Thiên Hồn Đại Lục

Chương 31 :

Ngày đăng: 02:41 27/06/20

Chương 31: Thiên Vân Bí Cảnh (1)
Thời gian trôi qua nhanh chóng, lúc này một lão già khác đứng lên mà thông báo….
“ Thời gian đã kết thúc, mờ các thí sinh đứng theo hàng mà chuẩn bị vào….” Hàn Phong cùng Đại Minh nghe thấy thì lập tức xoay người mà xếp hàng. Một lúc sau hơn 5 ngàn người đã xếp xung quanh sàn đấu này….
“ Trước khi đi, ta sẽ bổ sung thêm vài cái từ bên trên đưa xuống, trong đây ma thú sẽ có từ cấp 1, 2 và 3 tương đương với 10, 20 và 30 điểm. Chỉ có thể tăng điểm số mình bằng cách giết ma thú, hoặc là cướp từ người khác..đương nhiên cướp đoạt cũng thể hiện bản lãnh của mình cho nên mọi người cứ thoải mái mà làm. Ngoài ra, bây giờ một người có thể chia sẽ một phần điểm số cho người khác...tức là người này có thể cho người kia 10 điểm, 20 điểm hoặc 30 điểm….”
“ Vậy còn cấp 4 thì sao ?”
“ Haha..cấp 4 à...là 300 điểm, nhưng cái ngươi giết nỗi không….”
“ Được rồi, bổ sung thêm nhiêu đó thôi...bắt đầu chuẩn bị nào….”
Bỗng nhiên cả sàn đấu phát sáng, ở dưới mặt sàn hiện lên một cái vòng sáng rồi một cột sáng cao tới tận trời xanh hiện ra, lão già nhìn thấy thế thì cười…
“ Mời các thí sinh đi vào bí cảnh, khi mọi người đã vào hết thì sẽ bắt đầu. Hơn nữa tấm lệnh bài báo danh mỗi người cầm, sẽ hiện ra thông tin của mười người đứng đầu để tiện quan sát…” lão già nhấn mạnh hai chữ quan sát, sau đó cười cười lui xuống. Tiếp theo đó từng người bắt đầu xuất phát vào trong vòng sáng và biến mất, khoảng nửa tiếng sau thì toàn bộ người đã thành công tiến nhập…
“ Thiếu gia...ngài phải cố lên !!!” Thải Ti Liệt trong lòng âm thầm cổ vũ….
Hàn Phong mở mắt ra thì thấy mình đang đứng ở một khu rừng, xung quanh là những cây to, đủ loại cây cỏ, hoa lá. Hắn quay khắp xung quanh tìm thân ảnh của tên mập nhưng mãi không có tìm thấy, lúc này từ trong bụi cỏ nhảy ra 7 con sói, Hàn Phong nhìn một cái liền nhận ra đàn sói này...bởi nó là kẻ thù truyền kiếp của hắn, từ lúc nhỏ tới giờ rồi, là một đám Hắc Lang, cấp 2 ma thú.
“ Các ngươi tự mò ra đây thì ở lại đây luôn đi…..” Hàn Phong trong tay hiện ra một Thiên Hồn Kiếm, rồi xuất hiện trong tay hắn.
……
……
“ Chết thật….đại ca đi đâu rồi….” một nơi không xa lắm, Đại Minh liếc nhìn xung quanh mà cố tìm kiếm thân ảnh của Hàn Phong. Lúc này hắn nghe một tiếng hét cầu cứu ở bên kia khu rừng, Đại Minh nghe thấy là giọng của nữ nhân, lập tức chạy qua thì thấy lúc này một đàn sói ít nhất mười con Hắc Lang đang truy đuổi một nhóm người, gồm 2 trai 2 gái.
Hắn tính xông ra cứu thì trong đầu liền hiện ra hình ảnh của Hàn Phong, hai mắt giết người lạnh lùng cảnh cáo “ Tuyệt Đối Không Làm Chuyện Quá Bắt Mắt !!”, lập tức Đại Minh liền nuốt nước miếng, chần chừ có nên ra không. Hắn tuyệt đối sợ nhất chính là Hàn Phong, nhất là khi Hàn Phong tức giận.
