Thiên Kim Báo Thù

Chương 178 : Đ y chính là kẻ thù

Ngày đăng: 14:09 30/04/20


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Nếu được bồi thường tiền thì bọn họ sẽ có được một triệu tệ, đó là số tiền mà cả đời bọn họ cũng không kiếm được

Còn nếu không được bồi thường tiền thì bọn họ cũng được hưởng khoảng bốn trăm nghìn tệ tiền đặt cọc nhà, lại còn giải quyết được vấn đề hộ khẩu của người trong nhà, bọn họ sẽ không phải chịu thiệt

Cho dù cuối cùng bọn họ phải móc tiền trong túi ra mời người trong thôn một bữa ngon thì cũng được.

Mẹ Lý như thấy được cảnh tiền mọc cánh bay vào túi mình, cười tươi như một đóa hoa.

Trương Nhất Nhất ngồi tại chỗ, lạnh lùng nhìn xem đám người này có thể giở trò gì

Mẹ Lý mải mê suy nghĩ chuyện tốt, đến khi nhìn lại thì thấy Trương3Nhất Nhất vẫn ngồi yên, không có chút động tĩnh nào, liền cảm thấy hình như có gì đó không đúng, bèn đẩy cháu ngoại mình ra nói: “Nhất Nhất, cô biết cháu biết Tae Kwon Do gì gì đó

Nhưng cô nói cho cháu biết, cháu đừng có ra tay với cô

Nhìn đi, thằng bé đang ở trước mặt cô, nếu cháu lỡ tay đánh trúng thằng bé thì sẽ ảnh hưởng không tốt đến cháu đâu.” Mẹ Lý càng nói càng hăng, “Được rồi, cô nghe nói công ty của các cháu muốn lên..

lên cái gì gì đó.” Mẹ Lý nghĩ kiểu gì cũng không ra, đành phải nhìn sang mấy người đi cùng

“Lên giường.”

“Lên sàn.”

Cuối cùng cũng có người nói đúng, mẹ Lý vỗ đùi, nói: “Đúng vậy, chính là lên sàn

Con trai cô nói công1ty của nhà cháu đang trong quá trình xét duyệt lên sàn, nếu cháu mang tiếng xấu thì sẽ ảnh hưởng đến công ty

Nhất Nhất, cháu nghe cô nói, cháu còn trẻ, đâu cần thiết phải tức giận vì một triệu tệ, đúng không?”

Nghe tới đây thì có thể khẳng định rằng chiêu đòi tiền này là do Lý Chí Thành bày ra

Có điều, với tính cách tham lam của Lý Chí Thanh, anh ta đòi một triệu tệ là ít rồi, có lẽ anh ta sợ nếu ép buộc Trương Nhất Nhất quá thì sẽ không lấy được một đồng nào

Bây giờ, có thể lấy bao nhiêu thì lấy, miễn có tiền là được.

Ở trong mắt Trương Nhất Nhất, hành động này chẳng khác nào ăn xin.

“Tôi cho mấy người mười phút để suy nghĩ

Hoặc là bây6giờ đi ra khỏi đây, sau này có thấy tôi thì đi vòng đường khác, chúng ta sống yên ổn với nhau

Hoặc là mấy người tiếp tục gây chuyện ở đây, nhưng tôi không chắc mấy người có thể gánh nối hậu quả hay không.” Trương Nhất Nhất giơ tay lên, bảo người giúp việc mang một khay quýt đến

Cô cầm một quả lột vỏ ra rồi đưa cho Lâm Sở Sênh.

Từ trước đến giờ, Trương Nhất Nhất chưa khi nào so đo với bọn họ, nhưng ngày hôm nay, cô thật sự muốn làm như vậy.

Đám người theo mẹ Lý tới đây cảm thấy không ổn, bèn kéo tay áo của bà ta, nói: “Chúng ta có cần gọi điện thoại cho Chí Thành không?” Lúc đầu, mẹ Lý bảo đảm với bọn họ rằng người nhà4họ Trương đều là quả hồng mềm, có thể tùy tiện nắn bóp, bây giờ nhìn lại tình hình này thì thấy không đúng lắm.

“Không cần, để tôi xem một con nhóc như nó có thể làm ra được trò gì.” Mẹ Lý ngồi xếp bằng lần nữa, trợn mắt nhìn chằm chằm vào Trương Nhất Nhất

Con gái mẹ Lý có vẻ là người nhát gan, cũng bồn chồn lo sợ giống đám người kia, kéo áo của mẹ Lý, nói: “Mẹ, con thấy vẫn nên gọi điện thoại thì hơn.”

