Thiên Hồn Đại Lục
Chương 5 :
Ngày đăng: 02:41 27/06/20
Chương 5: Lần Đầu Tiếp Xúc (1)
Hàn Phong sau khi đi ra khỏi hang động, quay qua mà nhìn nơi mà hắn đã sống mười năm một lần cúi, sau đó cúi người mà chào 3 cái rồi mới xoay người rời đi. Lúc này tiểu Bạch truyền âm cho Hàn Phong mà hỏi….
“ Thiếu Gia, ngài tính để bộ dạng đó đi à….”
‘ À….xém nữa quên….hahaha..” Hàn Phong cười mà gãi đầu, sau đó nhắm mắt lại mà vận dụng Thiên Ma Hồn Ngũ Công, một lúc sau mái tóc và cặp mắt bắt đầu chuyển về một màu đen huyền….
“ Như vậy chắc là được rồi nhỉ….”
“ Vậy thiếu gia, chúng ta tiếp tục đi tới hướng nào đây ?” tiểu Bạch ngồi trong lòng của Hàn Phong mà nhìn ra bên ngoài. Hai người lúc này đang đứng trên một ngọn cây cao gần 10 mét, Hàn Phong nghe tiểu Bạch hỏi thì suy nghĩ, sau đó dùng Tinh Thần lực của mình mà quan sát bán kính xung quanh một cây số. Vẫn không thấy gì, Hàn Phong liền mở rộng Tinh Thần lực ra, bán kính bây giờ là 5 cây số, khi hắn cảm nhận được khí tức của Nhân loại thì mừng rỡ..
“ Phát hiện được gì thiếu gia ?”
“ Uh...vài hơi thở của khoảng hơn chục người, tầm cỡ 20 người đi…...hướng Bắc 4 cây số… “
“ Vậy đi thôi !”
Hàn Phong nhanh chóng phóng đi theo hướng đó, khoảng 1 phút sau thì hắn đã dừng lại ở gần đó, đứng ở trên cây mà Hàn Phong quan sát bên dưới. Khoảng 14 nam tử tay cầm kiếm, mặt mày hung tợn, đang bao vây một cái xây ngựa, bốn tên thủ vệ, 1 già 3 trẻ. Đám người vây quanh thì vẻ mặt đang sợ hãi, những người kia thì đang cười hí hửng, nhìn chằm chằm vào xe ngựa, sợ nó chạy mất….
“ Các ngươi là ai...có biết trong xe là ai không mà dám đánh cướp….”
“ Hahaha ngươi tính hù dọa ai vậy, giết hết đám người các ngươi rồi bắt hai vị tiểu thử xinh đẹp bên trong thì ai hay ai biết, chỉ trời chỉ đất mới biết thôi, đúng không hả anh em….”
“ Lão Đại Nói Rất Đúng !!! HaHaHaHaHaHa “ một đám thuộc hạ cười to khoái lên, bọn họ cũng lâu rồi chưa thưởng thức hàng đẹp như thế. Hàn Phong ở bên trên nghe thấy hai bên đối thoại thì nhíu mày, tiểu Bạch nằm trong ngực thấy thế thì hỏi…
“ Thiếu gia, có chuyện gì à !”
“ Bọn cướp này có nội ứng….hoặc là có người thuê bọn họ !”
“ Sao ngài lại nói thế….” tiểu Bạch nghe Hàn Phong nói mà thắc mắc, khó hiểu nhìn xuống dưới.
“ Rất đơn giản, khi chúng ta mới tới nơi thì bọn họ cũng chỉ vừa mới bao vây đoàn xe ngựa này, tức là khoảng thời gian không dài lắm. Hai người chúng ta phải dùng Tinh Thần lực thì mới thấy người trong xe là hai cô nàng, mà mấy tên cướp kia đã biết trước. Hơn nữa khi lão già kia nói rằng biết xe này là của ai không, thông thường khi muốn cướp xe một người thì phải hỏi danh tính để tiện đường đối phó nếu quá khó, nhưng bọn họ lại không hề sợ hãi, lại nói toẹt ra là hai vị tiểu thư, hơn nữa lại không sợ hãi...chứng tỏ bọn họ có người thuê để cướp xe này, hơn nữa là một người quen thì mới biết rõ lộ trình….”
