Thiên Hậu Pk Nữ Hoàng

Chương 1 : Ly kỳ xuyên qua

Ngày đăng: 16:08 19/04/20


“Chị, em mới dốc hết tâm huyết viết được một kịch bản mới, cha rất ngạc nhiên và đã đáp ứng em đầu tư vào quay phim. Kịch bản này mà được chuyển thành phim ấy, nhất định sẽ cực kỳ thành công! Người ta nói phù sa không chảy ruộng ngoài, nên nhà biên kịch em đây đã quyết định mời chị đóng nhân vật nữ chính! Thế nào? Em của chị cũng quá tốt với chị đi?”



Chú chim cánh cụt với nơ bướm màu hồng không ngừng nhảy nhót trên màn hình máy tính, đồng thời nó phát ra tiếng kêu “tích tích” như bảo người ta mau đến nhìn xem.



Âu Dương Thanh đối với âm thanh hối thúc đó làm như không nghe thấy, chỉ lo lau khô mái tóc ướt do vừa tắm xong, tự mình rót một ly rượu vang, bỏ vào thêm vài cục đá, lại từ từ xoay vài vòng rồi nhẹ nhàng nhấp một miếng, xong hết thảy mới thảnh thơi ngồi vào trước máy tính, mở khung hội thoại, đọc hết toàn bộ đoạn tin tức mà cô em gái đáng yêu đã gửi đến rồi nở nụ cười dịu dàng.



“Là cha ngạc nhiên hay là sợ bị em quấy rầy nên phải lấy tiền tiêu diệt rủi ro? Lần này em lại làm trò gì khiến cha đồng ý bỏ vốn đầu tư?” Ngón tay trắng nõn gõ lách cách một loạt chữ, dội gáo nước lạnh vào sự hưng phấn của đối phương.



Phía bên kia trầm mặc vài giây rồi mới gửi đến một biểu tượng bùng bổ giận dữ, nhanh chóng giải thích: “Tuy rằng cha sợ bị em quấy rầy, nhưng bình thường cho dù em quấn lấy thế nào, cha cũng không chịu bỏ tiền ra, sở dĩ lần này đồng ý là bởi vì kịch bản em viết rất tốt!”



Âu Dương Thanh ngồi đọc hết phần trả lời rồi bật cười, ngược lại nghĩ đến thái độ luôn cẩn thận khi đầu tư của cha, thế mà lần này lại đáp ứng bé con bỏ tiền ra làm phim truyền hình, có lẽ thật sự coi trọng kịch bản này của con bé. Đương nhiên, khả năng bị con bé này quấy rầy đến điên rồi nên mới chi ra một khoản tiền để yên thân vẫn lớn hơn một chút.



“Đưa kịch bản để chị xem thử .” Âu Dương Thanh ôm ấp hy vọng nhỏ nhoi mà đưa ra yêu cầu.



“Được rồi! Em lập tức gửi đây!” Đối phương kích động trả lời xong liền gửi tập tin đi.



Âu Dương Thanh nhấn nút ‘Nhận’, đợi việc tiếp nhận tập tin xong, lập tức mở kịch bản ra đọc từ đầu đến cuối một lượt. Bởi vì kịch bản này do em gái ruột viết, cô xem rất chậm và cẩn thận, không hề chỉ xem cho có lệ.



Bên kia dường như cũng biết hiện tại cô đang chăm chú đọc, im lặng đợi, không hề phát ra nửa điểm hối thúc.



Miễn cưỡng đọc hết kịch bản, Âu Dương Thanh xoa xoa thái dương, trong lòng than thở: dù sao lần này cũng có chút tiến bộ, câu chuyện mạch lạc, tình tiết cũng phù hợp ăn khớp.



Nhưng mà, kịch bản này đọc cứ thấy quen quen, nội dung một mớ buồn nôn, sến rện thế này là sao? Không phải là tâp hợp của mấy bộ phim lịch sử cùng cung đấu gần đây sao? Còn nữa, ngay đến cả tên nhân vật cũng lười đặt thế này? Hoàn Nhan Cảnh —— cháu của Thế Tông Hoàn Nhan Ung của Triều Kim, mượn tên nhân vật lịch sử dùng một chút cũng không có gì, nhưng mà Hoàn Nhan Bất Phá là chuyện gì đây? Nếu trí nhớ của cô không có vấn đề , hình như đây là tên của nam chính trong bộ kịch cương thi mới nổi cách đây không lâu nha? Con bé không sợ bị người ta tố cáo mượn tên không xin phép sao?