Nghe nhiều người kêu gọi điện thoại, mẹ Lý cũng không còn chắc chắn nữa, bà ta luôn cảm thấy hôm nay Trương Nhất Nhất có chút không bình thường

Bà ta ngồi đó, không nói gì, coi như là ngầm đồng ý

Con gái mẹ Lý nhanh chóng lấy3điện thoại ra gọi cho Lý Chí Thành

Nghe anh ta nói là không sao cả, bọn họ xem như là yên lòng

Lý Chí Thanh và Trương Nhất Nhất yêu nhau lâu rồi, chắc chắn Lý Chí Thành hiểu rõ tính cách của Trương Nhất Nhất, Lý Chí Thanh nói không sao thì chắc chắn là không sao.

Đúng lúc này, cháu ngoại của mẹ Lý chạy tới

Trẻ con mà, thấy người ta ăn cái gì là lại thèm

Cậu bé chạy tới lấy quả quýt của Trương Nhất Nhất, nhưng bị Trương Nhất Nhất ngăn cản, “Mẹ cháu không dạy cháu là không được lấy đồ của người khác à?”

Không phải Trương Nhất Nhất muốn so đo với một đứa bé

Nếu cậu bé thèm ăn thì có thể hỏi có một tiếng, hoặc là đứng ở đây một lát cũng được

Nhưng trẻ con nhà này thật sự không có một chút lễ phép nào, cứ đi tới lấy quả quýt, coi ở đây như là nhà của mình.

Cậu bé này cũng rất ranh ma, thấy Trương Nhất Nhất không cho mình ăn quýt, liền ngồi xuống đất la hét, đòi ăn cho bằng được, “Con muốn ăn! Con muốn ăn!” Mẹ Lý xót cháu ngoại, “Cô nói xem, cô có tố chất gì hả, ngay cả một đứa bé cũng xét nét, cô có còn là người không?” Mẹ Lý kéo cậu bé đứng dậy, sau đó lấy khay quýt bên cạnh Trương Nhất Nhất

“chát”, Trương Nhất Nhất không chút khách sáo đánh lên tay mẹ Lý

Đây chính là đang yên lành chiều hư trẻ con

Rõ ràng cậu bé vẫn còn ngồi ở dưới đất, nhưng vừa thấy mẹ Lý lấy quýt cho mình, đôi mắt liền sáng lên, không khóc một tiếng nào nữa

Đến lúc này, thấy mẹ Lý không lấy được quýt thì kéo tóc mẹ Lý, gào măng: “Khốn kiếp! Khốn kiếp!”

Mẹ Lý luống cuống, bởi vì một quả quýt mà cháu thành ra như vậy

Dù cho bị kéo tóc đau đớn thì bà ta cũng không tức giận với cháu của mình mà chỉ trách móc Trương Nhất Nhất không ra gì

Cậu bé gào khóc, mẹ Lý mắng Trương Nhất Nhất, cả nhà ầm ĩ hẳn lên

Cũng thật là phục gia đình này, mẹ cậu bé vẫn ngồi yên một chỗ, không hề dạy dỗ con mình đánh bà ngoại là không đúng.

Không hổ là người một nhà, người này hiếm thấy hơn người kia.

Trương Nhất Nhất thật sự rất may mắn, may mắn khi phát hiện ra bộ mặt thật của Lý Chí Thanh, nếu không thì sau này cũng chỉ có cô chịu khổ mà thôi

Người ta nói nồi nào úp vung nấy, sinh ra trong gia đình của mẹ Lý thì Lý Chí Thành cũng chẳng có gì tốt đẹp cả.

Cho nên các cô gái này, lúc kết hôn nhất định phải thật cảnh giác, đừng cho rằng đây là người đàn ông chung sống với mình rồi mặc kệ tất cả

Người đàn ông sinh ra trong gia đình như vậy cũng không phải loại tốt lành gì

Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn là chỉ hoa sen, chứ không phải chỉ con người

Trương Nhất Nhất nhàm chán nhìn đồng hồ đeo tay, “Hết mười phút rồi, mấy người lựa chọn thế nào?” Hiếm khi một người thích đùa như Trương Nhất Nhất lại nghiêm túc thế này.

“Tôi muốn nhìn xem cô có thể làm gì được bà già này?” Mẹ Lý bị cháu ngoại làm phiền, cũng bắt đầu gắt lên

Trương Nhất Nhất lấy điện thoại ra, “Đương nhiên là tôi sẽ không làm gì bà rồi, tôi chỉ biết làm gì con trai bà thôi.” Cô nở nụ cười tàn nhẫn, từ từ trượt điện thoại.

Nhìn ngón tay của mình, trong lòng Trương Nhất Nhất lại nổi cơn đau buồn

Trước đây, cô rất thích làm móng tay, nhưng từ khi Lý Chí Thanh nói ba mẹ anh ta không thể chấp nhận được mấy thứ mới lạ này, cô liền giữ màu sắc vốn có của nó, không hề sơn phết gì nữa.

