đã đến
một mức độ khiến người ta không nói được lời nào. Khi đã đến mức độ này, nếu tiếp tục tranh đấu nữa không phải là nắm giữ bao nhiêu quân, không
phải tranh đấu lôi kéo bao nhiêu cao thủ, không phải tranh đấu có bao
nhiêu quý tộc quy hàng, bao nhiêu quyền lên tiếng, mà quy kết lại một
thứ đơn giản nhất khiến người ta thực sự không nói được gì. Đó chính là
trên phương diện kim tệ. Bây giờ bọn họ đấu tranh xem ai đang có kim tệ
nhiều hơn so với người khác.Chỉ cần có đủ kim tệ, vậy có thể vũ trang được càng nhiều quân đội, có
thể lôi kéo được càng nhiều cao thủ thậm chí là ma pháp sư, có thể thu
mua được càng nhiều quý tộc, có thể thu được càng nhiều quyền lên tiếng. Điều này nhìn vào dường như rất hoang đường, nhưng sự thực chính là như vậy. Cơ sở kinh tế quyết định kiến trúc thượng tầng. Ngay ở thế giới
này, đạo lý như vậy cũng không thể lật đổ được.Vì thế, công chúa Catherine tuyệt đối tập trung vào càng nhiều tinh lực
hơn nữa, để hiểu rõ Hoàng Sa Thành Tử tước Antonio làm sao có thể dễ
dàng như trở bàn tay biến một Hoàng Sa Trấn hoàn toàn không có bất kỳ
thứ gì, trong vòng mấy năm ngắn ngủi thành một thủ phủ bên trong Công
trị quá hơn sáu trăm triệu nhân dân tệ. Mặc kệ ở thế giới này hay ở thế giới trước đây đều có thể coi là chuyện làm ăn lớn.Quả nhiên buôn bán vũ khí vẫn dễ kiếm tiền nhất! Cho dù lợi nhuận trong
việc buôn bán tơ lụa cũng đã gấp trăm lần trở lên, nhưng tơ lụa thuộc
về kinh doanh độc quyền. Vũ khí lại không phải như vậy, nhưng cũng có
thể có lợi nhuận như kinh doanh độc quyền. Đây chỉ là loại đao kiếm cơ
bản. Nếu như đổi thành nỏ kim loại, có thể bán được bao nhiêu tiền? Suy
nghĩ một chút cũng làm người ta cảm thấy trước mắt là một đống vàng với
hào quang rực rỡ.Tại nơi đóng quân, đại quân lại được tập trung. Tất nhiên đây chính là
lúc luận công ban thưởng. Ở trong quân đội, có công không thưởng có sai
không phạt là điều tối kỵ. Ngươi có thể nói rõ sau này sẽ làm, nhưng
không thể không thực hiện. Thắng lợi lần này vốn chính là chiến thắng
đầu tiên sau khi kẻ địch xâm lấn tới nay. Đương nhiên bọn họ phải gióng
trống khua chiêng tuyên dương, thuận tiện khích lệ sĩ khí bên mình. Dưới tình huống này, làm sao có thể thiếu được chuyện luận công ban thưởng?Chỉ có điều, bất kể là hầu tước đại nhân hay Đại điện hạ đều cảm thấy có chút nhức đầu đối với chuyện khen ngợi Mạnh Hàn. Những binh sĩ kia,
thậm chí Lôi Âu thống soái đều rất dễ nói. Một khi bọn họ là người
trong quân đội chính thức, sau đó dùng một ít kim tệ để ban thưởng là
đủ.