Thiên Hậu Trở Về

Chương 118 : Còn quý giá hơn bà tưởng

Ngày đăng: 12:42 30/04/20


Thiên hậu trở về - Chương 118: Còn quý giá hơn bà tưởng



Hạ Lăng cau mày, nhận ra ý mỉa mai trong lời nói của bà ta, muốn đáp lại, nhưng chỉ giương mắt nhìn bà Diệp một chút rồi nhịn xuống. Tính khí cô không tốt là thật, nhưng vẫn phải xem đang ở trước mặt ai, đối với người mình coi trọng, từ trước đến nay cô luôn rất nhẫn nhịn.



Cô vẫn cười như trước: "Bà nội, cháu mua một bộ quần áo về tặng bà."



Vừa nói, cô vừa đưa chiếc hộp giấy được đóng gói tinh xảo đến trước mặt bà Diệp.



Bà Diệp nhận lấy, sờ sờ chiếc hộp kia, ý cười nơi khóe mắt đuôi mày càng yêu chiều hơn: "Cháu ngoan, về thì về, cần gì lãng phí như vậy? Một cô gái nhỏ như cháu, cố gắng ở bên ngoài đã không dễ dàng rồi, kiếm được tiền cũng phải tiết kiệm một chút, biết chưa."



Trong lòng Hạ Lăng ấm lên, đây là câu nói ân cần đầu tiên cô nghe được từ khi tới đây, bước chân vào ngôi nhà này. Không có khen ngợi và nịnh nọt giả dối, chỉ có một mình bà Diệp thấy được những gian khổ và khó khăn đằng sau bề ngoài hào nhoáng của cô, mà dặn dò tha thiết.



Bà nội mắt đã mù, nhưng lòng lại sáng hơn bất cứ ai khác.



Vì vậy Hạ Lăng cũng dịu dàng nói: "Bà nội, cháu biết chừng mực."



Thím tư bên cạnh không nhìn nổi, giả vờ ho một tiếng: "Chỉlà một hộp giấy thôi, quần áo gì chứ? Mau mở ra nhìn xem, cho chúng ta được mở rộng tầm mắt một chút."
Thím tư dương dương đắc ý liếc dì Lưu một cái: "Nghe chưa? Vẫn là Tiểu Lăng hiểu chuyện, biết mua được đồ rẻ."



Dì Lưu tức giận đến sắp nôn ra máu, nhưng lại không tìm được lý do phát tác, đành phải oán hận trừng mắt liếc Hạ Lăng.



Hạ Lăng chỉ coi như không thấy, chậm rãi giúp bà nội gấp lại bộ quần áo kia, dặn dò một câu: "Bà nội, cất kỹ đi, loại vải này lúc giặt phải cẩn thận, khi giữ gìn cũng phải chú ý, nếu không sẽ bị mọtcắn." Vốn dĩ, cô chỉ biết mặc quần áo, làm sao biết những kiến thức bảo quản và giặt tẩy này? Đều do Lệ Lôi quá cẩn thận, đặc biệt viết lại những điểm cần chú ý lên trên tấm thẻ nhỏ. Anh nói, loại vải này thuần thiên nhiên, hàm lương protein cao, dễ thu hút côn trùng hơn những loại vải khác, nhất là ở những nơi như nông thôn, nhất định phải cẩn thận hơn nữa.



Thím tư lại phì một tiếng cười lên: "Cũng không phải là thứ đồ gì quý giá lắm, cắn thì lại mua chứ sao."



Thím tư này lặp đi lặp lại khiêu khích nhiều lần, Hạ Lăng cuối cùng cũng không nhịn được cơn tức. Cô cũng hồđồ rồi, mình nể mặt bà nội Diệp mới liên tục nhường nhịn, người khác lại cho rằng cô là quả hồng mềm dễ bắt nạt?!



Đúng lúc cô đang do dự có nên dạy cho thím tư một bài học hay không, thì một giọng nam trong trẻo chen vào: "Thím tư, bà nói vậy sai rồi, bộ quần áo này nói riêng về tiền, quả thật không bằng giường gỗ lim của nhà thím, thế nhưng, chú thím có thể mua được giường gỗ lim, chưa chắc có thể mua được bộ quần áo này, bộ quần áo này quý giá hơn bà tưởng nhiều, là thứ có tiền cũng không mua được đâu."



Lời này vừa nói ra, mọi người đều rối rít nhìn sang.



Người nói chuyện là một người đàn ông trẻ tuổi, mặc áo sơ mi trắng, tao nhã mỉm cười, bộ dạng phong nhã lịch sự.