Thiên Hậu Trở Về

Chương 53 : A Vệ, anh trúng kế rồi

Ngày đăng: 12:42 30/04/20


Thiên hậu trở về - Chương 53: A Vệ, anh trúng kế rồi



Hạ Lăng nói: “Tôi không biết, là người đại diện dẫn tôi đến.”



“Chị Mạch Na?” Thợ trang điểm của Lục Đào nhìn thoáng qua. Cách đó không xa, chị Mạch Na đang đứng nói chuyện với Eric: “Chị ấy là một người đại diện rất nghiêm khắc nhưng lại là người rất tốt. Người được chị ấy quản lý, không ít người đã trở thành ngôi sao nổi tiếng. Vận may của cô đúng là không tệ.”



Hạ Lăng vẫn mỉm cười.



Anh ta nói không sai. Mặc dù chị Mạch Na vô cùng nghiêm khắc, hơi ác khẩu một chút nhưng tính cách lại rất tốt, rất có trách nhiệm với công việc. Mỗi một khâu đều được chị sắp xếp chu đáo. Hạ Lăng chỉ hy vọng lần này cô thật sự may mắn, có thể tìm được một người đại diện đáng tin cậy mà không phải loại người cặn bã như Sở Sâm.



Mạch Na nói chuyện với Eric xong liền dẫn anh ta đến giới thiệu với Hạ Lăng.



Eric là một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, dáng người cao gầy, làn da trắng nõn, sạch sẽ, trên người còn có mùi nước hoa nam thương hiệu Chanel: “Tôi đã xem qua tư liệu về cô”. Anh ta nói với Hạ Lăng: “Thời kỳ đầu mới ra mắt, phong cách của cô còn chưa thành hình. Nhưng khí chất của cô lại khác với người bình thường, vừa lạnh lẽo lại vừa thần bí, không thích hợp phô trương quá mức. Ngoài ra, gương mặt của cô thuộc loại mi thanh mục tú, rất phù hợp với khung xương. Nếu cô theo phong cách lạnh lùng, cô sẽ rất có ưu thế.”



Hạ Lăng gật đầu đồng ý với ý kiến của anh ta, mặc cho anh ta muốn làm gì thì làm.



Anh ta lựa chọn cho cô mấy loại mỹ phẩm và màu sắc, đề nghị cô sau này cứ dựa theo đó mà phối hợp, sau đó bắt đầu trang điểm cho cô, đặc biệt nhấn vào khóe đuôi lông mày để thu hút sự chú ý của người khác. Tiếp đó, anh ta bắt đầu chỉnh lại mái tóc của cô, cắt ngắn hơn, nhuộm highlight một số cọng, giúp Hạ Lăng vừa đẹp vừa lạnh lùng hơn.



Sau khi làm xong tất cả, Hạ Lăng đứng dậy, nhìn mình trong gương.



Hạ Lăng trong gương mặc một chiếc váy hoa màu trắng nhạt, cổ đeo một sợi dây chuyền mặt hổ phách. Nhìn cô bây giờ rất hoàn mỹ, bất luận chụp ảnh từ bất kỳ góc độ nào cũng không tìm được chút tì vết trên người cô.



Hạ Lăng thật sự hài lòng.




Lời nói của anh ta rất hợp tình hợp lý, ngay cả Hạ Lăng cũng phải gật đầu đồng ý.



Mạch Na nhìn lướt qua hai người, ánh mắt hiện lên sự khinh thường: “Tầm mắt của các người chỉ được bấy nhiêu đó thôi sao? Diệp Tinh Lăng, tôi nói cho cô biết, nếu năm nay cô không dành được giải thưởng cho nghệ sĩ mới, cô có tin tôi đóng băng cô luôn không?”



Hạ Lăng: “…”



Được thôi, cô không dám biểu hiện thái độ nào, chỉ cúi đầu giả ngoan.



Mạch Na quay sang nhìn Vệ Thiều Âm: “Còn cậu nữa, Vệ Thiều Âm, tôn nghiêm của người chế tác âm nhạc hàng đầu của cậu đâu rồi? Nhiều năm như vậy, cậu còn định trơ mắt nhìn Phượng Côn giẫm lên đầu cậu làm mưa làm gió sao? Trước kia là Hạ Lăng. Được, tạm thời cho rằng cậu đấu không lại anh ta, bởi vì cậu không có con át chủ bài, nhưng bây giờ đổi thành Hạ Vũ, nếu cậu còn chơi không lại anh ta, cậu còn mặt mũi mà lăn lộn nữa không? Tôi nghĩ cậu nên đổi nghề bán đậu hũ đi cho xong.”



“Tôi không thèm so đo với Phượng Côn!” Vệ Thiều Âm nghiến răng nói.



Mạch Na lại càng khinh thường: “Có khi nào cậu dám liều với anh ta không? Cậu có biết đã rất nhiều năm rồi không? Phượng Côn luôn là người xếp hạng nhất, còn cậu là người xếp hạng hai. Tôi thấy cậu sợ anh ta thì đúng hơn, hay là cậu không có lòng tin đấu lại anh ta? Bây giờ, ngay cả giải thưởng dành cho nghệ sĩ mới cậu cũng không có can đảm liều.”



“Không phải chỉ là giải thưởng dành cho nghệ sĩ mới thôi sao? Ai nói tôi không thể thắng?” Vệ Thiều Âm nổi giận nói.



“Nói hay lắm!” Chị Mạch Na vỗ tay, mỉm cười thỏa mãn: “Vậy tôi sẽ chờ xem, giải thưởng dành cho nghệ sĩ mới năm nay sẽ rơi vào nhà nào?”



Hạ Lăng: “…”



Haiz, A Vệ, anh trúng kế rồi, anh có biết không?