Ở dưới này thì đàn sói đã bao vây bốn người, bọn họ bị dồn vào một cái cây, hai tên nam nhân mắt nhìn nhau, gật đầu rồi bỗng nhiên đẩy hai người nữ lên rồi chạy theo một đường khác. Hai người nữ nhân kia liền biết bọn họ chắc chắn sẽ bị loại, nhưng bọn họ lại không can tâm bởi vì gia nhập Ngũ Viện chính là giấc mơ của hai người…
Nữ nhân tóc đen một bên, mặt mày xinh đẹp, má hồng hào với khuôn mặt như thế, ai nhìn đều muốn nựng nàng…
“ Hoa tỷ, chúng...chúng ta sẽ bị loại sao….” người được gọi là Hoa tỷ là một cô gái nhìn chững chạc hơn, làn da ngăm đen, khuôn mặt có khá nhiều rỗ, mái tóc màu nâu và cặp mắt xanh như trong suốt. Ai nhìn cũng thấy đôi bạn thân này là một bông hoa và một bãi cứt trâu đi cùng nhau...
“ Không biết...có thể là như thế…”
“ Nhưng...nhưng chúng ta giấc mộng còn chưa hoàn thành….”
Lúc này đàn sói lập tức nhào lên, hai người sợ hãi mà nhắm mắt lại, đợi một hồi lâu cũng không thấy có việc gì, khi mở mắt ra thì hai người nhìn thấy một thân ảnh mập mạp đã giết sạch đàn sói mà cứu bọn họ, cô nàng tóc đen khi nhìn thấy Đại Minh thì hai mắt đảo suy nghĩ cái gì, lập tức chạy lại mà ôm chặt cánh tay hắn mà cười nói…
“ Vị..Sư..Huynh..Này….cảm ơn rất nhiều nha..” Nàng còn cố cạ ngực vào với giọng nói nhỏ nhẹ quyến rũ, quả nhiên Đại Minh nghe xong thì cười thật to, nói không có gì….
“ Chuyện nhỏ...chuyện nhỏ !!”
“ Ta tên Đại Minh, còn các ngươi….”
“ Sư huynh, ta là Thảo Nhi, còn bên đó là tỷ tỷ của ta Thảo Cầm….” Đại Minh tiếp tục bị cạ cạ ngực nữ nhân như thế, hắn lòng lập tức thoải mái lên cực độ, sau đó cười hỏi….
“ Hai người các ngươi còn có dự tính gì không ?”
“ Chúng ta không…..” Thảo Cầm tính lên tiếng thì Thảo Nhi lập tức nũng nịu mà nhìn Đại Minh…
“ Đại Minh ca ca, ngươi dẫn bọn ta đi theo được không….”
“ Được…...được…..” anh hùng khó qua ải mỹ nhân, quả nhiên một câu nũng nịu như thế làm cho tâm hồn của một tên không biết mỹ nhân như Đại Minh lên trời, cái gì hắn cũng gật đầu.
“ Một tên mập cũng cho mình là giỏi….” Thảo Cầm một bên khinh thường nam nhân dễ dàng bị nữ nhân dụ dỗ như thế..
“ Ngươi nói gì nữ nhân xấu….”
“ Nói ngươi đó, mập mạp ngây thơ….”
“ Ngươi Dám Lập Lại ??”
“ Đồ trai tơ...ngây thơ mùi gái……” Thảo Cầm tiếp tục la lên, sau đó hai người bắt đầu cãi nhau, Đại Minh và Thảo Cầm mặt nhìn mặt, không ai chịu thua. Gần nửa tiếng sau thì hai người mới tách ra...
“ Vậy giờ chúng ta đi đâu…” Thảo Cầm nhìn người muội muội này mà lắc đầu, cũng tính nhắc nhở Đại Minh nhưng cũng im lặng, chỉ hỏi đường đi.
“ Đi tìm đại ca của ta trước….có huynh ấy thì mọi người không cần lo vấn đề an toàn nữa…” Đại Minh hừ một tiếng rồi nói, sau đó dẫn đường cho hai người, Thảo Nhi thì vẫn líu la bên Đại Minh, hắn thì cười nở mày nở mặt, Thảo Cầm thì vẫn quan sát cẩn thận hai bên. Đương nhiên trên đường, Đại Minh và Thảo Cầm lâu lâu cãi cọ vài câu...
