Thiên Hạ Vô Song
Chương 522 : Hậu Quân Bị Tấn Công
Ngày đăng: 18:38 20/04/20
Có người nói đã thu phục
được hai thành bảo. Đám người Mạnh Hàn chậm rãi tiến lên, chỉ thu thương bệnh binh và tù binh do phía trước đưa về. Bất kể là Đại điện hạ hay
hầu tước đại nhân, dường như đều không cân nhắc, dựa vào đám thủ hạ của
Mạnh Hàn có thể nuốt trôi được nhiều tù binh như vậy, đồng thời còn có
thể chiếu cố được những thương bệnh binh này hay không.- Bảo mọi người cảnh giới!Mạnh Hàn không giải thích lập tức ra lệnh. Nghe thấy mệnh lệnh đột nhiên được đưa ra như vậy, bất kể là thống lĩnh Lôi Âu hay Joey Juli đều
không chút do dự trực tiếp lớn tiếng hạ lệnh. Rất nhanh, tất cả nơi đóng quân liền tập trung lại thành một vòng trong. Mấy ngàn thương bệnh
binh đều ở chính giữa. Những người khác lại căn cứ địa hình và những xe
vận chuyển đồ quân nhu, tạo thành một trận hình phòng ngự.Nhìn động tác của những người này nhanh chóng như vậy, Mạnh Hàn gật đầu. Thủ hạ của Lôi Âu sau này cũng chính là thủ hạ của mình. Bọn họ càng ưu tú, Mạnh Hàn càng cảm thấy thoả mãn. Còn nói về cái gọi là trung thành, Mạnh Hàn tin tưởng, nếu quả thật có một ngày, trong những người này có
vài người có thể phải đối mặt với lựa chọn trung thành với Mạnh Hàn hay
trung thành với chủ cũ, Mạnh Hàn cũng không ngại khiến chủ cũ của bọn họ biến mất. Có lẽ như vậy có thể khiến bọn họ càng thấy rõ tình thế hơn.Các thân vệ của Mạnh Hàn đều ngồi trên lưng ngựa, đối mặt về hướng này.
Xe ngựa của Mạnh Hàn được đặt nằm ngang ngay phía trước tất cả các thân
vệ. Các tấm thủy tinh che phía trên xe ngựa đã được mở ra. Mạnh Hàn có
thể từ trong xe nhìn thấy tất cả mọi cảnh tượng bên ngoài. Đối diện với
hướng đó, xe ngựa của Mạnh Hàn ở phía trước. Hai nàng Joey và Juli cưỡi
ngựa đứng rất cao ở bên cạnh, không nhúc nhích. Đối diện với bọn họ, là một ngọn núi nhỏ. Bên dưới ngọn núi có một sơn cốc nho nhỏ.Ngay thời điểm mọi người đang nghi hoặc, tại sao Tử tước đại nhân lại
tuyên bố một mệnh lệnh không hiểu ra sao như thế, tại hướng các thân vệ
đối mặt, trong bầu trời đột nhiên có thêm rất nhiều chim bay. Nhìn thấy
binh hỗn loạn phía trước của kẻ địch, xông vào bên trong trận địa của kẻ địch. Ngay lập tức hai nàng tạo thành hai dòng nước lũ. Một là phía sau Joey.
Dưới công kích của thanh kiếm mảnh màu đen vô cùng mau lẹ quỷ dị của
Joey, kỵ binh của quân địch giống như bánh sủi cảo rơi xuống khỏi lưng
ngựa. Bọn họ gần như tạo thành một hẻm nhỏ với những con ngựa trên lưng
không người. Một dòng nước lũ khác chính là phía sau Juli. Thanh trọng
kiếm rộng mỗi lần vung lên, lập tức có một kỵ binh bị ném lên không
trung. Trên không trung có một trận mưa máu tuôn xuống.Khi thấy thời điểm kỵ binh của quân địch xuất hiện, bất kể là đội quân
riêng dưới sự thống lĩnh của Lôi Âu, hay đội ngũ quân nhu đều không khỏi nắm thật chặt binh khí trong tay mình. Nhưng thời điểm khi bọn họ phát
hiện hai nàng xông về phía trước, đội thân vệ lại đứng ở tại chỗ hoàn
toàn không nhúc nhích, mọi người đều há hốc miệng. Lẽ nào hai người Joey và Juli muốn đơn độc đối mặt với nhiều kỵ binh của quân địch như vậy
sao?Mãi đến tận lúc nhìn thấy hai nàng vọt vào trong quân địch đấu đá lung
tung giống như vào chỗ không người, lúc này những người này mới hai mặt
nhìn nhau. Sau khi khiếp sợ, bọn họ không khỏi bắt đầu thầm cảm thấy
mình may mắn. Nhân vật khủng bố như vậy lại đứng ở phía bên mình, vậy
còn không đáng để vỗ tay tán thưởng hay sao?Đến tận giờ phút này, Mạnh Hàn ở trong xe mới lại vung tay lên. Các thân binh bắt đầu thôi thúc vật cưỡi của mình, chậm rãi ép về phía trước.