“ Thì ra là thế….”
“ Ngoài ra đám người này nhìn tạp nham như thế thì không thể nào chuyên nghiệp, có thể biết được đường đi của người khác…”
“ Thiếu gia có định ra tay cứu không ?”
“ Quan sát cái đã…”
Hàn Phong nhìn xuống mà xem diễn biến, đối với hắn bây giờ không còn lại một đứa trẻ ngây thơ nữa mà là một người biết suy nghĩ biết tính toán. Hắn nhìn thấy bỗng nhiên tấm màng xe được vén ra, một thân ảnh một người nữ nhỏ nhắn, mái tóc cột thành hai hàng, xinh xắn nhưng không đến nỗi gọi là đẹp.
“ Tiểu thư kêu ta hỏi các ngươi là người nào đã thuê các ngươi, chỉ cần nói giá thì chúng ta sẵn sàng bỏ gấp đôi…”
“ Haha thiệt không…” tên đầu lĩnh giống như là đạt được mục đích liền cười nói
“ Tiểu thư của ta nói một là một !”
“ Vậy giá tiền của người thêu chúng ta là mười vạn và chơi tiểu thư của các ngươi một ngày một đêm...hahahaha”
“ Các ngươi…….” nhìn thấy tên thủ linh vừa nói, thì mấy tên đàn em cũng cười lên…
“ Nè cô em...trả gấp đôi vậy cô có phải là cũng để tụi này chơi luôn không….hahaha”
Lúc này đám người bên kia thì vẫn đang phóng thủ, không hề lơ là. Trong xe lại một thân ảnh bước ra những người con gái này khiến Hàn Phong phải si mê nhìn vài lần, thân hình mảnh mai, hơi cao, cân đối, mái tóc dài đen huyền tới lưng, cặp mắt nâu kết hợp với khuôn mặt trái xoan. Điểm đặc biệt là cặp mắt trong veo với vẻ đẹp dịu dàng...
Lúc này ai ai ở đây cũng bị vẻ đẹp nàng hớp hồn một cái, tên đầu lĩnh thì nhìn cho thật kỹ rồi cười to lên một cái :” Hahaha quả nhiên là có món lời….cô em, cô đi theo ta chắc rồi….”
“ Các vị sơn tặc, chắc các vị biết ta là con gái của thành chủ thành Kim Tinh đi nhỉ…”
“ Haha đại tiểu thư thiên kim với vẻ đẹp nghiên nước nghiên thành, hơn nữa lại cực kì thông minh, đừng nói là Kim Tinh thành, những thành lân cận, ngay cả thủ đô người hay là những người bên cái quốc gia còn lại đều biết đến…..”
“ Vậy ngươi biết nếu chạm đến ta sẽ có hậu quả gì mà….”
“ Haha tiểu cô nương đừng lo, chỉ cần giết sạch và bắt cô về làm con tin, ta tin rằng thành chủ đại nhân sẽ đáp ứng mọi điều kiện để cứu con gái mình….”
“ Vậy ngươi nhìn thấy tấm phù này không…...có biết đây là cái gì không…” lúc này mọi người đều tập trung nhìn về một tờ giấy mà cô nàng đó lấy ra, Hàn Phong nhìn thì liền nhận ra đây chỉ là một tờ giấy bình thường, hắn cười mà ngồi xuống tiếp tục quan sát cô gái thú vị này.
“ Chỉ là một tờ giấy bình thường thôi….tiểu cô nương đừng có hù dọa bọn ta…” tên đầu lĩnh nhìn thấy thì cười thật to lên.
