Thiên Hậu Trở Về

Chương 372 : Hẹn gặp chị Mạch Na

Ngày đăng: 12:46 30/04/20


“Rốt cuộc em muốn như thế nào?” Giọng nói của anh ta không biểu lộ bất kỳ cảm xúc nào.



“Trong lòng anh biết rõ.” Cô muốn như thế nào? Cô chỉ muốn rời đi, quay trở lại bên cạnh Lệ Lôi, chỉ một mơ ước nhỏ nhoi như vậy nhưng lại là một mơ ước xa vời.



“Không có khả năng.” Quả nhiên, anh ta nói: “Hạ Lăng, em nên từ bỏ suy nghĩ này đi.”



“Loại người như anh mà cũng dám kể truyện cổ tích sao?” Cô dùng giọng điệu châm chọc khiêu khích anh ta: “Bùi Tử Hoành, anh nghe cho rõ, tôi không yêu anh, tôi không yêu anh!”



Không có âm thanh nào phát ra từ phía sau lưng cô cả.



Hạ Lăng yên lặng thật lâu, dần dần có cảm giác không đúng. Khi cô quay đầu lại, phát hiện ra đằng sau đã không có người, người đàn ông đẹp trai lạnh lùng lại tàn nhẫn kia không biết đã rời đi từ lúc nào.



Đột nhiên cô có cảm giác lần này mình đã gay gắt quá mức rồi. Nói thế nào đi chăng nữa, anh ta cũng đã cứu cô, còn cứu cả Lệ Lôi. Thế nhưng, phải xa cách người mình yêu thương khiến cô vô cùng khó chịu và bực bội, không nhịn được mà gay gắt với anh ta. Đây hết thảy là do Bùi Tử Hoành, không phải sao?



Trong lòng cô cũng rất khổ sở.



Cô và anh ta gặp nhau rồi sau đó cũng chia tay, vì sao lại để mọi chuyện trở nên căng thẳng như vậy.



Cô vịn xe lăn, đứng lên, bước từng bước dọc theo đường mòn lát đá ở trong hoa viên đi về.



Đi được một lúc, cô trông thấy Bùi Tử Hoành đứng ở cuối hành lang, nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn bóng lưng của anh ta có chút cô đơn. Thật là kỳ lạ, người nhận hết thảy mọi buồn thương là cô, nhưng vì sao khi nhìn thấy dáng vẻ cô đơn của anh ta, cô lại cảm thấy áy náy?



Tâm tư của cô cứng rắn hơn, đi qua anh ta, về phía phòng bệnh.



“Anh sẽ không để em đi.” Sau lưng, bỗng truyền đến giọng nói trầm thấp: “Em còn có nguyện vọng nào khác không?”



Nguyện vọng khác? Cô còn có thể có nguyện vọng gì khác nữa? Bây giờ, trong đầu nàng đều tràn ngập hình ảnh của Lệ Lôi, nếu như không thể ở bên cạnh hắn, như vậy, ít nhất…
Cô im lặng.



Chị Mạch Na cũng im lặng một lát, sau đó nhẹ giọng hỏi: “Tiểu Lăng, có phải em gặp phải tình huống khó xử gì không?



Đôi mắt Hạ Lăng rủ xuống.



Chị Mạch Na nói: “Em đừng giấu chị, chị có thể đoán được. Ngày đó em được máy bay trực thăng của Bùi Tử Hoành cứu lên, anh ta còn cứu được cả Boss. Có phải em và hắn đã thực hiện giao dịch gì không? Ví dụ như dùng bản thân em đổi lấy sự bình an của Boss?”



Cô nhìn biểu cảm của Hạ Lăng là biết mình đã đoán đúng.



“Tại sao em lại ngốc như vậy?” Cô vừa phẫn nộ lại đau lòng: “Tại sao em lại có thể đồng ý yêu cầu quá đáng như vậy?”



“Em không còn cách nào khác.” Giọng cô rất nhỏ.



Chị Mạch Na cũng biết rằng cô không có cách khác, vào tình huống lúc đó chỉ còn có duy nhất con đường này, nếu không Lệ Lôi sẽ chết trong trận bão tố kia. Thế nhưng, cô ấy cũng rất đau lòng cho Tiểu Lăng, một cô gái nhỏ như vậy, lại phải gánh vác một chuyện nặng nề như thế.



“Rời khỏi anh ta đi!” Mạch Na quả quyết nói: “Rời khỏi Bùi Tử Hoành, anh ta là dạng lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn mà uy hiếp em thôi, điều kiện như vậy không hề công bằng, em không cần phải tuân thủ!”



“Em không thể.” Hạ Lăng nói.



Chị Mạch Na không hề biết chuyện thề độc, hoặc cho dù có biết, cô ấy cũng chưa chắc đã coi trọng chuyện đó. Hạ Lăng dứt khoát không giải thích, chỉ nói: “Chị muốn để anh ấy dưỡng thương thì hãy nói với anh ấy là em rất tốt.”



Còn những chuyện khác, chờ đến khi vết thương của Lệ Lôi khỏi hẳn rồi nói sau.



Hiện tại anh vẫn còn đang mang bệnh, nếu biết kiếp này hai người không thể ở cùng một chỗ, chắc hẳn sẽ rất đau lòng.