Thiên Hậu Trở Về
Chương 85 : Quên đi quá khứ
Ngày đăng: 12:42 30/04/20
Thiên hậu trở về - Chương 85: Quên đi quá khứ
Hạ Lăng cảm thấy mình đã mơ một giấc mơ rất dài, trong mơ có tiếng đánh nhau, đèn đuốc hỗn loạn, sương mù vô biên, còn có ác ma đáng sợ cầm lọ thuốc màu xanh đậm… Cô liều mạng chạy, liều mạng chạy, cũng không biết đã chạy bao lâu, dưới chân bị vấp ngã, từ vách núi rơi xuống, rơi vào bóng tối thật sâu…
Bỗng nhiên, giật mình tỉnh lại.
Chiếu vào tầm mắt, là gương mặt tuấn mỹ của một người đàn ông.
Cô nhìn thấy vẻ quan tâm từ sâu trong mắt anh ta, ý thức dần trở lại.
Đây là đâu? Cô muốn mở miệng nói chuyện, lại phát hiện bản thân không phát được ra tiếng nào, không khỏi sợ hãi.
Lệ Lôi dịu dàng trấn an: “Tiểu Lăng, đừng nóng vội, bác sỹ đã kiểm tra cổ họng em rồi, tin tưởng tôi, nhất định tôi sẽ chữa khỏi cho em.”
Cô không xác định được mà nhìn anh, thật sao?
Giống như nhìn ra nghi hoặc của cô, anh lộ ra một nụ cười tràn đầy ấm áp: “Thật sự, tôi bảo đảm.”
Trái tim cô thoáng yên ổn lại.
Lệ Lôi đưa cho cô một quyển sổ viết tay: “Muốn nói cái gì thì viết vào đây.”
Hạ Lăng nhận lấy, viết xuống những nét chữ đẹp đẽ: Tôi đang ở đâu? Bây giờ là lúc nào?
“Em hôn mê một ngày một đêm rồi, hiện tại đang ở địa bàn của tôi, rất an toàn.” Lệ Lôi nói qua những việc đã xảy ra khi cô hôn mê cho cô nghe: “Tôi phái người phá sản nghiệp của Bùi Tử Hoành, sau khi bắt đầu phiên giao dịch thị trường chứng khoán hôm nay, toàn bộ giá cổ phiếu của Bùi thị sẽ rớt xuống, tôi còn chuẩn bị rất nhiều tin tức tiêu cực cho anh ta, việc lần này, anh ta sẽ nhận đủ bài học.”
Nghe thấy tên người đàn ông kia, trái tim cô đau không chịu nổi.
Đêm hôm đó, dáng vẻ anh cứng rắn cho cô uống thuốc lại lãnh khốc vô tình như vậy, khiến cô cuối cùng cũng không thể ôm ảo tưởng gì với anh nữa. Bùi Tử Hoành có yêu Hạ Lăng hay không? Cô không biết, nhưng cô có thể xác định rằng, anh đến một sợi tóc cũng không yêu Diệp Tinh Lăng. Cuộc đời thuộc về thiên hậu Hạ Lăng đã qua, hiện giờ cô là Diệp Tinh Lăng, cùng anh…
Tâm trạng Hạ Lăng rất tốt, duỗi tay khoác tay anh ta.
Hôm nay cô cũng rất đẹp, mặc váy dài đuôi cá màu nước biển nhạt, vạt áo được gắn kim cương rất độc đáo, tóc dài đen nhánh được búi lên lộng lẫy, từng sợi tóc mái nhẹ nhàng buông xuống, đặc biệt phong tình say lòng người.
Cô được anh ta dẫn vào nhà hàng, ngồi vào chỗ.
Khiến cô kinh ngạc chính là, anh ta chẳng những có được chỗ ngồi trong thời gian ngắn, còn là một vị trí rất tốt… Ngồi trước cửa sổ, từ tầng mười chín nhìn xuống, những ngọn đèn của thành phố vô cùng mỹ lệ.
Phục vụ cầm thực đơn tới, khom người lịch sự hỏi hai người họ muốn dùng gì. Lệ Lôi không nhìn thực đơn, ý bảo phục vụ đưa cho Hạ Lăng: “Em thích ăn cái gì thì gọi cái đó.”
Phục vụ đưa cho các cô gái là một thực đơn khác. Phía trên có tên các món ăn, nhưng không ghi giá tiền.
Từ đời trước, Hạ Lăng đã ngày đêm mong muốn đến đây dùng cơm, không biết đã nghiên cứu thực đơn này bao nhiêu lần, bây giờ đã sớm thuộc làu làu. Thật lâu trước kia cô đã nghĩ rồi, nếu có thể cùng Bùi Tử Hoành đến đây, nhất định phải gọi món rượu vang đỏ hấp ốc sên, đó là món Bùi Tử Hoành thích nhất; còn có hàu hấp chanh, anh cũng rất kén chanh, nhưng nghe món này cũng không tồi, bít tết phi lê cũng đặc sắc, anh nhất định sẽ thích…
Hạ Lăng nhìn thực đơn đến thất thần, nhưng hôm nay, tất cả những thứ đó đều không dùng được.
Cô cúi đầu, tìm món ăn mình thích, chỉ cho phục vụ nhìn: Salad trứng cá muối bắp cải, canh bơ nấm, gan ngỗng muối chiên sò tươi, thịt cừu nướng… Mỗi một món, đều không liên quan đến người đàn ông kia.
Chọn xong, cô giương mắt, dùng ánh mắt hỏi xem Lệ Lôi có muốn thêm cái gì không?
Lệ Lôi mỉm cười: “Khẩu vị của chúng ta rất giống. Em nhất định sẽ thích tôm hùm chiên, thịt bò hẩm ở đây nghe nói cũng không tồi.” Anh ta thuận miệng gọi thêm vài món đồ ăn, lại chọn rượu, rồi phân phó phục vụ cầm thực đơn đi xuống.
Hạ Lăng cũng cười rộ lên, quả thực, món ăn anh ta chọn đều là món cô thích. Nhưng không được bao lâu, nụ cười đã cứng lại trên mặt.
Cô nhìn thấy….
Bùi Tử Hoành.