“ Vậy nếu tấm phù này gọi được một Thiên Hồn Giả với thực lực Thiên Sư tới nơi này thì chắc là đủ rồi chứ nhỉ….tới lúc đó thì các ngươi đừng 1 người sống sót mà chạy, nhị thúc của ta cho ta phòng thân, chắc các ngươi cũng nhị thúc của ta mà phải không….”
Bọn sơn tặc nghe cô nàng này nhắc tới nhị thúc thì mặt liền trầm lại, bởi vì bọn họ biết cả Kim Tinh thành này, thì ngoài thành chủ ra, thì vị nhị thúc của cô nương này là tuyệt đối không nên đắc tội nếu yêu quý mạng sống….
“ Ngươi...ngươi đừng có mà dọa bọn ta…..”
“ Đúng...giỏi thì dùng đi…..”
“ Được….vậy thì các ngươi chuẩn bị chết đi là vừa, lúc đó ngay cả tiền cũng không có mà để chôn…” Nàng nói xong thì chuẩn bị xé tờ giấy, thì tên thủ lĩnh lúc này liền la lên…
“ Khoan đã……”
“ Sau, ngươi muốn gì…..”
“ Được….nể mặt Nhị đương gia...chúng ta bỏ qua lần này…....”
“ Đại ca...nhưng còn bên kia…..”
“ Không cần lo,..rút thôi…”
Tên thủ lĩnh nói xong thì xoay người rời đi, cô nàng thấy thế thì ngoài mặt trấn tĩnh….
nhưng trong lòng liền thở ra một hơi dài, mừng là nó thành công. Một hồi sau khi đám sơn tặc rút lui hết thì nàng liền ngồi bệt xuống thở dài ra một cái, tì nữ bên cạnh nàng liền cười nói….
“ Tiểu thư thật là thông minh và can đảm….”
“ Ha..haa…...đỡ ta nào tiểu Hồng “
“ Vâng !” tiểu Hồng cười mà dùng tay nâng nàng đứng dậy
“ Phúc bá, chúng ta đi về nào….trễ sợ phụ thân sẽ lo lắng !”
“ Vâng tiểu thư ! Còn đứng đó làm gì...mau khởi hành !” lão già lập tức hiểu ý, nhanh chóng ra lệnh cho hai tên hộ vệ mau chóng khởi hành.
“ Quả nhiên là một đám vô dụng...thật không biết tại sao lại nhờ chúng được !!!” lúc này một giọng nói vang lên từ xa, trầm nhưng lạnh lẽo. Tiếp đó là một bóng đen xuất hiện trước mặt đoàn xe.
“ Nếu biết bọn chúng chỉ sợ một tấm phù giả mạo, không biết phân biệt thì ta đã ra tay từ đầu ! Hừ...tiểu nha đầu, ngươi cũng gan dạ và nhanh trí lắm…” vừa nói xong hắn lập tức tỏa Hồn Khí ra bên ngoài, đè áp lên đoàn xe.
“ Thiên Sư Thất Tinh !” Cô nàng tiểu thư giật mình mà cảm thán, lúc này nàng đang suy nghĩ làm sao thoát khỏi lần này, còn đám người hộ vệ một lần nữa rút vũ khí của mình ra mà chuẩn bị chiến đấu. Tên áo đen cười lạnh một tiếng, từ trong phải hiện ra một Thiên Hồn, là hình một cây đao…
“ Đao Thiên Hồn - Hiện !!!”
“ Tiểu cô nương không cần phải giở trò...đưa cho ta cái hộp đó thì cô có thể rời đi dễ dàng !” tên áo đen cầm cây đao chỉ về hướng về cô tiểu thư mà nói.
“ Ngươi...ngươi làm sao biết….” nàng giật mình nhìn tên áo đen
“ Hahaha….không cần nói nhiều…..một đưa, hai chết….”
“ Không được…..ta...ta không thể giao cho ngươi !” nàng kiên quyết lắc đầu mà nói, bởi nàng biết cái hộp này rất quan trọng.
