Thiên Kim Báo Thù

Chương 154 : Xé

Ngày đăng: 14:09 30/04/20


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lâm Sở Sênh uống xong thì đặt ly rượu xuống, khẽ gật đầu với Lục Thượng Phong, sau đó định rời khỏi đây.

“Tôi thấy rất khó tin khi một người không có lòng thương người như Giám đốc Lâm lại là người đề xướng đầu tư dự án này

Điều khiến tôi càng khó tin hơn nữa là các người sẽ làm theo những gì viết trên hợp đồng, không dùng cho mục đích thương mại.” Lâm Sở Sênh đã quay đi rồi mà Lục Thượng Phong vẫn không chịu buông tha cho cô

Lâm Sở Sênh chắc chắn không thể đi như vậy được.

“Tin hay không thì chúng ta cứ ký hợp đồng giấy trắng mực đen, anh đã là chuyên viên thì cũng có thể cùng tham gia vào dự án này

Đến lúc đó nếu anh có nghi ngờ gì thì anh hoàn toàn có thể nói ra.” Lâm Sở Sênh nhìn xung quanh, ngoại trừ cô thì không có ai cầm ly rượu lên

Lúc này, giọng điệu của cô đã có vẻ mất kiên nhẫn

“Chắc chắn rồi, nếu để tôi phát hiện cô có mục đích xấu xa gì ở trong dự án này, tôi nhất định sẽ bắt cô, cô đừng mong ở lại Thẩm Thị, à không, cô sẽ không còn đất dung thân trên cả nước này nữa đâu.” Thái độ của Lục Thượng Phong rất ngang ngược, anh ta khiến người ta cảm thấy Lâm Sở Sênh đã thật sự làm ra chuyện gì đó.

Lâm Sở Sênh lại bắt đầu hít thở sâu, chủ yếu là vì cái miệng của Lục Thượng Phong quá chua ngoa

Từ lần gặp đầu tiên, anh ta đã luôn tỏ ra thù địch với cô, như thể cô đã đào mộ nhà họ Lục không bằng.

Nhưng nếu trở mặt với quân khu chỉ vì tranh cãi với anh ta thì lại không đáng.

Lâm Sở Sênh nhoẻn miệng cười, chuẩn bị nói một câu hòa hoãn

Cô đã quyết định dù anh ta có nói cái gì cô cũng sẽ không đáp lại.

“Anh Lục thật là có khí thế.” Không đợi Lâm Sở Sênh nói gì, Trương Nhất Nhất vừa đi vào đã nghe được lời nói khoác lác của Lục Thượng Phong, bèn bước nhanh đến rồi tiếp lời.

Ban đầu Lâm Sở Sênh còn đang rất tức giận, nhưng vừa thấy Trương Nhất Nhất, cơn tức giận của cô lập tức biến mất

Lâm Sở Sênh chỉ lo lắng cho Trương Nhất Nhất, cô cười ngọt ngào hỏi: “Nhất Nhất, cậu tới sớm thể, sao cô chú không đi cùng với cậu?” Lâm Sở Sênh kéo tay Trương Nhất Nhất, cô muốn đổi đề tài câu chuyện.

“Anh Lục thất có bản lĩnh, nói như kiểu cả đất nước này phải nghe theo lời anh ấy nhỉ

Quân khu các anh đã ngông cuồng tới mức một tay che trời rồi sao? Tôi cảm thấy Sở Sênh thật không thức thời, sao cậu ấy lại đi đắc tội với anh chứ, xem ra cuộc đời này sẽ nhọ lãm đây.” Trương Nhất Nhất đến là để tìm Lâm Sở Sênh tâm sự, mấy ngày nay có rất bực bội, không hiểu sao lại bị tên thần kinh này bôi nhọ.

Hơn nữa Trương Nhất Nhất biết rõ hôm nay Lâm Sở Sênh không có việc gì

Thẩm Phong kết hôn đã có ba Thẩm và mẹ Thẩm lo, sẽ không để một người còn chưa kết hôn như Lâm Sở Sênh bận rộn.

