Thiên Hậu Trở Về
Chương 176 : Cãi Vã
Ngày đăng: 12:43 30/04/20
Thiên hậu trở về - Chương 176: Cãi Vã
Trong đám đông lại dồn dập truyền đến những tiếng kêu đầy ngạc nhiên.
Tình huống bất ngờ này khiến cho Hạ Lăng ngây người, Lệ Lội, không phải anh đang ở nước ngoài hay sao, anh trở về từ lúc nào vậy?
Cô còn chưa suy nghĩ xong, Lệ Lôi đã đẩy tất cả mọi người ra hai bên, đi thẳng đến bên cánh cửa thang máy, đưa tay kéo cô ra khỏi vòng tay của Bùi Tử Hoành, kéo vào trong lòng mình. Lực kéo của anh rất mạnh, mạnh đến nỗi khiến cho Hạ Lăng lảo đảo, cánh tay đau đớn tưởng như đứt rời. Đầu mũi của cô va vào lồng ngực anh, cô kêu lên một tiếng đau đớn.
Lệ Lôi lạnh lùng nhìn Bùi Tử Hoành: “Đừng có đụng vào người của tôi.”
Giọng nói của anh ảm đạm, khiến cho người nghe rùng mình, trong chốc lát, xung quanh trở nên tĩnh lặng.
Trong thang máy, Bùi Tử Hoành vẫn nửa quỳ, không hề nhúc nhích, giữ nguyên tư thế ôm chặt lấy Hạ Lăng lúc vừa rồi. Nghe thấy tiếng của Lệ Lôi, anh quay đầu, nhưng lại nhìn về phía cô đang được Lệ Lôi che chở ở trong lòng, ánh mắt đó sâu thẳm và đau đớn, vành mắt hơi ửng đỏ, một sự thương tâm sâu sắc đến nỗi không thể gạt bỏ được.
Trái tim của Hạ Lăng thắt chặt lại, giống như bị mê hoặc, cô cũng nhìn chằm chằm vào anh.
Lệ Lôi nắm thật chặt lấy tay cô, không để cô giải thích mà kéo cô xoay người, sải bước đi ra ngoài. Cô bị anh dẫn đi, lảo đảo đi theo sau, băng qua hành lang uốn khúc dài đằng đẵng và ga ra để xe dưới tầng hầm, rồi bị anh đẩy vào trong ghế phụ của chiếc xe việt dã, đóng cửa xe lại.
Sau đó, anh ngồi lên ghế lái từ phía bên kia, không nói một lời nào mà khởi động xe, nhanh chóng rời đi.
Bên ngoài cửa xe, là cảnh đêm bất tận, ánh sáng lung linh tràn ngập các sắc màu, thực hư lẫn lộn.
Tinh thần của cô ngẩn ngơ, trong đầu vẫn quanh quẩn đủ thứ của kiếp trước kiếp này. Bùi Tử Hoành, cái tên này giống như một lời nguyền, không xua tan được, anh đối xử tốt với cô, dịu dàng và tàn bạo, hạnh phúc và ác mộng... Bất ngờ, nước mắt của cô lại rơi xuống.
Ánh mắt cô nhìn anh lại càng tệ hơn.
Lệ Lôi rất tức giận: “Em thích anh ta như vậy sao? Em bị ngốc đấy à, anh ta tìm kiếm nhiều cô gái như vậy, nhưng họ đều chỉ là người thay thế cho Thiên hậu Hạ Lăng đã chết mà thôi! Em rất tự hào vì bản thân giống Hạ Lăng đúng không? Diệp Tinh Lăng, tôi nói cho em nghe, Bùi Tử Hoành căn bản không hề yêu em, anh ta chỉ yêu một người đã chết thôi!” Những ngày này, lão Bao liên tục báo cáo kết quả điều tra cho anh về chuyện liên quan đến Bùi Tử Hoành và Thiên hậu Hạ Lăng đã chết, anh dần dần biết được rất nhiều việc.
Anh một lòng muốn giúp cô gái mình yêu thoát khỏi sự săn đuổi của ác ma, nhưng không ngờ, cô lại bị ác ma mê hoặc, thậm chí người mà người ta yêu căn bản không phải là cô!
“Diệp Tinh Lăng, em hãy tỉnh lại đi!”
Lời của anh nói giống như từng cây kim thép đâm lên trái tim cô.
Khóe mắt cô vẫn còn ngấn lệ: “Mở cửa, để em xuống xe.”
“Diệp Tinh Lăng.”
“Để em xuống xe!” Cô lớn tiếng hét lên, ra sức đập vào cửa kính ô tô, không muốn ở lại thêm dù chỉ một phút một giây. Người Bùi Tử Hoành yêu rốt cuộc là ai? Anh si tình với cô của kiếp trước như vậy, với cô của kiếp này thì lại mù quáng đến nỗi bị tổn thương, cô của hôm nay, chỉ là một người thay thế của bản thân trong quá khứ, cho dù cô còn sống, thì tình yêu đó cũng đã được tuyên án tử, đã hoàn toàn tan biến rồi. Bùi Tử Hoành không yêu Diệp Tinh Lăng. Sự thật tàn khốc này, đã bị Lệ Lôi vạch trần không một chút lưu tình.
Cô rất đau đớn, rất mệt mỏi, không muốn nghĩ đến tất cả những việc này nữa.
Lệ Lôi xót xa nhìn cô, cô gắng sức đập cửa xe như vậy, dưới bàn tay trắng ngần đã nổi lên những vết bầm. Anh mím chặt môi, lặng lẽ mở khóa cửa xe. Hạ Lăng vừa được tự do thì lập tức xuống xe, chạy vào trong căn hộ mà không thèm quay đầu lại.
Bỏ lại một mình Lệ Lôi, trong bóng tối vô tận của màn đêm.