“ Vậy thì chết đi !” tên áo đen lập tức cầm đao mà nhào vô, thì lúc này từ dưới đất lập tức hiện ra những cột đất nhọn, hướng về tên áo đen. Tên áo đen nhìn về nàng tiểu thư mà giật mình, nhưng sau đó nhanh chóng giữ vững tinh thần mà tìm cách đối phó.
“ Là một tự nhiên Thiên Hồn à, theo thuộc tính thì chắc là thuộc tính Thổ….vậy xem ra đó là Thổ bí kỹ rồi !” Hàn Phong ngồi bên trên mà hứng thú nhìn xuống dưới.
“ Thiếu gia, vậy là cùng thuộc tính Băng của ngài giống nhau à….”
“ Khác một chút, Nguyên Tố Băng của ta thiên về hạn chế đối thủ, còn Nguyên Thố Thổ thì thiên về phòng thủ. Cô nàng này có thể dùng cái này chỉ cầm cự thôi, hơn nữa thực lực và kinh nghiệm của hai bên chênh lệch quá….cho nên khoảng năm phút thôi là tên áo đen sẽ phá giải được !”
Quả nhiên chỉ sau năm phút, tên áo đen đã phá giải được đòn đánh của nàng, sau đó hắn lập tức giết chết hai tên hộ vệ kia một cách nhanh chóng, chỉ bằng một nhát đao qua cổ, rồi quay qua mà nhìn nói…
“ Ta khuyên cô nếu không muốn chết thì giao nó ra…..”
“ Tiểu thư, cô chạy đi….để lão già ở đây cản...được bao nhiêu hay bấy nhiêu !”
“ Hahaha nếu cô có nghĩ có thế chạy thì thoải mái….ta đây cũng thích trò mèo vờn chuột…”
“ Ngươi là ai...tại sao lại đánh chủ ý vào nó..” cô nàng tiểu thư lúc này lên tiếng hỏi, lúc này ngoài mặt nàng vẫn trấn tĩnh, nhưng trong lòng thì hi vọng xảy ra kỳ tích.
“ Thôi...các ngươi là người sắp chết rồi, nói cho nghe cũng không sao...chúng ta là người của Huyết Đường Lang, nhận được nhiệm vụ tới đây để lấy lại cái hộp. Còn người ra nhiệm vụ, thì chỉ có cấp trên biết thôi….” Tên áo đen khinh thường cười mà nói, sau đó tay phải cầm chặt đao, hai mắt lạnh lùng nhìn về đoàn người….
“ Cái gì...là Huyết Đường Lang…” Phúc bá bên cạnh giật mình mà la lên, danh tiếng của Huyết Đường Lang, sợ rằng Đế Kim đế quốc không ai không biết, không ai không sợ. Tổ chức này năm năm trước xuất hiện, trong vòng một năm đã thành lập và có nhân lực, sau đó dùng bốn năm thời gian tạo ra một cái danh tiếng chỉ nhớ không thể quên.
“ Nếu các ngươi đã hiểu thì chết hết đi !!!”
“ Hạ Giai Bí Kỹ - Đao Bách Trảm !”
“ Ầm…..” đòn đánh hướng về xe ngựa mà đánh, khi trúng thì tạo thành một tiếng nổ thật to, tên áo đen thì mừng rỡ là nhiệm vụ thành công tốt đẹp, không có biến cố. Nhưng khi khói bụi bay đi, thì lúc này ngoài đám người trên xe ngựa, thì có thêm một thân ảnh đứng ở giữa, mái tóc màu trắng, đeo một cái mặt nạ quỷ màu trắng, đường viền đỏ chạy từ phải sang trái, lại thêm một cặp răng nanh. Người này chính là Hàn Phong dùng Thiên Ma Hồn Ngũ Công để thay hóa trang, thêm một cái mặt nạ cho chắc.
Tên áo đen giật mình, lập tức cầm đao lên mà cẩn thận quan sát nhưng khi hắn nhìn thấy cặp mắt đỏ như máu đang nhìn hắn sau cái mặt nạ thì sợ hãi, cảm giác nguy hiểm chết chóc trước mặt….
