Thiên Hậu Trở Về

Chương 233 : Hóa ra là kẻ thứ ba à

Ngày đăng: 12:44 30/04/20


Thiên hậu trở về - Chương 233 Hóa ra là kẻ thứ ba à



Cuối cùng Cố Lâm cũng hiểu ý của anh trai, là vậy sao, cô và anh Lôi là thanh mai trúc mã, đồ phụ nữ hư hỏng đó nhất định rất đố kị! Cố Lâm càng nghĩ càng thấy anh trai mình nói rất có lý, đến mức cô ta tin rằng vừa rồi là Hạ Lăng muốn tát cô ta, vì vậy cô ta che mặt giả vờ khóc hu hu: "Diệp Tinh Lăng, tôi đã không trách cô là người thứ ba chen vào giữa tôi và anh Lôi, hôm nay gặp nhau ở đây, vậy mà cô còn muốn đánh tôi?"



Hạ Lăng nhìn màn biểu diễn đủ âm đủ tình của bọn họ mà ngẩn người, đây là chuyện gì vậy?



Người xung quanh xì xào bàn tán: "Hóa ra là vậy, đã sớm nghe nói nhà họ Cố và nhà họ Lệ có quan hệ nhiều đời, Cố Lâm và Boss lớn Lệ là thanh mai trúc mã cũng có khả năng đấy, hóa ra Diệp Tinh Lăng là người thứ ba chen chân vào."



"Đúng vậy, thiếu chút nữa tôi còn thông cảm với cô ta, hóa ra là tiểu tam."



Trong chốc lát, mọi người xôn xao ném cho cô ánh nhìn khinh bỉ.



"Cô Cố thật sự rất tự tin." Giọng nói Hạ Lăng lạnh lùng: "Gia đình hai người đúng là có quan hệ nhiều đời nhưng điều này không nói lên rằng Lệ Lôi thích cô bao nhiêu, nếu anh ấy thật sự thích cô thì sao lại thà chấp nhận một người bạn gái không có thân phận cũng không có gia thế như tôi mà chưa bao giờ chấp nhận cô chứ?"



"Đó là bởi vì cô đê tiện!" Cố Lâm tức giận chỉ cô: "Là cô dùng lời ngon ngọt dụ dỗ bên tai anh Lôi, không để cho tôi và anh ấy bên nhau!" Vốn dĩ, trước khi tiểu minh tinh này xuất hiện, Cố Lâm cho rằng tình cảm giữa mình và Lệ Lôi rất tốt, cô ta hay tặng Lệ Lôi vài món quà nhỏ, đòi Lệ Lôi dẫn cô ta ra ngoài chơi, Lệ Lôi cũng không từ chối.



Nhưng từ khi có Hạ Lăng, mọi chuyện đều thay đổi.



Anh Lôi của cô ta không chịu dẫn cô ta ra ngoài chơi nữa, nói là vì hiểu lầm nên cũng không nhận mấy món quà nhỏ của cô ta, khiến cô ta rất đau lòng. Hôm nay, xem như là cô ta tính hết tất cả nợ nần cho Hạ Lăng, nhất định là đồ đàn bà hư hỏng này gây khó dễ trong đó!



Hạ Lăng nhìn như đang cười nhạo Cố Lâm: "Cô thật sự thích Lệ Lôi à?"
Cố Kiêu kêu một tiếng thảm thiết, buông tay cô ra ngã xuống đất.



Mọi người đều khiếp sợ la lên, mấy người bảo vệ tranh nhau tiến lên đỡ hắn: "Cậu Cố! Cậu Cố, cậu không sao chứ?!" Thân phận Cố Kiêu cao quý, thằng nhỏ bị đá ngay trước mắt bọn họ, nếu thằng nhỏ của cậu ta xảy ra chuyện gì... Thì mấy người bảo vệ không dám tưởng tượng mình sẽ gặp chuyện phiền toái lớn đến mức nào.



Vài người trong số bọn họ bao vây Hạ Lăng lại.



Cố Kiêu đau đớn lăn lộn trên đất, kêu gào khàn cả giọng.



Cố Lâm bị dọa sợ tay chân luống cuống, làm thế nào đây, cô ta chưa từng trải qua chuyện như thế này bao giờ.



Đám người xung quanh đang xem kịch vui, thấy ngày càng náo nhiệt thì tràn trề hứng thú tiếp tục đứng xem tiếp. Có mấy người đàn ông vừa nãy để ý Hạ Lăng, giờ thấy thảm trạng của Cố Kiêu, cũng đồng cảm với câu ta... Con nhóc này, ra tay độc ác quá, xem ra nếu muốn có được nó thì phải đề phòng chiêu này...



Trong đầu bọn họ là cảnh tượng chiếm lấy Hạ Lăng làm của riêng, nhưng Hạ Lăng không biết suy nghĩ bẩn thỉu đó của họ.



Cổ tay được tự do, cô không muốn ở cùng đám nam nữ cặn bã này thêm một giây nào nữa, cô xoay người muốn đi ra ngoài.



Nhưng mấy người bảo vệ ngăn cô lại: "Cô Diệp, xin dừng bước, cô đã đá người thì không thể cứ đi như vậy được, xin phối hợp với chúng tôi kiểm tra vết thương cho cậu Cố." Nếu Cố Kiêu bị cô đá mà xảy ra việc bất trắc thì bọn họ không gánh nổi trách nhiệm này.



Ánh mắt Hạ Lăng cứng rắn: "Sao chứ, lúc nãy anh ta ức hiếp tôi các người đều khoanh tay đứng nhìn, giờ tôi mới tự vệ chút thôi, mà các người lại ngăn cản?"