Không ngờ, Trương Nhất Nhất vừa vào tới thì đã có niềm vui bất ngờ, à không, là có khiếp sợ bất ngờ mới đúng

Không ngờ người nhà họ Thẩm lại đi mời gã đàn ông ăn nói chua ngoa này đến dự hôn lễ của Thẩm Phong

Trương Nhất Nhất gạt tay Lâm Sở Sênh ra, sau đó bước lên đứng trước mặt Lâm Sở Sênh.

“Cô là ai? Sao ăn nói quá quắt quá vậy hả?” Em gái Lục Thượng Phong không nén được cơn giận, một tay chống nạnh, tay còn lại làm kiểu hoa lan, hét lên với Trương Nhất Nhất.

Trương Nhất Nhất đảo mắt nhìn, hừ lạnh, nói: “Cô là ai?”

Suy cho cùng thì em gái Lục Thượng Phong còn trẻ, vừa nghe người ta hỏi tên, cô ta lập tức tỏ ra tự hào nói, “Tôi tên Lục Thượng Nhất, em gái của Lục Thượng Phong.”

Phụt, Trương Nhất Nhất không nhịn được bật cười

Cái tên này thật là lạ, “Cả nhà cô thật là có bản lĩnh, cái gì cũng có thể lên cho được.”

(Thượng*: có nghĩa là ở trên hoặc lên) Em gái Lục Thượng Phong chớp mắt, đến khi phản ứng lại được thì không chỉ là khuôn mặt, mà ngay cả cổ cô ta cũng đỏ lên

Tên của cô ta và anh trai cô ta là do ba mẹ đặt, thể hiện hết mong muốn của ba mẹ vào cái tên, với hi vọng con trai thành rồng, con gái thành phượng

Nam tên Thượng Phong, Thượng trong nhân thượng nhân (người trên người), Phong trong cao cao tại thượng

Nữ tên Thượng Nhất, Thượng trong nhân thượng nhân, Nhất trong độ nhất phu nhân

Mong muốn là tốt, nhưng bị Trương Nhất Nhất cười như thế thì ý nghĩa của cái tên đó lại mạnh mẽ thay đổi.

“Cô thật là ghê tởm!” Lục Thượng Nhất tức giận đến mức giậm chân, cô ta muốn phát tiết cơn giận của mình nhưng lại nhận ra cô ta không có từ gì để mắng

“Cô thử nói lại xem!” Lục Thượng Phong là loại người bênh vực em gái mù quáng

Anh ta bước lên túm cổ tay Trương Nhất Nhất, trừng to mắt không hề kiêng dè xem mình đang ở đâu, muốn nổi giận ngay tại đây, thậm chí còn khiến người ta có cảm giác anh ta sẽ ra tay với Trương Nhất Nhất.

“Anh Lục, đây là địa bàn của nhà họ Thẩm, không phải là nơi anh có thể gây chuyện.” Lâm Sở Sênh muốn lấy đại cục làm trọng, nhưng vừa nhìn thấy Trương Nhất Nhất chịu thiệt, cô liền không để ý tới dự án gì đó nữa, trực tiếp lấy nhà họ Thẩm ra chấn áp Lục Thương Phong.

Đương nhiên, dù trong tình huống gì thì đàn ông ra tay với phụ nữ, bất kể là ai cũng không thể đứng về phía đàn ông được.

Nhất là hôm nay, những người có mặt ở đây đều là người lăn lộn nhiều năm trong xã hội, dù Lục Thượng Phong có thân phận gì, một khi anh ta đánh phụ nữ ở nơi công cộng tức là anh ta đã không đúng.

Từng người đi lên kéo Lục Thượng Phong ra.