Hàn Phong sau khi đi ra khỏi hang động, quay qua mà nhìn nơi mà hắn đã sống mười năm một lần cúi, sau đó cúi người mà chào 3 cái rồi mới xoay người rời đi. Lúc này tiểu Bạch truyền âm cho Hàn Phong mà hỏi….
“ Thiếu Gia, ngài tính để bộ dạng đó đi à….”
‘ À….xém nữa quên….hahaha..” Hàn Phong cười mà gãi đầu, sau đó nhắm mắt lại mà vận dụng Thiên Ma Hồn Ngũ Công, một lúc sau mái tóc và cặp mắt bắt đầu chuyển về một màu đen huyền….
“ Như vậy chắc là được rồi nhỉ….”
“ Vậy thiếu gia, chúng ta tiếp tục đi tới hướng nào đây ?” tiểu Bạch ngồi trong lòng của Hàn Phong mà nhìn ra bên ngoài. Hai người lúc này đang đứng trên một ngọn cây cao gần 10 mét, Hàn Phong nghe tiểu Bạch hỏi thì suy nghĩ, sau đó dùng Tinh Thần lực của mình mà quan sát bán kính xung quanh một cây số. Vẫn không thấy gì, Hàn Phong liền mở rộng Tinh Thần lực ra, bán kính bây giờ là 5 cây số, khi hắn cảm nhận được khí tức của Nhân loại thì mừng rỡ..
“ Phát hiện được gì thiếu gia ?”
“ Uh...vài hơi thở của khoảng hơn chục người, tầm cỡ 20 người đi…...hướng Bắc 4 cây số… “
“ Vậy đi thôi !”
Hàn Phong nhanh chóng phóng đi theo hướng đó, khoảng 1 phút sau thì hắn đã dừng lại ở gần đó, đứng ở trên cây mà Hàn Phong quan sát bên dưới. Khoảng 14 nam tử tay cầm kiếm, mặt mày hung tợn, đang bao vây một cái xây ngựa, bốn tên thủ vệ, 1 già 3 trẻ. Đám người vây quanh thì vẻ mặt đang sợ hãi, những người kia thì đang cười hí hửng, nhìn chằm chằm vào xe ngựa, sợ nó chạy mất….
“ Các ngươi là ai...có biết trong xe là ai không mà dám đánh cướp….”
“ Hahaha ngươi tính hù dọa ai vậy, giết hết đám người các ngươi rồi bắt hai vị tiểu thử xinh đẹp bên trong thì ai hay ai biết, chỉ trời chỉ đất mới biết thôi, đúng không hả anh em….”
“ Lão Đại Nói Rất Đúng !!! HaHaHaHaHaHa “ một đám thuộc hạ cười to khoái lên, bọn họ cũng lâu rồi chưa thưởng thức hàng đẹp như thế. Hàn Phong ở bên trên nghe thấy hai bên đối thoại thì nhíu mày, tiểu Bạch nằm trong ngực thấy thế thì hỏi…
“ Thiếu gia, có chuyện gì à !”
“ Bọn cướp này có nội ứng….hoặc là có người thuê bọn họ !”
“ Sao ngài lại nói thế….” tiểu Bạch nghe Hàn Phong nói mà thắc mắc, khó hiểu nhìn xuống dưới.
“ Rất đơn giản, khi chúng ta mới tới nơi thì bọn họ cũng chỉ vừa mới bao vây đoàn xe ngựa này, tức là khoảng thời gian không dài lắm. Hai người chúng ta phải dùng Tinh Thần lực thì mới thấy người trong xe là hai cô nàng, mà mấy tên cướp kia đã biết trước. Hơn nữa khi lão già kia nói rằng biết xe này là của ai không, thông thường khi muốn cướp xe một người thì phải hỏi danh tính để tiện đường đối phó nếu quá khó, nhưng bọn họ lại không hề sợ hãi, lại nói toẹt ra là hai vị tiểu thư, hơn nữa lại không sợ hãi...chứng tỏ bọn họ có người thuê để cướp xe này, hơn nữa là một người quen thì mới biết rõ lộ trình….”
