Thiên Hậu Trở Về
Chương 87 : Đấu giá kem
Ngày đăng: 12:42 30/04/20
Thiên hậu trở về - Chương 87: Đấu giá kem
Mở đầu, giá cả tăng lên thật sự rất nhanh, một vạn, ba vạn…
Sau đó, tốc độ chậm rãi giảm xuống. Rốt cuộc mọi người cũng không phải kẻ ngốc, cho dù có tiền, muốn đốt tiền cũng phải có mức độ, tiêu ba bốn vạn mua một phần kem nho nhỏ, chẳng những không đáng, còn có chút ngốc.
Vào lúc này mỗi năm, gần như là lúc kết thúc tất cả.
“Năm vạn.” Cuối cùng giá tiền dừng ở năm vạn, giọng nói vui vẻ của người chủ trì truyền đến, “Ông Trương, bàn số 1 nguyện ý ra năm vạn, có người trả cao hơn không? Năm vạn lần thứ nhất, năm vạn lần thứ…”
Đang lúc người chủ trì muốn tuyên bố phần kem năm nay thuộc về ai, thì một giọng nam mê người vang lên: “Tôi ra mười vạn.”
Là Lệ Lôi. Anh ta không tham dự lúc bắt đầu ra giá cạnh tranh, tuy rằng lúc kêu giá cạnh tranh rất náo nhiệt, nhưng đều mang tính chất làm ấm chỗ cho thái tử đọc sách thôi. Mãi đến lúc này, ra giá cạnh tranh tới lúc kết thúc, anh ta mới thật sự ra tay.
Mười vạn, là cái giá cao nhất trong bao năm qua.
Mặt mày người chủ trì hớn hở: “Ông Lệ bàn số 17, mười vạn lần thứ nhất, mười vạn lần thứ…”
“Mười lăm vạn.” Một giọng nam nữa lại bất ngờ truyền đến.
Các tân khách sôi nổi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy ngồi ở bàn số 9, là một người đàn ông mặc trang phục màu đen đậm, khuôn mặt lạnh lùng, bên người dẫn theo một người bạn gái yếu ớt mảnh mai.
“Anh ta là ai vậy?” Trong đám người vang lên giọng nói nho nhỏ, “Mười lăm vạn, vì mua một phần kem mà ra tay mạnh như vậy.”
“Là Bùi Tử Hoành của Đế Hoàng.” Có người tốt bụng giải thích, “Mười lăm vạn đối với chúng ta thì lớn, nhưng đối với người ta thì chẳng khác gì năm ngàn vạn đâu.”
Trong lòng Hạ Vũ tính toán như thế, ra sức khuyến khích Bùi Tử Hoành.
Kỳ thật, không cần cô ta xúi giục, Bùi Tử Hoành cũng nhất định phải có được phần kem này.
Anh đã rất hối hận, vì sao lúc Tiểu Lăng còn sống không dẫn cô đến? Hiện giờ, cho dù chỉ là một di nguyện, anh cũng sẽ cố hết sức mà hoàn thành thay cô.
“Hai trăm vạn.” Bùi Tử Hoành lạnh lùng nhìn Lệ Lôi.
Cả nhà hàng bùng nổ, hai trăm vạn! Cũng giống Lệ Lôi, Bùi Tử Hoành há miệng cũng nâng giá lên gấp đôi! Theo tư thế ném quả cầu tuyết này, có phải kế tiếp Lệ Lôi sẽ báo lên bốn trăm vạn không?
Tất cả mọi người đều dùng đôi mắt lấp lánh nhìn hai người.
Lệ Lôi vỗ bàn tay hơi lạnh của Hạ Lăng, dịu dàng an ủi: “Tôi có chừng mực.”
Sau đó, quay đầu nhìn Bùi Tử Hoành, chậm rãi cười: “Ông chủ Bùi thật là nhàn rỗi tao nhã. Làm sao tôi lại nghe nói, cổ phiếu Đế Hoàng đều đình chỉ rồi? Ông chủ Bùi không nhanh chóng đi cứu hỏa, còn ở đây tranh một phần kem với tôi, thích hợp sao?”
Đám người xung quanh lại xôn xao nghị luận, Lệ thiếu, ngài thật đúng là cái hay không nói, nói cái dở, khắp vòng này đều truyền rằng, cổ phiếu của Bùi gia bị chính ngài chèn ép mưu hại, ngài còn không biết xấu hổ làm trò trước mặt ông chủ Bùi, đâm người ta đau chân?
Lệ thiếu, ngài…
Thật là cuồng vọng.
Sắc mặt Bùi Tử Hoành trở nên âm trầm.