Một hồi sau thì Đại Minh cảm nhận được khí tức của Hàn Phong không xa, liền mừng rỡ mà lên tiếng…
“ Đi qua bên đó…”
Hai người Thảo Nhi và Thảo Cầm nhanh chân đuổi theo, khi bọn họ tới được nơi đó thì hai mắt giật mình sợ hãi, cảnh tượng trước mắt bọn họ như là một bức tranh kinh dị, một ác ma cầm một thanh kiếm, hắn đang ngồi trên hàng chục cái xác của ma thú, xung quanh là những vết máu đậm, xác chết khắp nơi có khi còn cắm lên thân cây.
Đại Minh đương nhiên là thấy nhiều nên không sao, đi tới mà cười nói với Hàn Phong, nhưng hai cô nàng kia thì lúc này đã bịt miệng, xoay người mà ói….
“ Đại ca, ngươi kêu ta không làm chuyện bắt mắt, ngươi cái này không phải à…”
“ Nhịn không được….kéo 1, rồi kéo 2 rồi kéo 10...ta đang rảnh nên chơi với bọn chúng một chút…”
“ Choa...mà không ngờ, hơn chục cái xác ma thú cấp 3...huynh chắc lên hạng đầu rồi….” Đại Minh nhìn xung quanh mà gật đầu nói, sau đó lấy cái lệnh bài ra mà quan sát….
“ Quả nhiên….”
Trên mặt tấm lệnh bài, có tổng cộng mười con số, từ 2 đến 10 chưa có tên nào, như Hàn Phong đã xuất hiện trên đó…
Hàn Phong480 Điểm
…..
…..

  1. …..
“ Không sao….lên thì càng tốt...ta có thể tìm hiểu thêm nhiều cái…..” Hàn Phong lắc đầu mà nói, sau đó nhìn về 2 người nữ nhân đứng đằng sau. Bị ánh mắt tràn đầy sát khí mà nhìn, Thảo Nhi và Thảo Cầm run rẩy mà lui về sau….
“ Khoang đại ca...hai người này là ta cứu về...tha cho bọn họ đi….”
“ Vậy thì cút đi...còn đứng đó làm gì….”
“ Đại ca, có thể cho...cho bọn họ đi theo không…..coi như đệ xin huynh luôn đó…”
Hàn Phong nhìn vẻ mặt cầu xin của Đại Minh mà bất giật mình, sau đó hắn nhìn về 2 người nữ nhân bên kia mà mắt trầm xuống, nghĩ lại là một thằng trai tơ bị dụ dỗ. Hàn Phong cười một cái rồi nói….
“ Được….nhưng tất cả nghe theo lệnh của ta….”
“ Được...tất cả nghe lệnh của đại ca….”Đại Minh thấy Hàn Phong đồng ý thì mừng rỡ và gật đầu, hai người Thảo Nhi và Thảo Cầm thì gật đầu cảm tạ, nhưng vẫn bị xung quanh mà làm cho khó chịu….
“ Đại ca, chúng ta bây giờ đi đâu….”
“ Trước tiên, chúng ta tìm một nơi tạm trú đã, nơi này phải gần một dòng suối..như vậy có thể không lo thiếu nước…”
“ Ta biết một chỗ như thế…” Thảo Cầm lập tức lên tiếng mà nói…
“ Ở đâu…”
“ Cách đây không xa đâu….”
“ Được rồi, mập mạp, ngươi làm thịt vài con sói đi...coi như là một nguồn thức ăn ….”
“ Vâng…”
“ Còn hai người các ngươi, chia ra gần đây tìm vài thanh củi với trái cây, để tránh việc không cần thiết…’ Thảo Cầm thì gật đầu đồng ý, sau đó lôi một bên muội muội không tình nguyện của mình, nàng biết nếu chọc giận Hàn Phong thì hắn sẽ không nương tay mà thẳng tay giết hai người.
Một lúc sau thì mọi việc đã xong đâu đó, Hàn Phong thu vào trong giới chỉ của mình và quay qua nhìn Thảo Cầm mà nói…
“ Cô có thể dẫn đường không…”
“ Được...đi theo ta…” Thảo Cầm gật đầu, sau đó xoay người rời đi. Ba người còn lại cũng bắt đầu lên đường, lúc này tấm lệnh bài kêu lên một tiếng thật to….” Bíp...bíp…..”
Hàn Phong480 Điểm
Bách Nhật250 Điểm
Lý Cổ220 Điểm
Cung Thôi210 Điểm
Nam Cung Phương180 Điểm
Kim Vân160 Điểm
….
….
….
….