“ Thì ra là thế….”
“ Ngoài ra đám người này nhìn tạp nham như thế thì không thể nào chuyên nghiệp, có thể biết được đường đi của người khác…”
“ Thiếu gia có định ra tay cứu không ?”
“ Quan sát cái đã…”
Hàn Phong nhìn xuống mà xem diễn biến, đối với hắn bây giờ không còn lại một đứa trẻ ngây thơ nữa mà là một người biết suy nghĩ biết tính toán. Hắn nhìn thấy bỗng nhiên tấm màng xe được vén ra, một thân ảnh một người nữ nhỏ nhắn, mái tóc cột thành hai hàng, xinh xắn nhưng không đến nỗi gọi là đẹp.
“ Tiểu thư kêu ta hỏi các ngươi là người nào đã thuê các ngươi, chỉ cần nói giá thì chúng ta sẵn sàng bỏ gấp đôi…”
“ Haha thiệt không…” tên đầu lĩnh giống như là đạt được mục đích liền cười nói
“ Tiểu thư của ta nói một là một !”
“ Vậy giá tiền của người thêu chúng ta là mười vạn và chơi tiểu thư của các ngươi một ngày một đêm...hahahaha”
“ Các ngươi…….” nhìn thấy tên thủ linh vừa nói, thì mấy tên đàn em cũng cười lên…
“ Nè cô em...trả gấp đôi vậy cô có phải là cũng để tụi này chơi luôn không….hahaha”
Lúc này đám người bên kia thì vẫn đang phóng thủ, không hề lơ là. Trong xe lại một thân ảnh bước ra những người con gái này khiến Hàn Phong phải si mê nhìn vài lần, thân hình mảnh mai, hơi cao, cân đối, mái tóc dài đen huyền tới lưng, cặp mắt nâu kết hợp với khuôn mặt trái xoan. Điểm đặc biệt là cặp mắt trong veo với vẻ đẹp dịu dàng...
Lúc này ai ai ở đây cũng bị vẻ đẹp nàng hớp hồn một cái, tên đầu lĩnh thì nhìn cho thật kỹ rồi cười to lên một cái :” Hahaha quả nhiên là có món lời….cô em, cô đi theo ta chắc rồi….”
“ Các vị sơn tặc, chắc các vị biết ta là con gái của thành chủ thành Kim Tinh đi nhỉ…”
“ Haha đại tiểu thư thiên kim với vẻ đẹp nghiên nước nghiên thành, hơn nữa lại cực kì thông minh, đừng nói là Kim Tinh thành, những thành lân cận, ngay cả thủ đô người hay là những người bên cái quốc gia còn lại đều biết đến…..”
“ Vậy ngươi biết nếu chạm đến ta sẽ có hậu quả gì mà….”
“ Haha tiểu cô nương đừng lo, chỉ cần giết sạch và bắt cô về làm con tin, ta tin rằng thành chủ đại nhân sẽ đáp ứng mọi điều kiện để cứu con gái mình….”
“ Vậy ngươi nhìn thấy tấm phù này không…...có biết đây là cái gì không…” lúc này mọi người đều tập trung nhìn về một tờ giấy mà cô nàng đó lấy ra, Hàn Phong nhìn thì liền nhận ra đây chỉ là một tờ giấy bình thường, hắn cười mà ngồi xuống tiếp tục quan sát cô gái thú vị này.
“ Chỉ là một tờ giấy bình thường thôi….tiểu cô nương đừng có hù dọa bọn ta…” tên đầu lĩnh nhìn thấy thì cười thật to lên.
“ Vậy nếu tấm phù này gọi được một Thiên Hồn Giả với thực lực Thiên Sư tới nơi này thì chắc là đủ rồi chứ nhỉ….tới lúc đó thì các ngươi đừng 1 người sống sót mà chạy, nhị thúc của ta cho ta phòng thân, chắc các ngươi cũng nhị thúc của ta mà phải không….”