Nhưng suy nghĩ đó không kéo dài được bao lâu, cô liền bị tiếng ồn ào của đứa bé kia làm cho hoàn hồn lại

Sau đó, cô tập trung ẩn số điện thoại mà cô chưa từng gọi

Điện thoại được kết nối, cô tự giới thiệu, “Vương tổng, tôi là Nhất Nhất của Trương Thị..

Đúng vậy, đúng vậy, là tôi đây..

A, ông cảm thấy Lý Chí Thành làm việc như thế nào?”

Lý Chí Thành luôn nói là không muốn dựa vào Trương Nhất Nhất, nhưng cô lại không yên lòng, vẫn luôn giữ số điện thoại ông chủ của anh ta

Bên kia, chắc chắn ông ta cũng biết Trương Nhất Nhất và Lý Chí Thành đang yêu nhau, cho nên khen ngợi Lý Chí Thành một tràng.

Trương Nhất Nhất mở loa ngoài, mẹ Lý nghe rõ ràng những lời này, khuôn mặt bà ta cười tươi như hoa nở, rất tự hào

Bà ta khoe khoang trước mặt mọi người, rằng Lý Chí Thành là sinh viên đại học duy nhất của nhà họ Lý, nhìn xem hiện giờ anh ta có tiền đồ cỡ nào.

Đợi ông chủ nói xong, Trương Nhất Nhất mới từ tốn nói: “Con người này giả dối lắm, hôm qua anh ta vừa mới gửi một vài tài liệu của công ty ông cho bên tôi, muốn bán lấy tiền

Tôi cảm thấy Trương Thị là doanh nghiệp lớn, không thể làm những chuyện trộm cắp thế này được nên báo lại cho ông biết, có điều ông cũng nên xem xét lại đạo đức của nhân viên công ty ông đi.”

Lời nói này của Trương Nhất Nhất làm cho Vương tổng không biết nên nói gì cho phải

Người thông minh đều biết chắc là hai người trẻ tuổi cãi nhau, cũng không biết lần mâu thuẫn này sẽ đi đến đâu.

Lời nói của ông ta là dư thừa, cho nên chỉ có thể im lặng.

“Sáng mai, tôi sẽ cho phòng nhân sự gửi mail cho ông, ông xem nên xử lý việc này thế nào?” Trương Nhất Nhất nhàn nhã gõ ngón tay lên bàn

Vừa nghe thấy phải làm theo trình tự của công ty, ông ta lập tức hiểu ý, “Không ngờ lại có chuyện này, cảm ơn cô đã nhắc nhở, nếu thật sự có người như vậy thì công ty chúng tôi tuyệt đối sẽ không giữ lại.” “Con khốn Trương Nhất Nhất này!” Lúc này Mẹ Lý mới hoàn hồn, Trương Nhất Nhất chỉ nói bâng quơ vài câu đã làm cho Lý Chí Thành mất việc.

“Được rồi, liên lạc sau vậy.” Trương Nhất Nhất cúp máy.

Còn về mẹ Lý đang xông tới, làm sao bà ta có thể gây tổn thương cho Trương Nhất Nhất được? Lần đó ở bệnh viện, người nhà họ Trương phải chịu thiệt là vì Trương Nhất Nhất lo lắng cho Lý Chí Thành, không còn tâm trạng để ý đến chuyện khác

Còn bây giờ, tại sao phải nương tay với kẻ thù chứ?

Mẹ Lý bị Trương Nhất Nhất đẩy ngã ra đất, liền gào khóc như lợn bị giết.

Trương Nhất Nhất từ từ đứng lên, “Tốt nhất là bà câm miệng cho tôi, bây giờ tôi chỉ làm cho con trai bà mất việc, bà còn làm ầm ĩ lên nữa thì tôi sẽ làm cho con trai bà vĩnh viễn không tìm được việc làm.” Trương Nhất Nhất vốn có giọng nói lớn, lúc này cô cố ý nói lớn hơn nữa, làm cho mẹ Lý bị dọa sợ, trong chốc lát không biết nên phản ứng thế nào.

“Con trai bà đã có tiếng xấu ở trong ngành rồi, sau này không còn người nào dám dùng anh ta nữa

Đứa con trai sinh viên đại học mà mấy người vẫn luôn tự hào, chỉ có thể giống như mấy người, sống cuộc sống bán mặt cho đất bán lưng cho trời.” Trương Nhất Nhất từ trên cao nhìn xuống mẹ Lý, khinh thường hừ lạnh.

Vẻ mặt này của cô kéo dài khoảng cách giữa hai người

Lần đầu tiên, mẹ Lý cảm thấy con trai mình đũa mốc đòi chòi mâm son với cô gái trước mắt

“Được rồi.” Trương Nhất Nhất vẫy tay gọi một người giúp việc, “Đi đốt chỗ này cho tôi.” Sau đó, cô đọc địa chỉ.

Mẹ Lý biết rất rõ địa chỉ này, bởi vì đây chính là chỗ ở của Lý Chí Thành.