Thiên Hậu Trở Về

Chương 350 : Ngày tháng năm sinh

Ngày đăng: 12:45 30/04/20


Hạ Lăng không muốn cho anh xem, cô sợ rằng sau khi xem xong ngày tháng năm sinh của cô, anh sẽ phát hiện ra điều gì đó



Nhưng mà, sau khi đã trải qua nhiều chuyện sinh tử, cô lại được biết tấm bùa hộ mệnh này quan trọng như thế nào, cô đột nhiên cảm thấy, có lẽ không cần phải giấu anh những chuyện này



Cô buông tay ra, để mặc cho anh cầm lấy chiếc bùa hộ mệnh lên xem



Anh cúi đầu nhìn những vết khắc còn mới nguyên trên chiếc bùa



"Trên đó là ngày sinh tháng đẻ của chúng ta" Hạ Lăng lo sợ những lời Hạ Mặc Ngôn nói là thật, rằng anh sẽ dốc lòng đi tìm hiểu, chi bằng cô trực tiếp nói cho anh biết: "Ngày sinh của em Không giống với ngày ghi trên giấy khai sinh"



Lệ Lôi nhướng lông mày Anh đã sớm hoài nghi lý lịch của cô, chỉ là không có cơ hội để kiểm chứng điều đó, cho đến hôm nay, lại được nghe chính miệng cô nói ra việc này, anh không cầm lòng được hỏi cô: "Đã xảy ra chuyện gì vậy?"



Hạ Lăng cúi đầu, nhìn vào những ngón tay hai người đan vào nhau



"Tiểu Lăng à?" Anh cảm nhận được sự thật ngay phía trước, giọng nói càng trở nên dịu dàng: "Không sao đâu, cho dù có xảy ra bất cứ chuyện gì, anh đều sẽ ở bên cạnh em"



"Đó là bởi vì anh không biết Sự thật có nhiều điều kỳ lạ và phức tạp lắm" Giọng nói của Hạ Lăng rất nhỏ, đặt bàn tay còn lại lên đôi bàn tay đang nắm chặt của bọn họ: "Lệ Lôi à, em không biết phải nói với anh như thế nào, liên quan đến thân thế của em, lại có nhiều bí mật, không giống như cuộc đời bình thường của Diệp Tinh Lăng"



Cô ngừng lại rất lâu, mới nói tiếp: "Nhưng mà, anh hãy tin em, em không có ý xấu đối với anh Em chỉ là Có những lời không biết phải nói ra như thế nào Lệ Lôi à, em không muốn nói dối anh, có lẽ, đợi đến lúc em có đủ can đảm thì sẽ nói hết với anh tất cả mọi chuyện, nhưng hôm nay, em chỉ có thể nói với anh thế này, ngày sinh của em chính là ngày tháng được khắc trên tấm bùa hộ mệnh này chứ không phải ngày sinh trên giấy tờ của Diệp Tinh Lăng"



Lệ Lôi vuốt nhẹ mái tóc của cô, tựa như đang suy nghĩ điều gì đó



Cô có chút thấp thỏm không yên ngẩng đầu lên nhìn anh




"Dám, em muốn phản công! Buồn quá, hahaha"



Lệ Lôi tiếp tục cù cô



"Lệ Lôi, anh là một tên khốn! Hahaha Buồn chết mất Tên khốn kia, hahaha"



Lệ Lôi không ngừng tay



"Lệ Lôi, anh mau dừng lại! Đừng cù nữa Hahaha Em không phản công nữa! Em sẽ nghe lời anh mà!" Bạn nhỏ Hạ Lăng cười đến sợ rồi, đến mức này, tất cả cốt cách lễ nghi đều không cần nữa, không để boss Lệ cù đến chết mới là thông minh, để dành sau này thiếu gì cơ hội trả thù chứ!



"Có thật là không phản công nữa không?"



"Thật mà!"



"Biết sai chưa?"



"Em biết rồi mà! Haha, ô hô, hahaha" Tiểu Lăng nói năng lộn xộn



Ông chủ lớn lúc này mới rộng lòng từ bi tha cho cô, anh cúi người nhìn



Dưới ánh mắt anh, tư thế của bọn họ vô cùng mập mờ, cô nằm ngửa trên tấm thảm dưới nền nhà, quần áo xộc xệch, nửa kín nửa hở, lộ ra đôi bờ vai trắng nõn mềm mịn Khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ vì cười quá nhiều, trong mắt còn đọng lại vài giọt nước mắt long lanh, vẻ đẹp tươi sáng đó thật lay động lòng người Bàn tay bé nhỏ của cô vẫn đang nắm lấy cổ áo anh, giống như muốn đẩy ra, lại tựa hồ đang mời gọi, chóp mũi của hai người sắp chạm vào nhau Anh nửa quỳ, đôi chân dài đặt ngay vòng eo của cô, ôm trọn cô nằm dưới thân