Bọn sơn tặc nghe cô nàng này nhắc tới nhị thúc thì mặt liền trầm lại, bởi vì bọn họ biết cả Kim Tinh thành này, thì ngoài thành chủ ra, thì vị nhị thúc của cô nương này là tuyệt đối không nên đắc tội nếu yêu quý mạng sống….
“ Ngươi...ngươi đừng có mà dọa bọn ta…..”
“ Đúng...giỏi thì dùng đi…..”
“ Được….vậy thì các ngươi chuẩn bị chết đi là vừa, lúc đó ngay cả tiền cũng không có mà để chôn…” Nàng nói xong thì chuẩn bị xé tờ giấy, thì tên thủ lĩnh lúc này liền la lên…
“ Khoan đã……”
“ Sau, ngươi muốn gì…..”
“ Được….nể mặt Nhị đương gia...chúng ta bỏ qua lần này…....”
“ Đại ca...nhưng còn bên kia…..”
“ Không cần lo,..rút thôi…”
Tên thủ lĩnh nói xong thì xoay người rời đi, cô nàng thấy thế thì ngoài mặt trấn tĩnh….
nhưng trong lòng liền thở ra một hơi dài, mừng là nó thành công. Một hồi sau khi đám sơn tặc rút lui hết thì nàng liền ngồi bệt xuống thở dài ra một cái, tì nữ bên cạnh nàng liền cười nói….
“ Tiểu thư thật là thông minh và can đảm….”
“ Ha..haa…...đỡ ta nào tiểu Hồng “
“ Vâng !” tiểu Hồng cười mà dùng tay nâng nàng đứng dậy
“ Phúc bá, chúng ta đi về nào….trễ sợ phụ thân sẽ lo lắng !”
“ Vâng tiểu thư ! Còn đứng đó làm gì...mau khởi hành !” lão già lập tức hiểu ý, nhanh chóng ra lệnh cho hai tên hộ vệ mau chóng khởi hành.
“ Quả nhiên là một đám vô dụng...thật không biết tại sao lại nhờ chúng được !!!” lúc này một giọng nói vang lên từ xa, trầm nhưng lạnh lẽo. Tiếp đó là một bóng đen xuất hiện trước mặt đoàn xe.
“ Nếu biết bọn chúng chỉ sợ một tấm phù giả mạo, không biết phân biệt thì ta đã ra tay từ đầu ! Hừ...tiểu nha đầu, ngươi cũng gan dạ và nhanh trí lắm…” vừa nói xong hắn lập tức tỏa Hồn Khí ra bên ngoài, đè áp lên đoàn xe.
“ Thiên Sư Thất Tinh !” Cô nàng tiểu thư giật mình mà cảm thán, lúc này nàng đang suy nghĩ làm sao thoát khỏi lần này, còn đám người hộ vệ một lần nữa rút vũ khí của mình ra mà chuẩn bị chiến đấu. Tên áo đen cười lạnh một tiếng, từ trong phải hiện ra một Thiên Hồn, là hình một cây đao…
“ Đao Thiên Hồn - Hiện !!!”
“ Tiểu cô nương không cần phải giở trò...đưa cho ta cái hộp đó thì cô có thể rời đi dễ dàng !” tên áo đen cầm cây đao chỉ về hướng về cô tiểu thư mà nói.
“ Ngươi...ngươi làm sao biết….” nàng giật mình nhìn tên áo đen
“ Hahaha….không cần nói nhiều…..một đưa, hai chết….”
“ Không được…..ta...ta không thể giao cho ngươi !” nàng kiên quyết lắc đầu mà nói, bởi nàng biết cái hộp này rất quan trọng.
