Thiên Kim Hạ Phủ
Chương 17 : Khi dễ tiểu hoàng tử
Ngày đăng: 12:18 30/04/20
“Muội muội đã về, muội muội đã về!” Tiểu Cảm Lãm từ học đường về, vào cửa nhìn thấy công chúa sai người đưa Hạ Viên trở về, vui mừng phấn khởi nói: “Con thực sợ cái công chúa kia mượn muội muội không chịu trả về.”
“Ha ha, công chúa là nhận muội muội con làm nghĩa nữ, không giống lần trước An Bình Hầu phu nhân mượn đến ở mấy ngày đâu.” Quý Thư giải thích đôi câu, lại vội vàng bảo người nấu nước cho Tiểu Cảm Lãm và Hạ Viên tắm rửa, lại nói với Hạ Niên: “Quản gia bà tử ôm Tiểu Viên Cầu ngồi xe ngựa, tất cả đồ đạc đằng sau xe ngựa đều chứa vật dụng cùng thực phẩm bổ dưỡng công chúa ban cho. Còn có vài thất lụa thượng đẳng trong cung, nói là cấp cho Lão thái thái và các phu nhân. Toàn bộ đồ đạc đều đưa đến chỗ Lão thái thái, chờ Lão thái thái an bài. Đồ đạc thưởng Tiểu Viên Cầu, thật ra Lão thái thái đã sai người đưa đến đây trước rồi, nói đều là đồ công chúa cấp Tiểu Viên Cầu, cứ thoải mái nhận lấy.”
Tiểu Cảm Lãm đã mấy ngày không gặp Hạ Viên, lúc này đã sớm ôm ở một bên nói chuyện, thì thầm: “Muội muội, nương cho chúng ta thêm một tiểu đệ đệ.”
“Hai đứa đang thì thầm to nhỏ gì đó? Mau đến đây ăn điểm tâm!” Quý Thư nghe được lời xì xào bàn tán của Tiểu Cảm Lãm và Hạ Viên, cười nói: “Cũng chỉ có mấy ngày không gặp, lại có nhiều lời muốn nói vậy sao.”
“Nương, con và muội muội đang nói trong bụng người có một tiểu bảo bảo, sau này không thể ngồi lên người người được nữa!” Tiểu Cảm Lãm ngẩng đầu, chốc lát lại nói: “Nương, tiểu bảo bảo đi vào bụng người thế nào vậy?”
“Đúng ạ, đi vào thế nào vậy ạ?” Hạ Viên nghe được Tiểu Cảm Lãm đặt câu hỏi những đứa trẻ thường hay hỏi, vì tỏ ra mình và Tiểu Cảm Lãm tò mò giống nhau, làm dáng vẻ thiên chân nói: “Đi vào sau này đi ra như thế nào?”
“Khụ, tốt nhất hỏi phụ thân các con!” Mặt Quý Thư đỏ lên, mượn cớ uống nước không trả lời.
Hạ Niên thấy đôi bảo bảo tò mò đồng loạt quay đầu đợi hắn trả lời, cũng “Khụ” một tiếng nói: “Vấn đề này chờ các con trưởng thành sẽ biết! Ừm, cha ra sảnh trước!” Nói xong chạy trối chết.
Tiểu Cảm Lãm và Hạ Viên quay mặt nhìn nhau nói: “Sao phụ thân chạy vậy?”
Hạ Viên đặt khuôn mộc xuống bàn thấp, trước mặt mọi người, đẩy đẩy mộc đồng, ba đường đã làm hình vẽ mộc đồng đầu dê đi lên trên, tay phải cũng nhanh chóng đẩy vài cái mộc đồng khác, chỉ trong chốc lát, các mộc đồng bên trong đã ghép thành một cái đầu dê. Đứng lên, khuôn mặt nhỏ nhắn kìm nén đến đỏ bừng nhét vào tay Chí Lễ, lại nghe Hạ Viên nói: “Ta chuẩn bị xong rồi, có thể bắt đầu.”
“Bắt đầu cái gì?” Đường Chí Lễ cầm khuôn mộc, mắt mở to, có chút không biết làm sao.
“Bắt đầu gọi ta là tỷ tỷ nha!” Hạ Viên sớm thoáng nhìn thấy trên mặt Đế Hậu hai người đều là ý cười, sắc mặt Trưởng công chúa rất vui vẻ, suýt chút muốn vỗ tay lên rồi, quay về trên ghế đoan đoan chính chính ngồi xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn hỏi Trưởng công chúa: “Nghĩa mẫu, muốn nhận đệ đệ có phải phải cấp thưởng lễ hay không?”
“Đúng, đúng!” Trưởng công chúa nhịn cười, muốn nói, lại nghe thấy Hoàng hậu đã phân phó người đi lấy thưởng lễ tới cho Hạ Viên, không khỏi cùng Hoàng hậu liếc nhau, đều rất vui sướng.
Lời vừa mới nói quá chu toàn, lúc này cũng chưa có cách nào xoay chuyển. Trước mắt bao người Đường Chí Lễ nếu muốn đổi ý không gọi, cũng không được, chỉ đành thấp giọng, hàm hồ gọi một tiếng tỷ tỷ.
“Đệ đệ ngoan!” Hạ Viên nhận thưởng lễ trong tay cung nữ, ra khỏi chỗ ngồi bước xuống dưới nhét vào tay Đường Chí Lễ: “Tỷ tỷ cho ngươi!” Thuận tiện còn nhón chân đi vỗ vỗ đầu Đường Chí Lễ.
Ahihi, thì ra khi dễ một tiểu hài tử không biết trời cao đất rộng thật sảng khoái như vậy! Thuận tiện còn lập UY nữa! Hạ Viên cười đến mặt mày cong cong.