Thấy một đám người vây lại, Trương Nhất Nhất đảo mắt, giống như làm ảo thuật, cô ngửa đầu lên gào thét, “Anh là sĩ quan thì sao? Anh là sĩ quan thì anh có thể muốn làm gì tôi thì làm à? Anh để ý đến tôi thì tôi phải ngủ với anh? Tôi chỉ từ chối anh, anh liền đi khắp nơi nói xấu tôi, nhắm vào bạn của tôi

Lục Thượng Phong, nhân dân cần quân nhân, nhưng không cần loại quân nhân như anh!” Trương Nhất Nhất từng luyện võ, ngoại trừ được cái khỏe ra thì giọng nói của cô cũng rất lớn, tất cả mọi người trong hội trường đều có thể nghe thấy lời cô nói.

“Cô lặp lại thử xem!” Lục Thượng Phong vẫn nóng nảy như trước

Tuy rằng bị kéo ra nhưng anh ta vẫn muốn xông tới trước mặt Trương Nhật Nhất, lại còn chẳngón tay vào Trương Nhất Nhất

Vừa nhìn dáng vẻ này của Lục Thượng Phong đã biết là anh ta muốn đánh Trương Nhất Nhất rồi

Người ngăn cản ngày càng nhiều

Trương Nhất Nhất vẫn ở đó khóc lóc, tiếng khóc của cô càng lúc càng lớn

Có điều thấy người chỉ trích Lục Thượng Phong càng ngày càng nhiều, trong lòng cô mới bớt giận một chút

Nghĩ lại việc tự dưng bị một gã đàn ông này đánh, cô không thể nuốt trôi được cục tức này

Đặc biệt là trước đó cô còn bị người giới thiệu chê cười, như kiểu cô là thiếu nữ hư hỏng, làm cô mất hết cả mặt mũi.

“Lục Thượng Phong, kể cả anh có giỏi giang hơn nữa, tôi vẫn sẽ nói cho anh biết là tôi coi thường, coi thường anh!” Một từ cuối cùng, Trương Nhất Nhất nói hai lần.

Dù trong lòng đã hả giận, nhưng ngoài mặt Trương Nhất Nhất vẫn phải giả vờ khó chịu

“Nói bậy, nói bậy!” Lục Thượng Nhất tức giận tới mức giậm chân, so với giọng nói có khí phách của Trương Nhất Nhất, giọng nói của cô ta căn bản không đáng nhắc tới.

Đương nhiên, Trương Nhất Nhất không thể tỏ ra đắc ý được

Trương Nhật Nhất dựa vào vai Lâm Sở Sênh, cả người run rẩy giống như đang khóc

Nhưng chỉ có Lâm Sở Sênh biết Trương Nhất Nhất đang cười rất sung sướng

Lâm Sở Sênh lắc đầu, ầm ĩ thì đã ầm ĩ rồi, cũng không rút lại được

Mà cái tên Lục Thượng Phong này thật sự khiến người ta chán ghét

Lâm Sở Sênh cũng chỉ có thể diễn đến cùng, cô vuốt nhẹ lưng Trương Nhất Nhất, bảo Trương Nhất Nhất bớt giận, “Lát nữa cậu đi theo tớ, Thẩm Mạc sẽ sắp xếp người bảo vệ chúng ta.” Lâm Sở Sênh nhỏ giọng nói thầm bên tai Trương Nhất Nhất.

Thẩm Mạc đang ở phía trước, Trương Nhất Nhất gây ra động tĩnh lớn như vậy chắc chắn anh cũng biết chuyện

Không cần hai người gặp nhau bàn tính, Lâm Sở Sênh cũng biết Thẩm Mạc nhất định sẽ bảo vệ cô và Trương Nhất Nhất.

“Được, có điều con m* nó thật hả giận.” Trương Nhất Nhất không nhịn được quay đầu liếc nhìn, vừa thấy bộ quân phục của Lục Thượng Phong bị túm nhăn nheo lại không khỏi mừng thầm

Lâm Sở Sênh bất đắc dĩ cười cười, cô chỉ có thể dẫn Trương Nhất Nhất đi về phía trước, tránh xa Lục Thượng Phong ra rồi tính tiếp

“Cậu Lục.” Bên này làm ầm ĩ như thế, kinh động đến cả ba Thẩm ở bên kia

Chắc chắn lúc này khuôn mặt của ba Thẩm còn khó coi hơn cả ban nãy

Trong hôn lễ của con trai mình, xảy ra hết trò cười này đến trò cười khác, thật sự quá phiền.