“ Vậy thì chết đi !” tên áo đen lập tức cầm đao mà nhào vô, thì lúc này từ dưới đất lập tức hiện ra những cột đất nhọn, hướng về tên áo đen. Tên áo đen nhìn về nàng tiểu thư mà giật mình, nhưng sau đó nhanh chóng giữ vững tinh thần mà tìm cách đối phó.
“ Là một tự nhiên Thiên Hồn à, theo thuộc tính thì chắc là thuộc tính Thổ….vậy xem ra đó là Thổ bí kỹ rồi !” Hàn Phong ngồi bên trên mà hứng thú nhìn xuống dưới.
“ Thiếu gia, vậy là cùng thuộc tính Băng của ngài giống nhau à….”
“ Khác một chút, Nguyên Tố Băng của ta thiên về hạn chế đối thủ, còn Nguyên Thố Thổ thì thiên về phòng thủ. Cô nàng này có thể dùng cái này chỉ cầm cự thôi, hơn nữa thực lực và kinh nghiệm của hai bên chênh lệch quá….cho nên khoảng năm phút thôi là tên áo đen sẽ phá giải được !”
Quả nhiên chỉ sau năm phút, tên áo đen đã phá giải được đòn đánh của nàng, sau đó hắn lập tức giết chết hai tên hộ vệ kia một cách nhanh chóng, chỉ bằng một nhát đao qua cổ, rồi quay qua mà nhìn nói…
“ Ta khuyên cô nếu không muốn chết thì giao nó ra…..”
“ Tiểu thư, cô chạy đi….để lão già ở đây cản...được bao nhiêu hay bấy nhiêu !”
“ Hahaha nếu cô có nghĩ có thế chạy thì thoải mái….ta đây cũng thích trò mèo vờn chuột…”
“ Ngươi là ai...tại sao lại đánh chủ ý vào nó..” cô nàng tiểu thư lúc này lên tiếng hỏi, lúc này ngoài mặt nàng vẫn trấn tĩnh, nhưng trong lòng thì hi vọng xảy ra kỳ tích.
“ Thôi...các ngươi là người sắp chết rồi, nói cho nghe cũng không sao...chúng ta là người của Huyết Đường Lang, nhận được nhiệm vụ tới đây để lấy lại cái hộp. Còn người ra nhiệm vụ, thì chỉ có cấp trên biết thôi….” Tên áo đen khinh thường cười mà nói, sau đó tay phải cầm chặt đao, hai mắt lạnh lùng nhìn về đoàn người….
“ Cái gì...là Huyết Đường Lang…” Phúc bá bên cạnh giật mình mà la lên, danh tiếng của Huyết Đường Lang, sợ rằng Đế Kim đế quốc không ai không biết, không ai không sợ. Tổ chức này năm năm trước xuất hiện, trong vòng một năm đã thành lập và có nhân lực, sau đó dùng bốn năm thời gian tạo ra một cái danh tiếng chỉ nhớ không thể quên.
“ Nếu các ngươi đã hiểu thì chết hết đi !!!”
“ Hạ Giai Bí Kỹ - Đao Bách Trảm !”
“ Ầm…..” đòn đánh hướng về xe ngựa mà đánh, khi trúng thì tạo thành một tiếng nổ thật to, tên áo đen thì mừng rỡ là nhiệm vụ thành công tốt đẹp, không có biến cố. Nhưng khi khói bụi bay đi, thì lúc này ngoài đám người trên xe ngựa, thì có thêm một thân ảnh đứng ở giữa, mái tóc màu trắng, đeo một cái mặt nạ quỷ màu trắng, đường viền đỏ chạy từ phải sang trái, lại thêm một cặp răng nanh. Người này chính là Hàn Phong dùng Thiên Ma Hồn Ngũ Công để thay hóa trang, thêm một cái mặt nạ cho chắc.
Tên áo đen giật mình, lập tức cầm đao lên mà cẩn thận quan sát nhưng khi hắn nhìn thấy cặp mắt đỏ như máu đang nhìn hắn sau cái mặt nạ thì sợ hãi, cảm giác nguy hiểm chết chóc trước mặt….