Âu Dương Thanh bắt đầu liệt kê những điểm có vấn đề trong kịch bản rồi gửi đi cho cô em gái của mình. Cuối cùng, đánh giá thêm một câu ngắn gọn—— ‘Kịch bản buồn nôn cũ rích, đúng là tác phẩm hạng ba, hơn nữa nghi ngờ đây là đạo văn người khác, nếu không muốn đi hầu tòa, đề nghị không được bỏ vốn làm phim, chị cũng sẽ không tham gia diễn.’




“Dạ.”



Tiểu nha đầu chỉ biết làm theo lời chủ tử mình, cười hì hì đồng ý, đem mấy tờ giấy Tuyên Thành nhàu nát đưa qua, vẫn không quên đem đĩa mứt hoa quả đặt ở trên bàn con chỗ đầu giường nàng.



Hai người này quả nhiên là Tần ma ma cùng Tiểu Vũ! Giường gỗ lim cũng là thật! Có tiền cũng không mua được! Xem ra, lần này mười phần trên mười không phải là trò đùa của tổ làm phim!



Trong lòng thầm nghĩ, trên mặt Âu Dương Thanh cứng lại, tiếp nhận giấy Tuyên Thành, vội vàng mở ra xem một lần, sau đó thản nhiên ngẩng đầu phân phó, “Mama, Tiểu Vũ, ta mệt mỏi, cần ngủ một lát, nơi này không cần các ngươi hầu hạ, đi xuống đi.” Vừa nói, vừa che miệng, thanh tú mà ách xì một cái.



“Dạ, chúng nô tỳ ở bên ngoài, tiểu thư có việc cứ kêu một tiếng.” Mama thấy sắc mặt nàng tái nhợt, trong mắt đầy mệt mỏi, vội vàng khom người đồng ý, hầu hạ nàng nằm tốt mới dẫn tiểu nha đầu đi ra ngoài.



Đợi hai người đóng cửa phòng, Âu Dương Thanh vừa nằm xuống lập tức ngồi dậy, biểu tình ngưng trọng mở giấy Tuyên Thành đang nắm trong tay ra, hung hăng nhìn chằm chằm bài từ 《 Thủy điều ca đầu 》trên giấy, trong lòng như có đàn voi giày xéo qua.



Khốn thật! Vì bộc lộ tài năng thơ ca trong yến tiệc trung thu mà được hoàng đế thăng chức thành nữ quan bên người, tên gọi Giang Ánh Nguyệt, kẻ này rõ ràng là nhân vật chính trong kịch bản — 《Thiên cổ Nữ hoàng》 của nhỏ em nàng nha!



Giang Ánh Nguyệt nhờ sao chép lại 《 Thủy điều ca đầu 》 mà giành được danh hiệu tài nữ, lọt vào mắt hoàng đế, rồi dần dần tiếp cận trung tâm quyền lợi, bước những bước đầu tiên trên con đường trở thành nữ hoàng, buồn nôn như vậy! Cẩu huyết như vậy! Nàng muốn quên cũng không quên được!



Hơn nữa, dựa vào công lực ghi nhớ thâm hậu của nàng thì vai trò từng người cùng tình tiết trong kịch bản, nàng cũng nhớ được bảy tám phần, Tần ma ma, Tiểu Vũ, hai người này trong kịch bản xác thực là tâm phúc của Thái tử phi.



Nghĩ tới quan hệ của hai người phối hợp diễn với mình, Âu Dương Thanh kinh hãi muốn đâm đầu vào tường! Nàng, thế nhưng xuyên thành nhân vật hi sinh có kết cục thê thảm nhất trong kịch bản —— Thái tử phi Âu Dương Tuệ Như! Thái tử phi Âu Dương Tuệ Như bị nữ hoàng khống chế nuôi như heo, tàn nhẫn tra tấn đến hơn mười năm dài đằng đẵng, muốn sống không được muốn chết không xong!



Nghĩ đến đây, sắc mặt Âu Dương Thanh cũng xanh mét như tên của nàng.



Nàng hốt hoảng đi đến cửa sổ phía trước, mở cửa sổ ra, nhìn bóng cây xa xa đứng sừng sững, cung điện lầu các nguy nga kết hợp phong cách kiến trúc kiểu tây mà ở hiện đại chưa bao giờ thấy qua, vô lực nhắm mắt lại, rồi sau đó ngửa đầu bốn mươi lăm độ, bi thương đón gió rơi lệ —— thật sự xuyên qua! Đại gia nhà ngươi! Cả đời làm diễn viên chính, mà nay lâm vào kết cuộc xuyên thành nhân vật nữ phụ phải hi sinh! Kiếp trước ta đã tạo nghiệt gì a!