“Cậu Lục có thể đến tham dự hôn lễ của con trai tôi, tôi cảm thấy vô cùng vinh hạnh

Có điều, nếu cậu Lục không thật lòng muốn chúc phúc cho con trai tôi thì cậu không cần tham dự hôn lễ cũng được.” Đối với Lục Thượng Phong, ba Thẩm sẽ không khách sáo

Quân đội khó dây vào thật, nhưng nhà họ Thẩm cũng không phải nghèo nàn gì, cùng lắm thì không thực hiện dự án này là được

Nhà họ Thẩm có nhiều sản nghiệp, ông ta không để tâm lắm tới chút việc cỏn con này

Còn về ân oán giữa Lục Thượng Phong và Trương Nhất Nhất, ba Thẩm không muốn biết, cũng không có hứng thú muốn biết

Ông ta chỉ thấy một mình Lục Thượng Phong đang gây chuyện, vậy là đủ.

Ba Thẩm vừa tỏ thái độ, Lục Thượng Phong liền im lặng

Thấy Lục Thượng Phong im lặng, những người lôi kéo anh ta cũng lập tức buông tay

“Là tôi nông nổi, thật xin lỗi.” Lục Thượng Phong gật đầu, anh ta vẫn khá khách sáo với ba Thẩm

Ba Thẩm không đáp lời, chỉ hừ một tiếng rồi đi lên sân khấu

Ông ta cũng chẳng lo xem liệu Lục Thượng Phong có chịu nổi nữa hay không, tốt nhất là hãy cảm thấy mất mặt rồi đi nhanh cho khỏe, ông ta đỡ phải tìm người trông chừng, tránh xảy ra chuyện

Bây giờ cũng sắp đến giờ làm lễ, khách khứa cũng đến gần đủ mà cứ xảy ra hết chuyện này đến chuyện khác khiến cho ba Thẩm không còn tâm tư đi đón người nữa

Ông ta ngồi vào vị trí của mình, ngăn vụ này lại đã rồi tính tiếp

Ba Thẩm và mẹ Thẩm ngồi trên sân khấu chờ cô dâu chú rể tới bái, giống như lễ bái đường ở cổ đại

Hai ông bà ngồi vào chỗ của mình, khách dự lễ cưới cũng nhanh chóng tìm vị trí rồi ngồi xuống, hội trường yên tĩnh hơn rất nhiều

Đương nhiên, Lâm Sở Sênh và Thẩm Mạc ngồi kể nhau ở hàng ghế đầu

Thẩm Mạc kéo Lâm Sở Sênh lại gần, “Sau này em không cần nể mặt loại người như vậy.” Thẩm Mạc nghiêng đầu nói nhỏ vào tai Lâm Sở Sênh

Thẩm Mạc vẫn luôn cho rằng đã là người phụ nữ của anh thì phải khí phách, thích phá gì thì phá, mọi chuyện đã có anh lo

Lâm Sở Sênh nhìn lên sân khấu, cô gật đầu cho có lệ chứ không để trong lòng.

Thấy Lâm Sở Sênh tỏ ra thờ ơ, Thẩm Mạc nhíu mày, nói: “Trông em kìa, tối nay anh phải dạy dỗ em thêm vài lần để em nhớ lâu mới được.” Thẩm Mạc nhìn ra phía trước, không cố ý nhỏ giọng như lúc nãy nữa

Lâm Sở Sênh chợt quay đầu nhìn xem Trương Nhất Nhất có phản ứng gì không, hình như Trương Nhất Nhất không nghe thấy nên sắc mặt vẫn bình thường

Lúc này Lâm Sở Sênh mới quay đầu lườm Thẩm Mạc.

Tuy rằng chuyện không nên xảy ra giữa hai người đều đã xảy ra, nhưng bây giờ cô không có hứng thú chơi trò mờ ám trước mặt bạn mình.