Thiên Hậu Trở Về

Chương 98 : Hương hoa bách hợp

Ngày đăng: 12:42 30/04/20


Thiên hậu trở về - Chương 98: Hương hoa bách hợp



Thật ra không phải Hạ Vũ hát dở.



Giọng hát của cô không tính là xuất sắc nhưng cũng không khó nghe. Chỉ cần xử lý giọng hát tốt một chút, vẫn có thể kéo được fan hâm mộ. Nhưng không may mắn, đối thủ lần này của cô ta chính là Hạ Lăng. Bên trong sân vận động, giọng hát của Hạ Lăng vẫn có thể vang vọng được toàn bộ. Cô ta còn chưa chuẩn bị kỹ đã vội đến so tài, à không, là đến tìm tai vạ.



Không ngược cô thì ngược ai?



“Khó nghe qua. Cô ta hát như vậy mà cũng dám so tài với Tiểu Lăng nhà chúng ta?” Đây là nhóm fan trung thành của Diệp Tinh Lăng.



Trên khán đài, người quơ cây huỳnh quang càng lúc càng ít, chỉ lẻ tẻ mấy fan cuồng của Hạ Vũ còn kiên trì mà thôi. Trên sân khấu, Hạ Vũ thấy tình huống không ổn, nhưng cũng bất lực. Mặc cho cô ta có dốc toàn lực cũng không quay lại được cục diện như trước.



Hậu trường.



Mạch Na rót một ly nước ấm đưa cho Hạ Lăng: “Tiểu Lăng, em thắng rồi.”



Hạ Lăng nhận lấy ly nước: “Vâng ạ!” Cô cúi đầu uống một ngụm, trong nước có pha chút mật ong, hương vị ngọt thanh rất thích hợp cho cổ họng vừa bệnh nặng mới khỏi của cô.



Mạch Na nói: “Em hãy nghỉ ngơi một chút rồi chúng ta ra ngoài.”



“Sao ạ?” Hạ Lăng ngẩng đầu, nhìn Mạch Na: “Chờ sau khi Hạ Vũ hát xong bài hát của cô ta, MC sẽ tuyên bố kết quả bỏ phiếu chung cuộc. Đến lúc đó, chị cần ra sân thêm lần nữa.”



Mạch Na cười nói: “Vẫn còn chưa đến khâu sau cùng mà.”



Hạ Lăng thật sự không hiểu. Điều này không khoa học, cũng không phù hợp với quá trình tranh tài bình thường.



Mạch Na cũng không giải thích gì thêm, chỉ nói: “Em cứ đi theo chị, chị sẽ dẫn em đi xem một trò hay.”




“Nếu cô thích, sau này tôi sẽ tặng cô thường xuyên hơn.” Anh vui vẻ nói, trong lòng hạ quyết tâm. Mặc kệ Tiểu Lăng có điều gì giấu diếm anh, anh cũng sẽ xóa nó đi, để trong mắt cô chỉ có một mình anh mà thôi.



Nhất định sẽ có một ngày như vậy.



Chiếc Audi chậm rãi ra khỏi bãi đậu xe.



Hạ Lăng tò mò hỏi: “Boss, chúng ta đi đâu vậy?”



Lệ Lôi cười nói: “Đi xem trò hay.”



Hạ Lăng không hiểu, vừa nãy chị Mạch Na cũng nói sẽ dẫn cô đi xem trò hay. Bây giờ Lệ Lôi cũng nói như vậy, rốt cuộc là có trò hay gì vậy?



Trên sân khấu trong sân khán phòng.



Hạ Vũ dốc hết toàn lực hát bài hát, nhưng giọng hát của cô ta hoàn toàn kém xa bài Cánh sao, khiến người ta không động lòng nổi. Khán đài đã bắt đầu có người rời đi.



Tin nhắn vang lên, một cô gái cúi đầu nhìn điện thoại của mình, rồi kéo tay bạn trai bên cạnh: “Chúng ta đi thôi anh, đừng nghe Hạ Vũ hát nữa.”



“Tại sao?” Người bạn trai của cô gái hỏi.



“Ngoài cổng sân vận động đang có hoạt động của Thiên Nghệ và Cố thị. Bọn họ chỉ cần có được mười nghìn chữ ký “Diệp Tinh Lăng, tôi ủng hộ cô”, bọn họ sẽ công bố chứng cứ Diệp Tinh Lăng không nhục mạ Thiên Hậu Hạ Lăng.” Cô gái hưng phấn nói.



“Thật sao?” Bạn trai cô gái cũng kích động: “Chuyện lớn à nha.”



“Vậy chúng ta mau đi đi. Đến trễ là không kịp đâu.”