Hàn Phong và những người khác nhìn bảng xếp hạng vừa làm mới thì cũng giật mình, mới đây đã có người giết được nhiều ma thú thế, tuy nhiên khoảng cách giữa hạng 2 và hạng 1 là gấp đôi, rồi 2 cô nàng ngước lên nhìn Hàn Phong.
“ Haha đại ca..mấy tên hề này cố gắng lắm đó….”
“ Cứ kệ bọn họ...chúng ta mau đi thôi…..”
Cả đám người tiếp tục xuất phát, một lúc lâu thì bọn họ dừng lại trước một cái hang động. Hàn Phong quan sát mà gật đầu, rất là tiện dụng, rồi bước vào trong. Hang động này khá rộng, ít nhất cũng năm sáu mét, đủ cho 4 người ở một cách thoải mái, hơn nữa bên cạnh lại là một dòng suối, cây ăn quả cũng có.
“ Được rồi...chúng ta sẽ dùng nơi này làm nơi đặt chân….”
Sau đó cả nhóm bắt đầu dọn dẹp cái hang động này, bởi nơi này sẽ là nơi mà bọn họ ở lại trong vòng 4 tuần thời gian, Hàn Phong thì ra ngoài mà giăng lên vài cái bẫy đơn giản để phòng ngừa, rồi quan sát xung quanh. Bỗng nhiên lúc này từ trong một bụi cây bên cạnh có những tiếng sột soạt, rung động lên…..Hàn Phong cảnh giác mà quay qua nhìn thì thấy từ trong đó bước ra một thân ảnh cao ráo, thân hình cân đối, mặc một cái áo bào màu xanh dương, mái tóc màu xanh dương biển với làn da trắng, một mùi hương hoa nồng nàn…
Hàn Phong nhìn nàng, cũng là lúc nàng quay lại mà nhìn về Hàn Phong, hai người ánh mắt chạm lại với nhau, bỗng nhiên nàng mất thăng bằng và ngã xuống. Hàn Phong nhanh chóng mà đỡ nàng, sau đó bắt mạch mà kiểm tra…
“ Bị trúng độc….không nặng lắm…..”
Hàn Phong lập tức ôm nàng và chạy về hang động, ba người kia nhìn thấy Hàn Phong ôm một cô gái về tính hỏi gì nhưng Hàn Phong quay qua mà nói…
“ Lấy cho ta một thùng nước….”
“ Để ta…” Đại Minh nhanh chân chạy ra ngoài, vài hơi thở thì hắn trở về với một thùng nước đầy, rồi để bên cạnh Hàn Phong. Hàn Phong gật đầu….
“ Ba người các ngươi ra ngoài canh đi, không cho ai vào….”
“ Được….”
“ Đi thôi…” Thảo Cầm thấy Đại Minh đã đi ra ngoài, nàng kéo tay muội muội mà đi ra ngoài, Thảo Nhi thì tuy khó chịu nhưng không nói gì, cũng đi ra ngoài. Hàn Phong nhìn về cô gái mặc trường bào xanh này mà nói…
“ Thứ lỗi cho ta vô lễ….” hắn không biết nhưng nàng cho hắn cảm giác thanh cao, lạnh lùng..
Hàn Phong cởi cổ áo nàng ra, sau đó dùng ba cây châm đâm vào ngực nàng, mục đích là để khống chế độc truyền tới tim, rồi tay phải của Hàn Phong dúng vào thùng nước, lập tức cả thùng nước bắt đầu truyền ra hơi lạnh thấu xương, sau đó hắn truyền hơi nước lạnh theo kim châm mà đi vào cơ thể, mục đích dùng hàn khí hút chất độc theo kim châm ra ngoài….
Sau khi Hàn Phong lấy tay ra thì thùng nước trở về bình thường, hơi lạnh cũng biến mất đi. Một lúc sau hàn khí bốc ra từ ba cây kim châm, kèm theo là những tia màu tím đen lẫn lộn, môi của cô gái cũng bắt đầu từ tím trở về bình thường….
Lúc này nàng từ từ mở mắt dậy, mờ mờ ảo ảo nhìn thấy thân ảnh của một nam nhân, sau đó nàng cảm thấy lành lạnh ở trước ngực, ngước lên nhìn nhưng khi thấy rõ mặt lập tức đỏ hồng lên và tiếp theo là……
“ Aasaaaaaaaaaaaaaaaaaaa……..Dâm Tặc !!!! Bốp……”