Thiên Hậu Trở Về
Chương 217 : Con người có thể bị thuần dưỡng
Ngày đăng: 12:44 30/04/20
Thiên hậu trở về - Chương 217 Con người có thể bị thuần dưỡng
Con người có thể bị thuần dưỡng.
Hội chứng Stockholm chính là ví dụ điển hình.
Lúc một cô gái bị cưỡng ép trói và nhốt lại, trong hoàn cảnh ngăn cách với thế giới bên ngoài, luôn bị nguy hiểm rình rập, lúc nào cũng có thể bị hành hạ cùng ****… Khi tất cả sự hoảng sợ này vượt qua giới hạn chịu đựng cuối cùng của cô ấy thì bản năng sinh tồn của con người sẽ làm cô dần dần từ bỏ chống cự, giao phó tất cả bản thân cho tên bắt cóc kia để đổi lấy mức độ an toàn lớn nhất.
Cô ấy sẽ chấp nhận, quyến luyến và sùng bái tên bắt cóc đó.
Bất kể hắn độc ác tàn nhẫn như thế nào.
Toàn bộ cuộc sống của cô gái đó đều không thể tự làm chủ, uống một ngụm nước, ăn một miếng cơm, mỗi bộ quần áo mặc trên người, thậm chí là ánh sáng mà mỗi ngày mở mắt ra nhìn thấy, mỗi một lần hít thở… Đều là ân huệ mà tên bắt cóc ban cho.
Sự sợ hãi của cô ta đối với kẻ đó sẽ biến thành biết ơn, sẽ yêu thương kẻ đó theo bản năng, bất kể tên đó đối xử với cô ấy như thế nào. Loại bệnh tinh thần này đáng sợ nhất ở chỗ, cho dù đã được cứu ra, thoát khỏi lồng giam đáng sợ đó, nhưng vẫn nhớ mãi không quên tên bắt cóc, thậm chí còn như thiêu thân lao vào lửa quay trở lại bên cạnh kẻ đó.
Lệ Lôi nhìn hàng chữ giải thích hiện trên màn hình máy tính, nhớ lại những chuyện xảy ra trong hai ngày nay. Bình thường Tiểu Lăng đều rất ổn, nhưng lần này bị nhốt trong hố bẫy tối tăm, cảm xúc của cô lại sụp đổ, nơi đó, giống như tầng hầm để nhốt phạm nhân. Mà lúc cô suy sụp lại vừa tiếng khóc vừa nói: Tử Hoành, đừng trừng phạt em, Tử Hoành, đừng đi…
Có nghĩa là, cô đã bị Bùi Tử Hoành tổn thương rất lớn, còn nhớ mãi không quên anh ta.
Đây có phải là hội chứng Stockholm không?
Lệ Lôi gọi điện cho Jay.
Đầu bên kia điện thoại, Jay nửa tỉnh nửa mơ, sau khi nghe xong vấn đề của Lệ Lôi, anh ấy lập tức tỉnh táo: “Tôi cảm thấy Tiểu Lăng nhà cậu có chỗ nào đó không đúng, cậu vừa nói là hội chứng Stockholm, đúng là có hơi giống. Chỉ là, sinh ra loại triệu chứng này, bình thường đều là bị nhốt trong một thời gian dài, hoặc là bị đe dọa đến tính mạng, nhưng lý lịch của Tiểu Lăng nhà cậu rất sạch sẽ, không có những chuyện lung tung lộn xộn này.”
Lệ Lôi cau mày: “Có khả năng là do lần trước Bùi Tử Hoành cưỡng ép cô ấy, hạ độc cô ấy hay không?”
Quả nhiên là anh!
“Chịu trách nhiệm?” Hạ Lăng vừa đau lòng vừa phẫn nộ, tức giận nở nụ cười: “Anh dựa vào cái gì chịu trách nhiệm với em? Anh có tư cách gì?! Anh… Anh lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn! Anh có khác gì với súc sinh cầm thú không?!” Cô vốn cho rằng, anh không giống như vậy, ít nhất anh sẽ tôn trọng cô, cẩn thận chờ đợi cô, không để cho cô chịu chút tổn thương nào.
Đây cũng là nguyên nhân cô đồng ý đến với anh, anh khiến cô cảm thấy an toàn.
Nhưng hôm nay, cảm giác an toàn này đã vỡ nát.
Hóa ra, anh cũng giống với Bùi Tử Hoành, vì dục vọng của mình, có thể xâm hại cô không kiêng kỵ.
Lệ Lôi không ngờ cô sẽ nói ra lời nói như vậy. “Tiểu Lăng.” Anh tiến lên phía trước vài bước: “Em không nhớ chuyện hôm qua sao? Hôm qua là em chủ động ôm anh, là em không để anh đi.”
“Anh đừng lại đây!” Cô cảnh giác lui về phía sau, sự xé rách đau đớn trong cơ thể ảnh hưởng đến cô, khiến cho cô phải bám vào gương đứng mới miễn cưỡng đứng vững được: “Lệ Lôi, đừng nói những lời bịa đặt đó nữa, sao em có thể chủ động ôm anh được?” Cho dù trong lúc không tỉnh táo, cô cũng không tin mình sẽ làm chuyện như vậy, không ai biết rõ cô có bao nhiêu sợ hãi đối với chuyện nam nữ, trong một năm cuối cùng Bùi Tử Hoành phát điên tra tấn cô, chuyện như vậy… Cũng không khiến cô có một chút vui sướng nào.
Mà chỉ khiến cô cảm thấy sợ hãi, muốn trốn chạy.
“Anh nhất định sẽ chịu trách nhiệm với em.” Hạ Lăng lắc đầu, dùng ánh mắt bi thương nhìn anh: “Lệ Lôi, đừng lừa em, cho dù em quên mất chuyện hôm qua, nhưng không có nghĩa là em không biết mình là người thế nào!”
Sắc mặt Lệ Lôi trở nên khó coi hơn cả cô.
Cô nói đúng, cô coi anh là người đó, quả thật không phải là Lệ Lôi.
Từ đầu đến cuối, cô đều gọi tên Bùi Tử Hoành.
Có người đàn ông nào có thể chịu được?! Anh từng trải qua chuyện như vậy, nếu nói ra với bên ngoài, sợ là anh giết cô cũng sẽ có không ít người vỗ tay nói phải! Cơn tức dâng lên trong lồng ngực Lệ Lôi, từ nhỏ đến lớn, anh là con cưng của trời, cho tới bây giờ anh chưa từng phải chịu uất ức và nhục nhã như vậy!